nguyen41
10-04-2010, 11:37 AM
Lá»i Tá»±a
Cuối Hạ Ngươn nầy, nhÆ¡n loại phần nhiá»u dụng hết trà não xu hướng và o lối văn minh váºt-chất; món ăn đủ sÆ¡n trân hải vị; chá»— ở lại nguy nga đà i các: y phục tiện dùng gấm nhiá»…u che thân, ra má»™t tấc đưá»ng thì có ngá»±a xe đỡ gót. Các lạc thú hiện thá»i trên cõi tạm nầy là m cho con ngưá»i mê mẩn; rồi Ä‘ua chen nhau tranh già nh phúc lá»™c; lăng-xăng xạo-xá»± trên chốn võ-đà i; mạnh đặng, yếu thua khôn còn, dại mất. Phần đông bá»±c thông minh , lại Ä‘em trà khôn là m món binh khà hại ngưá»i; kẻ tước trá»ng lại dùng thế quyá»n mà đè ép dân Ä‘en ra bạc trắng. Quanh năm chỉ lo xác thân hưởng Ä‘iá»u khoái lạc, vợ ấm con no, được ngà y nà o vui ngà y ấy; cho kiếp chết là kiếp mất; gá»i Thiên-đưá»ng, Ðịa ngục là câu chuyện hoang-đà ng. Báºu bạn lá»—i câu tÃn-nghÄ©a, vợ chồng quên đạo tà o- khương; mảng vụ chữ kim thá»i mà phong dá»i tục đổi. Than ôi! Lượng sóng văn-minh trà n dáºp tá»›i đâu thì ná»n luân-lý ngá»a nghiêng tá»›i đó.
Nếu Ðạo-Trá»i không sá»›m mở lần ba, ná»n phong hóa mối cang- thưá»ng, sau vì đó mà hư hoại.
Ðức Ngá»c Hoà ng Thượng Ðế vì đức háo sanh, không nỡ ngồi xem nhÆ¡n-sanh sa và o nÆ¡i tá»™i lá»—i nên dụng quyá»n-diệu tiên-thiên giáng cÆ¡ giáo Ðạo; hÆ¡n má»™t năm trưá»ng tô vẽ biết bao lá»i châu tiếng ngá»c. E dụng văn từ cao xa ngưá»i thưá»ng không rõ lý, rồi ra dạy cÅ©ng như không, nên Ðấng ChÃ-Tôn tiện dùng quốc-âm cho dá»… hiểu.
Chư Ðạo-Hữu nháºp-môn sau thá»i kỳ ngưng cÆ¡ bút không hữu hạnh mà nghe đến lá»i và ng tiếng ngá»c cá»§a Ðức Ðại-Từ-Bi. Nay Há»™i-Thánh trÃch lục những Thánh-Ngôn giáng cÆ¡ dạy Ðạo, in là m hai bổn để truyá»n bá cho má»i ngưá»i thông hiểu.
Thiết tưởng, trong Ðạo-Hữu, dầu xưa dầu má»›i, ai có Ðạo-tâm mà không tiếp được Thánh-Ngôn nầy lại không hết dạ hoan nghinh?
Váºy xin chư Ðạo-Hữu, chư Thiện-Nam, TÃn-Nữ, hết lòng trân-trá»ng, vì là lá»i châu ngá»c cá»§a Pháºt-Trá»i. CÆ¡n nhà n rảnh, nên lưu tâm Ä‘á»c đến trước là rõ thông mối Ðạo nhiệm mầu sau để trau giồi đức hạnh cá»§a mình.
Nhà nà o có Thánh-Ngôn là nhà đó treo được ngá»n đèn thiêng-liêng tá» rạng váºy.
Tòa-Thánh Tây-ninh
Hai mươi mốt tháng mưá»i năm Ðinh-Mão.
Hội Thánh Cẩn Từ
THÃNH-NGÔN
NOEL 1925
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Muôn kiếp có Ta nắm chá»§ quyá»n,
Vui lòng tu niệm hưởng ân Thiên
Ðạo mầu rưới khắp nÆ¡i trần thế,
Ngà n tuổi muôn tên giữ trá»n biên.
Ðêm nay, 24 Décembre phải vui mầng vì là ngà y cá»§a ta xuống trần dạy Ðạo bên Thái-Tây (Europe).
Ta rất vui lòng mà thấy đệ-tá» kÃnh mến ta như váºy.
Nhà nầy sẽ đầy ơn Ta (Nhà của M. C...).
GiỠngà y gần đến, đợi lịnh nơi Ta.
Ta sẽ là m cho thấy huyá»n diệu đặng kÃnh mến Ta hÆ¡n nữa.
CHIÊU KỲ TRUNG độ dẫn HOÀI sanh,
BẢN đạo khai SANG QUà GIẢNG thà nh;
HẬU ÐỨC TẮC CƯ Thiên Ðịa cảnh.
HƯỜN MINH MÂN đáo thủ đà i danh.
(Mưá»i hai chữ lá»›n trong ba câu trên là tên cá»§a mưá»i hai ngưá»i môn đệ trước hết là cá»§a Ðức Ngá»c-Hoà ng-Thượng-Ðế, còn ba chữ xiêng lá»›n trong câu chót là tên ba vị hầu đà n).
--------------------------------------------------------------------------------
3 Janvier 1926
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Thủ cơ - Chấp bút
Thá»§ cÆ¡ hay là chấp bút phải để cho thần, tâm, tịnh má»›i xuất ChÆ¡n-Thần ra khá»i phách, đặng đến hầu Thầy nghe dạy:
Khi chấp thá»§ thì tay tuân theo ChÆ¡n-Thần nói lại mà viết ra, mưá»ng- tượng như con đặt để, con hiểu đặng váºy.
CHÆ N-THẦN là gì?
Là nhị xác thân (périspit) là xác thân thiêng-liêng. Khi còn ở nÆ¡i xác phà m thì rất khó xuất riêng ra đặng, bị xác phà m kéo nÃu.
Cái ChÆ¡n-Thần ấy cá»§a các Thánh, Tiên, Pháºt là huyá»n diệu vô cùng, bất tiêu, bất diệt. Báºc chÆ¡n tu khi còn xác phà m nÆ¡i mình, như đắc đạo, có thể xuất ra trước buổi chết mà vân du thiên ngoại. cái ChÆ¡n-Thần ấy má»›i đặng phép đến trước mặt thầy.
Như chấp cÆ¡ mà mê, thì ChÆ¡n-Thần ra trá»n vẹn khá»i xác. Thầy má»›i dạy nó viết chữ chi đó, nó đồ theo; Thầy nói tên chữ, xác nó cầm cÆ¡ viết ra ngoà i, nói tên chữ tráºt, nó nghe đặng không chịu: Thầy buá»™c viết lại và rầy kẻ Ä‘á»c tráºt ấy.
Còn chấp bút, khi Thầy đến thì là m cho Thần con bất định má»™t lát, cho Thần xuất ra nghe Thầy dạy, còn tay con tuân theo mà viết, ấy là má»™t phần cá»§a con, má»™t phần cá»§a Thầy hiệp nhứt, má»›i thấu đáo Cà n-Khôn, tinh thông vạn váºt đặng.
Trước khi thá»§ cÆ¡ hay là chấp bút, thì phải thay y phục cho sạch sẽ, trang hoà ng tắm gá»™i cho tinh khiết; rồi má»›i đặng đến trước Bá»u- Ðiện mà hà nh sá»±, chẳng nên thiếu sót mà thất lá»…. Nếu chấp cÆ¡ phải để ý thanh bạch không đặng tưởng đến việc phà m. Tay chấp cÆ¡ cÅ©ng phải xông hương khá» trược, tịnh tâm má»™t lát, rồi phải để tinh thần tấn mà xuất ngoại xác đến hầu dạy việc. Phải có má»™t chÆ¡n-linh tinh tấn má»›i mầu nhiệm huyá»n diệu; phải trưá»ng trai má»›i đặng linh-hồn tinh tấn; phải táºp tánh chà Thánh, Tiên, Pháºt má»›i phò cÆ¡ dạy đạo cả chúng sanh. Kẻ phò cÆ¡ chấp bút cÅ©ng như Tướng-Soái cá»§a Thầy để truyá»n Ðạo cho thiên hạ. Các con đừng tưởng việc bút cÆ¡ là việc tầm thưá»ng. Còn việc truyá»n thần lấy Ä‘iển quang, thì ai ai cÅ©ng có Ä‘iển trong mình, nó tiếp Ä‘iển ngoà i rồi thần cá»§a nó viết ra, có khi trúng, có khi tráºt.
Váºy khi nà o chấp cÆ¡ phải đợi lịnh Thầy rồi sẽ thi hà nh.
20 Février 1926
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Bá»u tòa thÆ¡-thá»›i nở thêm hoa,
Mấy nhánh rồi sau cũng một nhà ,
Chung hiệp ráng vun ná»n Ðạo-Ðức,
Bá»n lòng son sắt đến cùng Ta.
Nguồn Tiên tầm Ðạo dá»… gì đâu?
Quyá»n phép Cà n-Khôn má»™t túi thâu
Thoát xác xưa tầng tu vạn kiếp,
Ðá»™ hồn nay gá»™i khắp năm châu,
Tìm hiá»n lắm lúc gieo nguồn Ðạo,
Cải dữ đòi phen cổi mạch sầu,
Trần khổ dầu ai chơn muốn lánh,
Ngà y thà nh Chánh-Quả có bao lâu?
Cái nhánh các con là nhánh chÃnh mình Thầy là m chá»§, sau các con sẽ hiểu.
Thầy vui muốn cho các con thuáºn hòa cùng nhau hoà i, ấy là lá»… hiến cho Thầy rất trân trá»ng. Phải chung lo cho danh Ðạo Thầy.
Ðạo Thầy tức là các con, các con tức là Thầy, phải là m cho nhau đặng thế lá»±c, đừng ganh gổ nghe! Các con giữ pháºn là m tùy ý Thầy muốn, ngà y sau sẽ rõ thấu ý muốn cá»§a Thầy.
Và o vòng huynh đệ khá thương nhau,
Một đức trổi hơn một phẩm cao.
Quyết chà Thiên-ÐÆ°á»ng mau bước tá»›i,
Phải nhiá»u máu thịt má»›i đồng bà o.
Các con phải hiểu rằng: Thầy, là huyá»n diệu thế nà o? Cách dạy, Thầy buá»™c tùy thông minh má»—i đứa mà dạy.
Dầu cho Thầy phà m tục cÅ©ng phải váºy; nếu đứa dở mà dạy cao kỳ, nó biết đâu mà hiểu đặng.
Thầy cấm không cho dị nghị việc ngưá»i; nhứt là đạo-hữu cá»§a các con thì đừng phạm đến kẻo tá»™i nghiệp; chi chi cÅ©ng phải nhá»› quyết rằng có Thầy trong đó.
Chẳng quản đồng tông má»›i má»™t nhÃ
Cùng nhau má»™t Ðạo tức má»™t cha,
Nghĩa nhân đà ng gởi thân trăm tuổi,
Dạy lẫn cho nhau đặng chữ hòa.
Thầy dặn các con má»™t Ä‘iá»u; nhứt nhứt Ä‘á»u đợi lịnh thầy chẳng nên lấy tứ riêng mà phán Ä‘oán chi hết. Pháºn sá»± trách-nháºm các con, Thầy đã định trước, song giá» ngà y chưa đến; phải tuân theo lá»i Thầy, nghe!
Từ đây Thầy khởi sá»± dạy Ðạo cho.......................
Trên Bạch-Ngá»c-Kinh có đủ Nam và Nữ; các con chá»› lầm tưởng là phân biệt. Có các đấng Nữ-Tiên, Nữ-Pháºt còn lá»›n quyá»n thế hÆ¡n Nam nhiá»u.
TR...........ã thá» mạng nÆ¡i thầy, con Ä‘i đâu Thầy theo đó; Lá»i Ðạo-Ðức trong miệng con nói ra, ấy là lá»i cá»§a Thầy bố-hóa tâm trà con đặng Ä‘i truyá»n Ðạo; tùy cÆ¡ mà dạy kẻ; má»™t mình con đâu đủ sức mà phục ngưá»i. Chẳng luáºn là Nam hay Nữ, bất kỳ là nước nà o, nó muốn biết Ðạo Lý con phải độ, biểu chúng nó đến nghe Thầy dạy, má»›i có thế nó tu-hà nh đặng; trước con không nên buá»™c chúng nó lắm.
Thầy nói má»™t lần từ đây nhá»› lấy: dầu cho đá, sắt, cây cá» mà nghe đến Thánh-Ngôn nÆ¡i Thầy mà con nói ra, cÅ©ng hoan nghinh, huống lá»±a là ngưá»i,con nhá»› và an lòng.
Ðã thấy ven mây lố mặt dương
Cùng nhau xúm xÃt dẫn lên đưá»ng
Ðạo cao phó có tay cao độ
Gần gÅ©i sau ra vạn dặm trưá»ng.
Thầy đã hà ng ngà y nói vá»›i con rằng: Muôn việc chi Thầy đã bố-hóa và o lòng con. Như con tÃnh Ä‘iá»u chi, tức Thầy đã định rồi. Con không cần nặng lòng lo lắng. Ðạo cốt để cho kẻ hữu duyên. Những kẻ nà o đã là m môn đệ cá»§a "Tà -thần Tinh-quái" thì không thế gì là m môn đệ Thầy đặng.
Lẽ chánh tá»± nhiên có lẽ tÃ
Chánh Tà hai lẽ đoán sao ra;
Sao ra Tiên Pháºt ngưá»i trần tục,
Trần tục muốn thà nh phải đến Ta
... Những kẻ đã hưởng hết phúc háºu từ mấy Ä‘á»i trước, nay lại còn phạm Thiên-Ðiêu, thì tá»™i tình ấy thế chi giải nổi. Mấy con biết luáºt hình thế gian còn chưa tư vị thay, huống là Thiên-Ðiá»u thì tránh sao cho lá»t? Dầu các con như váºy, thì Thầy cÅ©ng lấy oai linh ấy mà trừng-trị chá»› không tư vị bao giá». Phải lo sợ tá»™i tình cho lắm; phải có sợ má»›i có giữ mình; phải biết sợ phải biết giữ mình, phải hiểu rõ rằng: "Thiên-Ðịa vô tư" đừng á»· là "Ðại-Từ-Phụ" mà lá»n oai nghe các con.
Cuối Hạ Ngươn nầy, nhÆ¡n loại phần nhiá»u dụng hết trà não xu hướng và o lối văn minh váºt-chất; món ăn đủ sÆ¡n trân hải vị; chá»— ở lại nguy nga đà i các: y phục tiện dùng gấm nhiá»…u che thân, ra má»™t tấc đưá»ng thì có ngá»±a xe đỡ gót. Các lạc thú hiện thá»i trên cõi tạm nầy là m cho con ngưá»i mê mẩn; rồi Ä‘ua chen nhau tranh già nh phúc lá»™c; lăng-xăng xạo-xá»± trên chốn võ-đà i; mạnh đặng, yếu thua khôn còn, dại mất. Phần đông bá»±c thông minh , lại Ä‘em trà khôn là m món binh khà hại ngưá»i; kẻ tước trá»ng lại dùng thế quyá»n mà đè ép dân Ä‘en ra bạc trắng. Quanh năm chỉ lo xác thân hưởng Ä‘iá»u khoái lạc, vợ ấm con no, được ngà y nà o vui ngà y ấy; cho kiếp chết là kiếp mất; gá»i Thiên-đưá»ng, Ðịa ngục là câu chuyện hoang-đà ng. Báºu bạn lá»—i câu tÃn-nghÄ©a, vợ chồng quên đạo tà o- khương; mảng vụ chữ kim thá»i mà phong dá»i tục đổi. Than ôi! Lượng sóng văn-minh trà n dáºp tá»›i đâu thì ná»n luân-lý ngá»a nghiêng tá»›i đó.
Nếu Ðạo-Trá»i không sá»›m mở lần ba, ná»n phong hóa mối cang- thưá»ng, sau vì đó mà hư hoại.
Ðức Ngá»c Hoà ng Thượng Ðế vì đức háo sanh, không nỡ ngồi xem nhÆ¡n-sanh sa và o nÆ¡i tá»™i lá»—i nên dụng quyá»n-diệu tiên-thiên giáng cÆ¡ giáo Ðạo; hÆ¡n má»™t năm trưá»ng tô vẽ biết bao lá»i châu tiếng ngá»c. E dụng văn từ cao xa ngưá»i thưá»ng không rõ lý, rồi ra dạy cÅ©ng như không, nên Ðấng ChÃ-Tôn tiện dùng quốc-âm cho dá»… hiểu.
Chư Ðạo-Hữu nháºp-môn sau thá»i kỳ ngưng cÆ¡ bút không hữu hạnh mà nghe đến lá»i và ng tiếng ngá»c cá»§a Ðức Ðại-Từ-Bi. Nay Há»™i-Thánh trÃch lục những Thánh-Ngôn giáng cÆ¡ dạy Ðạo, in là m hai bổn để truyá»n bá cho má»i ngưá»i thông hiểu.
Thiết tưởng, trong Ðạo-Hữu, dầu xưa dầu má»›i, ai có Ðạo-tâm mà không tiếp được Thánh-Ngôn nầy lại không hết dạ hoan nghinh?
Váºy xin chư Ðạo-Hữu, chư Thiện-Nam, TÃn-Nữ, hết lòng trân-trá»ng, vì là lá»i châu ngá»c cá»§a Pháºt-Trá»i. CÆ¡n nhà n rảnh, nên lưu tâm Ä‘á»c đến trước là rõ thông mối Ðạo nhiệm mầu sau để trau giồi đức hạnh cá»§a mình.
Nhà nà o có Thánh-Ngôn là nhà đó treo được ngá»n đèn thiêng-liêng tá» rạng váºy.
Tòa-Thánh Tây-ninh
Hai mươi mốt tháng mưá»i năm Ðinh-Mão.
Hội Thánh Cẩn Từ
THÃNH-NGÔN
NOEL 1925
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Muôn kiếp có Ta nắm chá»§ quyá»n,
Vui lòng tu niệm hưởng ân Thiên
Ðạo mầu rưới khắp nÆ¡i trần thế,
Ngà n tuổi muôn tên giữ trá»n biên.
Ðêm nay, 24 Décembre phải vui mầng vì là ngà y cá»§a ta xuống trần dạy Ðạo bên Thái-Tây (Europe).
Ta rất vui lòng mà thấy đệ-tá» kÃnh mến ta như váºy.
Nhà nầy sẽ đầy ơn Ta (Nhà của M. C...).
GiỠngà y gần đến, đợi lịnh nơi Ta.
Ta sẽ là m cho thấy huyá»n diệu đặng kÃnh mến Ta hÆ¡n nữa.
CHIÊU KỲ TRUNG độ dẫn HOÀI sanh,
BẢN đạo khai SANG QUà GIẢNG thà nh;
HẬU ÐỨC TẮC CƯ Thiên Ðịa cảnh.
HƯỜN MINH MÂN đáo thủ đà i danh.
(Mưá»i hai chữ lá»›n trong ba câu trên là tên cá»§a mưá»i hai ngưá»i môn đệ trước hết là cá»§a Ðức Ngá»c-Hoà ng-Thượng-Ðế, còn ba chữ xiêng lá»›n trong câu chót là tên ba vị hầu đà n).
--------------------------------------------------------------------------------
3 Janvier 1926
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Thủ cơ - Chấp bút
Thá»§ cÆ¡ hay là chấp bút phải để cho thần, tâm, tịnh má»›i xuất ChÆ¡n-Thần ra khá»i phách, đặng đến hầu Thầy nghe dạy:
Khi chấp thá»§ thì tay tuân theo ChÆ¡n-Thần nói lại mà viết ra, mưá»ng- tượng như con đặt để, con hiểu đặng váºy.
CHÆ N-THẦN là gì?
Là nhị xác thân (périspit) là xác thân thiêng-liêng. Khi còn ở nÆ¡i xác phà m thì rất khó xuất riêng ra đặng, bị xác phà m kéo nÃu.
Cái ChÆ¡n-Thần ấy cá»§a các Thánh, Tiên, Pháºt là huyá»n diệu vô cùng, bất tiêu, bất diệt. Báºc chÆ¡n tu khi còn xác phà m nÆ¡i mình, như đắc đạo, có thể xuất ra trước buổi chết mà vân du thiên ngoại. cái ChÆ¡n-Thần ấy má»›i đặng phép đến trước mặt thầy.
Như chấp cÆ¡ mà mê, thì ChÆ¡n-Thần ra trá»n vẹn khá»i xác. Thầy má»›i dạy nó viết chữ chi đó, nó đồ theo; Thầy nói tên chữ, xác nó cầm cÆ¡ viết ra ngoà i, nói tên chữ tráºt, nó nghe đặng không chịu: Thầy buá»™c viết lại và rầy kẻ Ä‘á»c tráºt ấy.
Còn chấp bút, khi Thầy đến thì là m cho Thần con bất định má»™t lát, cho Thần xuất ra nghe Thầy dạy, còn tay con tuân theo mà viết, ấy là má»™t phần cá»§a con, má»™t phần cá»§a Thầy hiệp nhứt, má»›i thấu đáo Cà n-Khôn, tinh thông vạn váºt đặng.
Trước khi thá»§ cÆ¡ hay là chấp bút, thì phải thay y phục cho sạch sẽ, trang hoà ng tắm gá»™i cho tinh khiết; rồi má»›i đặng đến trước Bá»u- Ðiện mà hà nh sá»±, chẳng nên thiếu sót mà thất lá»…. Nếu chấp cÆ¡ phải để ý thanh bạch không đặng tưởng đến việc phà m. Tay chấp cÆ¡ cÅ©ng phải xông hương khá» trược, tịnh tâm má»™t lát, rồi phải để tinh thần tấn mà xuất ngoại xác đến hầu dạy việc. Phải có má»™t chÆ¡n-linh tinh tấn má»›i mầu nhiệm huyá»n diệu; phải trưá»ng trai má»›i đặng linh-hồn tinh tấn; phải táºp tánh chà Thánh, Tiên, Pháºt má»›i phò cÆ¡ dạy đạo cả chúng sanh. Kẻ phò cÆ¡ chấp bút cÅ©ng như Tướng-Soái cá»§a Thầy để truyá»n Ðạo cho thiên hạ. Các con đừng tưởng việc bút cÆ¡ là việc tầm thưá»ng. Còn việc truyá»n thần lấy Ä‘iển quang, thì ai ai cÅ©ng có Ä‘iển trong mình, nó tiếp Ä‘iển ngoà i rồi thần cá»§a nó viết ra, có khi trúng, có khi tráºt.
Váºy khi nà o chấp cÆ¡ phải đợi lịnh Thầy rồi sẽ thi hà nh.
20 Février 1926
Ngá»c-Hoà ng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðà i
Tiên Ông Ðại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Ðạo Nam Phương
Bá»u tòa thÆ¡-thá»›i nở thêm hoa,
Mấy nhánh rồi sau cũng một nhà ,
Chung hiệp ráng vun ná»n Ðạo-Ðức,
Bá»n lòng son sắt đến cùng Ta.
Nguồn Tiên tầm Ðạo dá»… gì đâu?
Quyá»n phép Cà n-Khôn má»™t túi thâu
Thoát xác xưa tầng tu vạn kiếp,
Ðá»™ hồn nay gá»™i khắp năm châu,
Tìm hiá»n lắm lúc gieo nguồn Ðạo,
Cải dữ đòi phen cổi mạch sầu,
Trần khổ dầu ai chơn muốn lánh,
Ngà y thà nh Chánh-Quả có bao lâu?
Cái nhánh các con là nhánh chÃnh mình Thầy là m chá»§, sau các con sẽ hiểu.
Thầy vui muốn cho các con thuáºn hòa cùng nhau hoà i, ấy là lá»… hiến cho Thầy rất trân trá»ng. Phải chung lo cho danh Ðạo Thầy.
Ðạo Thầy tức là các con, các con tức là Thầy, phải là m cho nhau đặng thế lá»±c, đừng ganh gổ nghe! Các con giữ pháºn là m tùy ý Thầy muốn, ngà y sau sẽ rõ thấu ý muốn cá»§a Thầy.
Và o vòng huynh đệ khá thương nhau,
Một đức trổi hơn một phẩm cao.
Quyết chà Thiên-ÐÆ°á»ng mau bước tá»›i,
Phải nhiá»u máu thịt má»›i đồng bà o.
Các con phải hiểu rằng: Thầy, là huyá»n diệu thế nà o? Cách dạy, Thầy buá»™c tùy thông minh má»—i đứa mà dạy.
Dầu cho Thầy phà m tục cÅ©ng phải váºy; nếu đứa dở mà dạy cao kỳ, nó biết đâu mà hiểu đặng.
Thầy cấm không cho dị nghị việc ngưá»i; nhứt là đạo-hữu cá»§a các con thì đừng phạm đến kẻo tá»™i nghiệp; chi chi cÅ©ng phải nhá»› quyết rằng có Thầy trong đó.
Chẳng quản đồng tông má»›i má»™t nhÃ
Cùng nhau má»™t Ðạo tức má»™t cha,
Nghĩa nhân đà ng gởi thân trăm tuổi,
Dạy lẫn cho nhau đặng chữ hòa.
Thầy dặn các con má»™t Ä‘iá»u; nhứt nhứt Ä‘á»u đợi lịnh thầy chẳng nên lấy tứ riêng mà phán Ä‘oán chi hết. Pháºn sá»± trách-nháºm các con, Thầy đã định trước, song giá» ngà y chưa đến; phải tuân theo lá»i Thầy, nghe!
Từ đây Thầy khởi sá»± dạy Ðạo cho.......................
Trên Bạch-Ngá»c-Kinh có đủ Nam và Nữ; các con chá»› lầm tưởng là phân biệt. Có các đấng Nữ-Tiên, Nữ-Pháºt còn lá»›n quyá»n thế hÆ¡n Nam nhiá»u.
TR...........ã thá» mạng nÆ¡i thầy, con Ä‘i đâu Thầy theo đó; Lá»i Ðạo-Ðức trong miệng con nói ra, ấy là lá»i cá»§a Thầy bố-hóa tâm trà con đặng Ä‘i truyá»n Ðạo; tùy cÆ¡ mà dạy kẻ; má»™t mình con đâu đủ sức mà phục ngưá»i. Chẳng luáºn là Nam hay Nữ, bất kỳ là nước nà o, nó muốn biết Ðạo Lý con phải độ, biểu chúng nó đến nghe Thầy dạy, má»›i có thế nó tu-hà nh đặng; trước con không nên buá»™c chúng nó lắm.
Thầy nói má»™t lần từ đây nhá»› lấy: dầu cho đá, sắt, cây cá» mà nghe đến Thánh-Ngôn nÆ¡i Thầy mà con nói ra, cÅ©ng hoan nghinh, huống lá»±a là ngưá»i,con nhá»› và an lòng.
Ðã thấy ven mây lố mặt dương
Cùng nhau xúm xÃt dẫn lên đưá»ng
Ðạo cao phó có tay cao độ
Gần gÅ©i sau ra vạn dặm trưá»ng.
Thầy đã hà ng ngà y nói vá»›i con rằng: Muôn việc chi Thầy đã bố-hóa và o lòng con. Như con tÃnh Ä‘iá»u chi, tức Thầy đã định rồi. Con không cần nặng lòng lo lắng. Ðạo cốt để cho kẻ hữu duyên. Những kẻ nà o đã là m môn đệ cá»§a "Tà -thần Tinh-quái" thì không thế gì là m môn đệ Thầy đặng.
Lẽ chánh tá»± nhiên có lẽ tÃ
Chánh Tà hai lẽ đoán sao ra;
Sao ra Tiên Pháºt ngưá»i trần tục,
Trần tục muốn thà nh phải đến Ta
... Những kẻ đã hưởng hết phúc háºu từ mấy Ä‘á»i trước, nay lại còn phạm Thiên-Ðiêu, thì tá»™i tình ấy thế chi giải nổi. Mấy con biết luáºt hình thế gian còn chưa tư vị thay, huống là Thiên-Ðiá»u thì tránh sao cho lá»t? Dầu các con như váºy, thì Thầy cÅ©ng lấy oai linh ấy mà trừng-trị chá»› không tư vị bao giá». Phải lo sợ tá»™i tình cho lắm; phải có sợ má»›i có giữ mình; phải biết sợ phải biết giữ mình, phải hiểu rõ rằng: "Thiên-Ðịa vô tư" đừng á»· là "Ðại-Từ-Phụ" mà lá»n oai nghe các con.