duyanh
10-29-2022, 12:37 PM
Chống tham nhũng, có chống vào mắt
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-19-324x235.jpeg
Mới hôm 19.10 tây vừa rồi chứ đã lâu lắc gì, nhà cai trị bắt cùng lúc hai ông từng là quan đầu tỉnh của vùng đất trọng yếu Đồng Nai. Giá như 15 – 20 năm trước, những vụ pháp luật hỏi thăm kiểu vậy phải gây chấn động như động đất 7 độ rích tơ, thì nay ngoài báo chí mậu dịch ra, chả mấy con dân quan tâm. Thể chế này mà không bắt cán bộ “bị cáo tiềm năng” mới là lạ. Cán bộ đảng viên hư hỏng đã là thứ đặc sản của chế độ, của bộ máy cai trị đương thời. Đất Bần có tương, làng Láng có rau húng, cộng sản có cán bộ tham nhũng.
Đồng Nai trước năm 1975 là vùng đất phát triển mạnh bậc nhất của miền Nam. Giữa năm 1977 tôi theo đứa học trò lên Biên Hòa, cảm giác choáng ngợp, không tin ở mắt mình. Mạnh nên giàu có, chỉ sau Sài Gòn. Bên thắng cuộc đã tiếp thu nó, rồi làm cuộc “giải phóng” tiếp theo khiến mấy chục năm nó phú quý giật lùi, dần dà nghèo ngang nơi khác, thậm chí thua cả Bình Dương vốn vùng sâu vùng xa. Mà ở nước này, Đồng Nai chỉ là một trong vô vàn xã huyện tỉnh lớn nhỏ đi lên chủ nghĩa xã hội nghèo đói. Cách mạng đã tước của Đồng Nai cũng như miền Nam, cũng như cả nước mấy chục năm quý báu mà nhẽ ra có nó thì nước này không phải chịu nỗi thẹn thùng trước nước khác. Vừa rồi, bà tổng thống Singapore sang chơi, chắc ở tuổi mình, bà chẳng thể biết đúng ra khu công nghiệp VSIC (Bình Dương) bà đến thăm không phải ở Việt Nam, mà nó sẽ trên đất Sing nếu không có biến cố tháng 4.75. Bà chắc không biết một sự thực rằng khi đã có khu công nghiệp Biên Hòa (Đồng Nai) thập niên 60 thì Sing chưa là gì cả.
Thôi, chuyện cũ rêu phong nhắc lại thêm buồn. Quành lại chuyện tham nhũng. Một tỉnh, bắt cả bí thư lẫn chủ tịch, thử hỏi còn đứa nào không dính. To ăn to, nhỏ ăn nhỏ, cả bộ máy “dĩ thực vi tiên”, lấy ăn làm đầu, lấy tham nhũng làm mục đích. Đứa nào cứ mở mồm ra là “phục vụ, cống hiến, vì dân vì nước” chỉ nói phét. Thiên hạ ồ ề ngạc nhiên trước đất đai nhà cửa tài sản của tay bí thư quan đầu tỉnh Trần Đình Thành, nói thật vua chúa ngày xưa cũng khó tậu được. Nhà cửa dinh thự khủng, được xây cất, tồn tại công khai trước mắt bàn dân thiên hạ suốt bao năm, tất nhiên cả trước mắt mù của đảng, của cơ pháp luật, của lực lượng chống tham nhũng. Tay Thành từng có 2 nhiệm kỳ rưỡi làm quan đầu tỉnh chứ có phải nó vừa được đặt vào ghế tham nhũng đâu. Cả chục năm giời, nó công khai vơ vét, dân biết không dám nói (nói ra bọn nó bắt bỏ tù), còn bộ máy cai trị thì… không biết. Tay nó vét, nhưng mồm nó kêu gào mọi người phải học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh. Giật mình, xứ này mô típ cán bộ “đỏ và đen” như Trần Đình Thành hằng hà sa số. Thời xưa ra ngõ gặp anh hùng, thời nay ra ngõ gặp cán bộ đảng viên tham nhũng và nói phét.
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-20.jpeg
Chiêm quan dinh thự của Trần Đình Thành bí thư Đồng Nai, lại nhớ xứ này quá nhiều điển hình quan tham, như dinh thự của Lê Viết Chữ bí thư Quảng Ngãi, biệt thự của Trần Văn Truyền tổng thanh tra chính phủ, dinh cơ đồ sộ của Phạm Hồng Hà chủ tịch TP.Hạ Long, biệt phủ của giám đốc sở TN-MT Phạm Sỹ Quý em trai bà Trà bí thư Yên Bái… “Thôi, kể làm sao hết được anh/Buồn vui muôn nỗi của quê mình”, nhưng cần hiểu rằng lương cán bộ dù là quan đầu tỉnh phải vài trăm năm mới tậu nổi cơ ngơi vậy. Chỉ biết sau mỗi cuộc chống tham nhũng xong, lôi được đương sự ra kỷ luật, đã mấy khi xử lý được số tài sản bất minh ấy trả về cho đất nước nhân dân. Hầu hết vụ, tài sản đen vẫn thuộc về những kẻ bị kỷ luật.
Nói thật, tôi rất thông cảm và thương ông Y Luyện Niêk Đam cựu bí thư ở Đắk Lắk cao nguyên, cái trại nuôi bò trong rừng đó trị giá chưa bằng chiếc cánh cổng dinh cơ Trần Đình Thành. Thấy báo chí phanh phui ghê quá, ông già (chắc có họ với cụ nhân sĩ nổi tiếng Y Ngông Niêk Đam) vội thu vén dọn dẹp trả lại ngay, nghĩ cũng tồi tội. Ngay cả căn nhà mà Vũ nhôm cho bí thư Đà Nẵng Xuân Anh ở cũng thế, so với của nả của đám Trần Đình Thành, Phạm Hồng Hà… chỉ là muỗi, nhưng cũng đã bị thu hồi. Tất nhiên sẽ có ai đó bảo chẳng oan gì, nhưng tôi nghĩ thế nào cứ biên thế.
Cứ vài ba bữa, báo chí mậu dịch lại tung hô ông này bà nọ tuyên chiến với tham nhũng. Gớm, trong cái thể chế này, có mà chống vào mắt. Loay hoay họp hành, thanh tra kiểm tra, bắc thang tỉa cành vặt lá tìm sâu, làm được cái trò gì. Gốc đã hỏng, mục, ruỗng, thối, đẻ ra tham nhũng, cứ giữ gốc tỉa cành, có mà chống đến tết Công Gô.
Tôi, mà chẳng riêng tôi, không thể hiểu nổi một người ở vị trí cầm quyền tối cao, còn hơn cả vua trong chế độ quân chủ xưa kia, mà đi đâu, gặp ai, làm gì, trong bất cứ cuộc ra mắt nào, kể cả tiếp xúc với cử tri, cũng chỉ khoe mẽ về chống tham nhũng, diệt quan tham, xem như một thứ thành tích, vinh dự, tự hào. Không những thế, kèm theo đó, ổng luôn đe nẹt, phê phán, mắng mỏ những ai có ý kiến trái chiều, khác biệt về chống tham nhũng, gọi họ là thế lực thù địch, xuyên tạc công cuộc chống tham nhũng, là âm mưu này nọ… Mà chẳng riêng gì ông ấy, cả cái hệ thống cai trị do ổng đứng đầu đều có thứ lý luận áp đặt kiểu đó, chẳng hạn vừa rồi họ tổ chức rình rang trao giải cuộc thi viết đấu tranh phản bác các quan niệm sai trái thù địch. Họ tự cho mình là đúng, còn ai không như nghĩ như họ, làm như họ là sai. Đâu có cái thói như thế. Xin thưa các ông bà, kẻ nghĩ khác ta mới đáng là thầy ta, còn các ông bà thì chỉ muốn làm thầy thiên hạ.
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-25-1536x1111.jpeg
Một trong những tài sản của Phạm Hồng Hà chủ tịch TP.Hạ Long (chỉ tương đương cấp huyện), sừng sững nhức mắt bao năm trời nhưng cấp trên không thấy. Ảnh: Internet
Vậy tôi hỏi ông ấy và các ông các bà đang nắm quyền cai trị: Cả thế giới có nước nào suốt ngày, quanh năm suốt tháng loay hoay chống tham nhũng như ta vậy không? Ngay cả những thể chế ù lì, ngược chiều hành trình đi lên của nhân loại như Triều Tiên, Cuba, Lào, Nicargua, Venezuela… cũng không đến nỗi vậy. Chắc chỉ tòi ra Trung Quốc và xứ này, hai anh em đang dắt tay nhau theo tấm biển chỉ đường tiến lên chủ nghĩa xã hội. Thằng Tàu nó diệt nhau, mặc mẹ nó, xưa nay truyền thống “củi đậu nấu hạt đậu” của nó ăn vào máu rồi. Học nó cái gì chả học, chỉ bắt chước tinh trò ngược đời.
Tham nhũng từ đâu ra? Loay hoay chống suốt bao nhiêu năm rồi, có biết không? Càng chống càng nhiều tham nhũng, có biết không? Cả bộ máy đã rệu rã hư hỏng gỉ sét, mà tham nhũng là phần hỏng nặng nhất, dột nát từ trên xuống dưới, cứ trừng trị kỷ luật đứa này lại tòi ra đứa khác, đứa chưa bị thì ngó đứa bị nhưng không hề biết sợ biết chùn lại, các vị định chống đến khi nào? Khi nào mới để cho xã hội, cuộc sống, dân chúng được yên ổn, được sống bình thường như bao người, bao nước, không bị cuốn vào cái vòng đấu đá thảm khốc ấy?
Nhìn ra thế giới, không phải không có tham nhũng nơi này nơi nọ, nhưng một năm 365 ngày miệt mài diệt trừ, chống tham nhũng, trừng trị, kỷ luật đội ngũ hư hỏng, chắc chỉ có xứ này.
Các ông bà có vạch tai lắng nghe lời tự bào chữa của Nguyễn Thành Tài cựu Phó chủ tịch thường trực TP.HCM trước tòa không. Ngày 7.10, khi bị tuyên án, bị cáo Tài trong đường cùng, không còn gì để mất, không còn cửa thoát, chả thể trông đợi vào “sự màu nhiệm” nào nữa, lật bài ngửa “Nếu bắt tôi chịu trách nhiệm thì người đứng đầu cũng phải chịu trách nhiệm!”.
Y đã sai ở rất nhiều việc, phải bị trừng phạt, nhưng điều y nói hoàn toàn đúng. Pháp luật phải công bằng, chứ không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, phân biệt đối xử. Không thể miệng nói “không có vùng cấm” nhưng tay cứ khoanh vùng cấm. Tài đâu thể tự ý làm sai, tự tung tự tác, bởi trên y còn đầy ông to bà lớn, chỉ riêng ở TP.HCM đã những Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, rồi cả Nguyễn Thiện Nhân… nữa, còn cao hơn nữa thì thiếu gì ông này bà nọ trung ương có quyền sinh quyền sát liên quan tới sai phạm của Tài. Cứ giao cho y tờ giấy cây bút, sẽ có đủ danh sách đương sự. Con chim sắp chết tiếng hót bi thương, con người sắp chết lời nói thật thà. Tài cũng vậy, nên tin y, sẽ lộ ra ối cán bộ đang trốn trong đống rơm. Vấn đề là có ai tử tế chịu nghe y không thôi.
Ông hàng xóm nhà tôi, một cựu chiến binh từng vào sinh ra tử, góp công cho cái thể chế này, có lần “vấn nạn” (hỏi khó) rằng, tài sản khủng của bọn tham nhũng, những dinh thự, nhà cửa, đất đai, xe cộ… chúng nó đâu phải nhờ đũa thần của bà tiên sau một đêm là có được. Chúng xây cất, sắm sửa, tồn tại tài sản bất minh công khai trước mắt bàn dân thiên hạ suốt bao năm, thậm chí khoe mẽ vênh vang, ai cũng biết, chỉ cấp trên chúng không biết, cơ quan pháp luật không biết, cho tới khi ung nhọt vỡ mủ. Tại sao? Mà ngay cái đám bị lôi ra trảm, đút vào lò ấy, nào có phải người của các khóa trước, nguyên cựu gì cho cam. Chúng hầu hết nằm trong bộ máy cai trị hiện hành. Ai đã đưa chúng lên, đặt chúng vào ghế, để rồi khi cơ sự xảy ra thì chỉ chúng giơ đầu chịu báng?
Các vị có thật lòng chống tham nhũng không, tôi không dám chắc. Ai đời, chỉ có việc yêu cầu tất cả cán bộ phải kê khai tài sản để vừa chứng minh bản thân, vừa dễ cho sự quản lý của bộ máy, mà cũng bày chuyện bốc thăm ai kê, ai không. Lại còn xua báo chí tung hô chuyện bốc thăm nữa. Phải nói ngay: rất vớ vẩn. Việc đàng hoàng tử tế bị biến thành trò cười, trò chơi. Điều to cũng như điều nhỏ, chống tham nhũng kiểu ấy, có mà chống vào mắt.
Nguyễn Thông
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-19-324x235.jpeg
Mới hôm 19.10 tây vừa rồi chứ đã lâu lắc gì, nhà cai trị bắt cùng lúc hai ông từng là quan đầu tỉnh của vùng đất trọng yếu Đồng Nai. Giá như 15 – 20 năm trước, những vụ pháp luật hỏi thăm kiểu vậy phải gây chấn động như động đất 7 độ rích tơ, thì nay ngoài báo chí mậu dịch ra, chả mấy con dân quan tâm. Thể chế này mà không bắt cán bộ “bị cáo tiềm năng” mới là lạ. Cán bộ đảng viên hư hỏng đã là thứ đặc sản của chế độ, của bộ máy cai trị đương thời. Đất Bần có tương, làng Láng có rau húng, cộng sản có cán bộ tham nhũng.
Đồng Nai trước năm 1975 là vùng đất phát triển mạnh bậc nhất của miền Nam. Giữa năm 1977 tôi theo đứa học trò lên Biên Hòa, cảm giác choáng ngợp, không tin ở mắt mình. Mạnh nên giàu có, chỉ sau Sài Gòn. Bên thắng cuộc đã tiếp thu nó, rồi làm cuộc “giải phóng” tiếp theo khiến mấy chục năm nó phú quý giật lùi, dần dà nghèo ngang nơi khác, thậm chí thua cả Bình Dương vốn vùng sâu vùng xa. Mà ở nước này, Đồng Nai chỉ là một trong vô vàn xã huyện tỉnh lớn nhỏ đi lên chủ nghĩa xã hội nghèo đói. Cách mạng đã tước của Đồng Nai cũng như miền Nam, cũng như cả nước mấy chục năm quý báu mà nhẽ ra có nó thì nước này không phải chịu nỗi thẹn thùng trước nước khác. Vừa rồi, bà tổng thống Singapore sang chơi, chắc ở tuổi mình, bà chẳng thể biết đúng ra khu công nghiệp VSIC (Bình Dương) bà đến thăm không phải ở Việt Nam, mà nó sẽ trên đất Sing nếu không có biến cố tháng 4.75. Bà chắc không biết một sự thực rằng khi đã có khu công nghiệp Biên Hòa (Đồng Nai) thập niên 60 thì Sing chưa là gì cả.
Thôi, chuyện cũ rêu phong nhắc lại thêm buồn. Quành lại chuyện tham nhũng. Một tỉnh, bắt cả bí thư lẫn chủ tịch, thử hỏi còn đứa nào không dính. To ăn to, nhỏ ăn nhỏ, cả bộ máy “dĩ thực vi tiên”, lấy ăn làm đầu, lấy tham nhũng làm mục đích. Đứa nào cứ mở mồm ra là “phục vụ, cống hiến, vì dân vì nước” chỉ nói phét. Thiên hạ ồ ề ngạc nhiên trước đất đai nhà cửa tài sản của tay bí thư quan đầu tỉnh Trần Đình Thành, nói thật vua chúa ngày xưa cũng khó tậu được. Nhà cửa dinh thự khủng, được xây cất, tồn tại công khai trước mắt bàn dân thiên hạ suốt bao năm, tất nhiên cả trước mắt mù của đảng, của cơ pháp luật, của lực lượng chống tham nhũng. Tay Thành từng có 2 nhiệm kỳ rưỡi làm quan đầu tỉnh chứ có phải nó vừa được đặt vào ghế tham nhũng đâu. Cả chục năm giời, nó công khai vơ vét, dân biết không dám nói (nói ra bọn nó bắt bỏ tù), còn bộ máy cai trị thì… không biết. Tay nó vét, nhưng mồm nó kêu gào mọi người phải học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh. Giật mình, xứ này mô típ cán bộ “đỏ và đen” như Trần Đình Thành hằng hà sa số. Thời xưa ra ngõ gặp anh hùng, thời nay ra ngõ gặp cán bộ đảng viên tham nhũng và nói phét.
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-20.jpeg
Chiêm quan dinh thự của Trần Đình Thành bí thư Đồng Nai, lại nhớ xứ này quá nhiều điển hình quan tham, như dinh thự của Lê Viết Chữ bí thư Quảng Ngãi, biệt thự của Trần Văn Truyền tổng thanh tra chính phủ, dinh cơ đồ sộ của Phạm Hồng Hà chủ tịch TP.Hạ Long, biệt phủ của giám đốc sở TN-MT Phạm Sỹ Quý em trai bà Trà bí thư Yên Bái… “Thôi, kể làm sao hết được anh/Buồn vui muôn nỗi của quê mình”, nhưng cần hiểu rằng lương cán bộ dù là quan đầu tỉnh phải vài trăm năm mới tậu nổi cơ ngơi vậy. Chỉ biết sau mỗi cuộc chống tham nhũng xong, lôi được đương sự ra kỷ luật, đã mấy khi xử lý được số tài sản bất minh ấy trả về cho đất nước nhân dân. Hầu hết vụ, tài sản đen vẫn thuộc về những kẻ bị kỷ luật.
Nói thật, tôi rất thông cảm và thương ông Y Luyện Niêk Đam cựu bí thư ở Đắk Lắk cao nguyên, cái trại nuôi bò trong rừng đó trị giá chưa bằng chiếc cánh cổng dinh cơ Trần Đình Thành. Thấy báo chí phanh phui ghê quá, ông già (chắc có họ với cụ nhân sĩ nổi tiếng Y Ngông Niêk Đam) vội thu vén dọn dẹp trả lại ngay, nghĩ cũng tồi tội. Ngay cả căn nhà mà Vũ nhôm cho bí thư Đà Nẵng Xuân Anh ở cũng thế, so với của nả của đám Trần Đình Thành, Phạm Hồng Hà… chỉ là muỗi, nhưng cũng đã bị thu hồi. Tất nhiên sẽ có ai đó bảo chẳng oan gì, nhưng tôi nghĩ thế nào cứ biên thế.
Cứ vài ba bữa, báo chí mậu dịch lại tung hô ông này bà nọ tuyên chiến với tham nhũng. Gớm, trong cái thể chế này, có mà chống vào mắt. Loay hoay họp hành, thanh tra kiểm tra, bắc thang tỉa cành vặt lá tìm sâu, làm được cái trò gì. Gốc đã hỏng, mục, ruỗng, thối, đẻ ra tham nhũng, cứ giữ gốc tỉa cành, có mà chống đến tết Công Gô.
Tôi, mà chẳng riêng tôi, không thể hiểu nổi một người ở vị trí cầm quyền tối cao, còn hơn cả vua trong chế độ quân chủ xưa kia, mà đi đâu, gặp ai, làm gì, trong bất cứ cuộc ra mắt nào, kể cả tiếp xúc với cử tri, cũng chỉ khoe mẽ về chống tham nhũng, diệt quan tham, xem như một thứ thành tích, vinh dự, tự hào. Không những thế, kèm theo đó, ổng luôn đe nẹt, phê phán, mắng mỏ những ai có ý kiến trái chiều, khác biệt về chống tham nhũng, gọi họ là thế lực thù địch, xuyên tạc công cuộc chống tham nhũng, là âm mưu này nọ… Mà chẳng riêng gì ông ấy, cả cái hệ thống cai trị do ổng đứng đầu đều có thứ lý luận áp đặt kiểu đó, chẳng hạn vừa rồi họ tổ chức rình rang trao giải cuộc thi viết đấu tranh phản bác các quan niệm sai trái thù địch. Họ tự cho mình là đúng, còn ai không như nghĩ như họ, làm như họ là sai. Đâu có cái thói như thế. Xin thưa các ông bà, kẻ nghĩ khác ta mới đáng là thầy ta, còn các ông bà thì chỉ muốn làm thầy thiên hạ.
https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2022/10/H1-25-1536x1111.jpeg
Một trong những tài sản của Phạm Hồng Hà chủ tịch TP.Hạ Long (chỉ tương đương cấp huyện), sừng sững nhức mắt bao năm trời nhưng cấp trên không thấy. Ảnh: Internet
Vậy tôi hỏi ông ấy và các ông các bà đang nắm quyền cai trị: Cả thế giới có nước nào suốt ngày, quanh năm suốt tháng loay hoay chống tham nhũng như ta vậy không? Ngay cả những thể chế ù lì, ngược chiều hành trình đi lên của nhân loại như Triều Tiên, Cuba, Lào, Nicargua, Venezuela… cũng không đến nỗi vậy. Chắc chỉ tòi ra Trung Quốc và xứ này, hai anh em đang dắt tay nhau theo tấm biển chỉ đường tiến lên chủ nghĩa xã hội. Thằng Tàu nó diệt nhau, mặc mẹ nó, xưa nay truyền thống “củi đậu nấu hạt đậu” của nó ăn vào máu rồi. Học nó cái gì chả học, chỉ bắt chước tinh trò ngược đời.
Tham nhũng từ đâu ra? Loay hoay chống suốt bao nhiêu năm rồi, có biết không? Càng chống càng nhiều tham nhũng, có biết không? Cả bộ máy đã rệu rã hư hỏng gỉ sét, mà tham nhũng là phần hỏng nặng nhất, dột nát từ trên xuống dưới, cứ trừng trị kỷ luật đứa này lại tòi ra đứa khác, đứa chưa bị thì ngó đứa bị nhưng không hề biết sợ biết chùn lại, các vị định chống đến khi nào? Khi nào mới để cho xã hội, cuộc sống, dân chúng được yên ổn, được sống bình thường như bao người, bao nước, không bị cuốn vào cái vòng đấu đá thảm khốc ấy?
Nhìn ra thế giới, không phải không có tham nhũng nơi này nơi nọ, nhưng một năm 365 ngày miệt mài diệt trừ, chống tham nhũng, trừng trị, kỷ luật đội ngũ hư hỏng, chắc chỉ có xứ này.
Các ông bà có vạch tai lắng nghe lời tự bào chữa của Nguyễn Thành Tài cựu Phó chủ tịch thường trực TP.HCM trước tòa không. Ngày 7.10, khi bị tuyên án, bị cáo Tài trong đường cùng, không còn gì để mất, không còn cửa thoát, chả thể trông đợi vào “sự màu nhiệm” nào nữa, lật bài ngửa “Nếu bắt tôi chịu trách nhiệm thì người đứng đầu cũng phải chịu trách nhiệm!”.
Y đã sai ở rất nhiều việc, phải bị trừng phạt, nhưng điều y nói hoàn toàn đúng. Pháp luật phải công bằng, chứ không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, phân biệt đối xử. Không thể miệng nói “không có vùng cấm” nhưng tay cứ khoanh vùng cấm. Tài đâu thể tự ý làm sai, tự tung tự tác, bởi trên y còn đầy ông to bà lớn, chỉ riêng ở TP.HCM đã những Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, rồi cả Nguyễn Thiện Nhân… nữa, còn cao hơn nữa thì thiếu gì ông này bà nọ trung ương có quyền sinh quyền sát liên quan tới sai phạm của Tài. Cứ giao cho y tờ giấy cây bút, sẽ có đủ danh sách đương sự. Con chim sắp chết tiếng hót bi thương, con người sắp chết lời nói thật thà. Tài cũng vậy, nên tin y, sẽ lộ ra ối cán bộ đang trốn trong đống rơm. Vấn đề là có ai tử tế chịu nghe y không thôi.
Ông hàng xóm nhà tôi, một cựu chiến binh từng vào sinh ra tử, góp công cho cái thể chế này, có lần “vấn nạn” (hỏi khó) rằng, tài sản khủng của bọn tham nhũng, những dinh thự, nhà cửa, đất đai, xe cộ… chúng nó đâu phải nhờ đũa thần của bà tiên sau một đêm là có được. Chúng xây cất, sắm sửa, tồn tại tài sản bất minh công khai trước mắt bàn dân thiên hạ suốt bao năm, thậm chí khoe mẽ vênh vang, ai cũng biết, chỉ cấp trên chúng không biết, cơ quan pháp luật không biết, cho tới khi ung nhọt vỡ mủ. Tại sao? Mà ngay cái đám bị lôi ra trảm, đút vào lò ấy, nào có phải người của các khóa trước, nguyên cựu gì cho cam. Chúng hầu hết nằm trong bộ máy cai trị hiện hành. Ai đã đưa chúng lên, đặt chúng vào ghế, để rồi khi cơ sự xảy ra thì chỉ chúng giơ đầu chịu báng?
Các vị có thật lòng chống tham nhũng không, tôi không dám chắc. Ai đời, chỉ có việc yêu cầu tất cả cán bộ phải kê khai tài sản để vừa chứng minh bản thân, vừa dễ cho sự quản lý của bộ máy, mà cũng bày chuyện bốc thăm ai kê, ai không. Lại còn xua báo chí tung hô chuyện bốc thăm nữa. Phải nói ngay: rất vớ vẩn. Việc đàng hoàng tử tế bị biến thành trò cười, trò chơi. Điều to cũng như điều nhỏ, chống tham nhũng kiểu ấy, có mà chống vào mắt.
Nguyễn Thông