giahamdzui
07-30-2025, 01:27 AM
Tù nhân Lê Đình Lượng bị biệt giam, không được chữa bệnh
https://eadn-wc04-9642573.nxedge.io/wp-content/uploads/2025/07/le-dinh-luong.jpg
Ông Lê Đình Lượng – một trong những tù nhân lương tâm bị kết án nặng nhất tại Việt Nam – hiện đang trong tình trạng sức khỏe nguy kịch khi bị biệt giam và tước mọi quyền tiếp xúc với bên ngoài tại trại giam Nam Hà, tỉnh Hà Nam. Gia đình cho biết ông đang không được phép khám chữa bệnh dù mang nhiều bệnh nền nghiêm trọng và đã tuyệt thực để phản đối sự ngược đãi.
Thông tin được con trai ông, anh Lê Đình Hiếu, đăng tải trên Facebook hôm 26 Tháng Bảy, như một lời kêu cứu công khai: “Từ đầu tháng 6 đến nay, gia đình hoàn toàn bị cắt liên lạc với bố tôi. Không được gặp mặt, không được gửi đồ tiếp tế, không một dòng thông báo nào từ trại giam.”Tin tức Fashion tips
Theo anh Hiếu, gia đình chỉ biết được phần nào tình trạng của ông Lượng khi người thân đến tận nơi thì được thông báo ông “đang bị biệt giam vì chống đối trại.” Nhưng cái gọi là “chống đối,” theo gia đình, không phải là hành vi bạo loạn hay đe dọa an ninh, mà chỉ là sự phản ứng trong tuyệt vọng khi nhiều lần ông Lượng yêu cầu được khám chữa bệnh nhưng đều bị phớt lờ.
Ông Lê Đình Lượng, năm nay 60 tuổi, là một nhà hoạt động xã hội nổi bật ở miền Trung, từng lên tiếng mạnh mẽ về các vấn đề môi trường, nhân quyền và dân chủ. Năm 2018, ông bị Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam kết án 20 năm tù giam – một trong những bản án nặng nhất đối với giới bất đồng chính kiến – với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền.”
Ông bị cho là sử dụng tài khoản Facebook “Lỗ Ngọc” để đăng các bài viết bị cáo buộc là “tuyên truyền chống phá nhà nước.” Tuy nhiên, giới quan sát quốc tế và các tổ chức nhân quyền như Human Rights Watch, Ân Xá Quốc Tế và Liên Hiệp Quốc đều xem ông là tù nhân lương tâm và lên án bản án phi lý mà ông phải chịu.
Vào giữa Tháng Năm 2025, anh Lê Đình Hiếu từng cho biết cha mình đã phải tuyệt thực để phản đối những bất công trong trại giam, trong bối cảnh sức khỏe của ông đang suy sụp nghiêm trọng. Gia đình lo ngại rằng ông Lượng đang bị “chôn sống” trong bốn bức tường, không ánh sáng, không thuốc men, và không biết ông còn sống hay đã chết.
“Tại nơi gọi là cơ sở cải huấn, tiếng nói của người tù lương tâm như bố tôi gần như không được ai lắng nghe,” anh Hiếu viết. “Ông đã nhiều lần làm đơn, kêu cứu, nhưng mọi lời cầu xin đều rơi vào im lặng. Và giờ, thay vì được điều trị y tế, ông bị đẩy vào biệt giam – một hình thức giam giữ tàn bạo trong bóng tối, với sự tàn nhẫn lạnh lùng của một hệ thống không còn nhân tính.”
Trước tình trạng đó, giới hoạt động nhân quyền trong và ngoài nước đang kêu gọi Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam chấm dứt biệt giam ông Lượng và khẩn cấp cho ông được tiếp cận chăm sóc y tế. Nhiều ý kiến xem việc biệt giam và từ chối chữa trị không khác gì một hình thức tra tấn tinh thần và giết người gián tiếp.
Câu hỏi đặt ra: Vì sao một người đã 60 tuổi, mang nhiều bệnh nền, lại tiếp tục bị đối xử tàn nhẫn đến mức này? Và đến khi nào hệ thống tư pháp và trại giam ở Việt Nam mới chấm dứt những hình thức hành hạ âm thầm nhưng dai dẳng đối với người bất đồng chính kiến?
Trong khi Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam thường rêu rao trước quốc tế về “cải cách pháp luật” và “đối thoại nhân quyền,” thì chính những trường hợp như Lê Đình Lượng đang phơi bày sự thật hoàn toàn trái ngược: một nền cai trị tiếp tục đàn áp tiếng nói độc lập bằng bạo lực và trấn áp tinh thần – nơi sinh mạng của tù nhân có thể bị đánh đổi bằng im lặng.
Đất Việt
https://eadn-wc04-9642573.nxedge.io/wp-content/uploads/2025/07/le-dinh-luong.jpg
Ông Lê Đình Lượng – một trong những tù nhân lương tâm bị kết án nặng nhất tại Việt Nam – hiện đang trong tình trạng sức khỏe nguy kịch khi bị biệt giam và tước mọi quyền tiếp xúc với bên ngoài tại trại giam Nam Hà, tỉnh Hà Nam. Gia đình cho biết ông đang không được phép khám chữa bệnh dù mang nhiều bệnh nền nghiêm trọng và đã tuyệt thực để phản đối sự ngược đãi.
Thông tin được con trai ông, anh Lê Đình Hiếu, đăng tải trên Facebook hôm 26 Tháng Bảy, như một lời kêu cứu công khai: “Từ đầu tháng 6 đến nay, gia đình hoàn toàn bị cắt liên lạc với bố tôi. Không được gặp mặt, không được gửi đồ tiếp tế, không một dòng thông báo nào từ trại giam.”Tin tức Fashion tips
Theo anh Hiếu, gia đình chỉ biết được phần nào tình trạng của ông Lượng khi người thân đến tận nơi thì được thông báo ông “đang bị biệt giam vì chống đối trại.” Nhưng cái gọi là “chống đối,” theo gia đình, không phải là hành vi bạo loạn hay đe dọa an ninh, mà chỉ là sự phản ứng trong tuyệt vọng khi nhiều lần ông Lượng yêu cầu được khám chữa bệnh nhưng đều bị phớt lờ.
Ông Lê Đình Lượng, năm nay 60 tuổi, là một nhà hoạt động xã hội nổi bật ở miền Trung, từng lên tiếng mạnh mẽ về các vấn đề môi trường, nhân quyền và dân chủ. Năm 2018, ông bị Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam kết án 20 năm tù giam – một trong những bản án nặng nhất đối với giới bất đồng chính kiến – với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền.”
Ông bị cho là sử dụng tài khoản Facebook “Lỗ Ngọc” để đăng các bài viết bị cáo buộc là “tuyên truyền chống phá nhà nước.” Tuy nhiên, giới quan sát quốc tế và các tổ chức nhân quyền như Human Rights Watch, Ân Xá Quốc Tế và Liên Hiệp Quốc đều xem ông là tù nhân lương tâm và lên án bản án phi lý mà ông phải chịu.
Vào giữa Tháng Năm 2025, anh Lê Đình Hiếu từng cho biết cha mình đã phải tuyệt thực để phản đối những bất công trong trại giam, trong bối cảnh sức khỏe của ông đang suy sụp nghiêm trọng. Gia đình lo ngại rằng ông Lượng đang bị “chôn sống” trong bốn bức tường, không ánh sáng, không thuốc men, và không biết ông còn sống hay đã chết.
“Tại nơi gọi là cơ sở cải huấn, tiếng nói của người tù lương tâm như bố tôi gần như không được ai lắng nghe,” anh Hiếu viết. “Ông đã nhiều lần làm đơn, kêu cứu, nhưng mọi lời cầu xin đều rơi vào im lặng. Và giờ, thay vì được điều trị y tế, ông bị đẩy vào biệt giam – một hình thức giam giữ tàn bạo trong bóng tối, với sự tàn nhẫn lạnh lùng của một hệ thống không còn nhân tính.”
Trước tình trạng đó, giới hoạt động nhân quyền trong và ngoài nước đang kêu gọi Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam chấm dứt biệt giam ông Lượng và khẩn cấp cho ông được tiếp cận chăm sóc y tế. Nhiều ý kiến xem việc biệt giam và từ chối chữa trị không khác gì một hình thức tra tấn tinh thần và giết người gián tiếp.
Câu hỏi đặt ra: Vì sao một người đã 60 tuổi, mang nhiều bệnh nền, lại tiếp tục bị đối xử tàn nhẫn đến mức này? Và đến khi nào hệ thống tư pháp và trại giam ở Việt Nam mới chấm dứt những hình thức hành hạ âm thầm nhưng dai dẳng đối với người bất đồng chính kiến?
Trong khi Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam thường rêu rao trước quốc tế về “cải cách pháp luật” và “đối thoại nhân quyền,” thì chính những trường hợp như Lê Đình Lượng đang phơi bày sự thật hoàn toàn trái ngược: một nền cai trị tiếp tục đàn áp tiếng nói độc lập bằng bạo lực và trấn áp tinh thần – nơi sinh mạng của tù nhân có thể bị đánh đổi bằng im lặng.
Đất Việt