Tự Do - Vui Vẻ - Tôn Trọng - Bình Đẳng

Upload Hình Ảnh Chữ Trang Trí My Album My Music Tạo Index


Tự Do Tôn Giáo
Thời Sự Chính Trị
Góc Bếp Ngũ Vị
Nhạc Việt Nam
Show Ca Nhạc - Hài

>>Suy Ngẫm: “ * Cái trở ngại to nhất của hạnh phúc là trông chờ một hạnh phúc khác to hơn.
Fontenelle
Trang 21 / 21 ĐầuĐầu ... 11192021
Results 201 to 205 of 205

Chủ Đề: Cát bụi giang hồ

  1. #1
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết

    Các bụi giang hồ

    CÁT BỤI GIANG HỒ

    Tác Giả : Cổ Long

    Dịch Thuật : Tần Hoài

    Nguyên Tác : Đại Nhân Vật




    Mở Đầu
    Vuông Khăn Màu Máu


    Gã thiếu niên nắm chặt thanh đao, cán đao có cột một vuông khăn.

    Vuông khăn đỏ, màu đỏ của máu, mấy chéo khăn phất phất trong gió, phản chiếu ánh mặt trời chói mắt.

    oo Trời nắng chang chang, ánh mặt trời rọi vào lưỡi thép, dội vào mắt mọi người những tia sáng xanh chớp chớp, mồ hôi đã đẫm hết bộ quần áo đen của hắn, mặt hắn nhễ nhại.

    Hắn bị bao vây, những kẻ bao vây hắn gồm có bốn người.

    Nhưng hắn biết rất rõ đó là bốn kẻ dễ sợ, đã bao lần hắn định buông đao, buông bỏ sức chống đối, buông bỏ tất cả...

    Nhưng hắn vẫn không làm.

    Hắn có thể chết, nhưng tuyệt đối, hắn không thể làm nhục vuông khăn đỏ buộc nơi cán đao của hắn, bởi vì vuông khăn đỏ tượng trưng cho một con người.

    Buộc chiếc khăn ấy vào thanh đao là đã nói lên sự quyết tâm chiến đấu đến cùng, nếu cần, chiến đấu cho đến chết, cho vuông khăn được thêm một lần nữa đậm máu, quyết không chịu tỏ ra hèn yếu trước mặt địch nhân.

    Vuông khăn đỏ, bản thân của nó, hình như phảng phất có mang theo một chí khí quật cường, bất khuất...

    Bằng vào chí khí bất khuất đó, bằng vào khí thế của vuông khăn đó, hắn vung mạnh thanh đao.

    Tiếng rống của hắn, tiếng gió xé bởi một đường đao, kéo theo nhiều tiếng rú rợn người.

    Vuông khăn đó phất lên dưới ánh sáng chói lọi kéo theo những tia máu bắn lên như hoa cải ...

    Máu bắn ướt mặt đất, máu bắn ướt thân hắn, máu nhuộm thêm vuông khăn màu đỏ rực lên.

    Hắn lập tức nghe thấy lưỡi thép của hắn chạm vào thịt người bùm bụp, chạm vào xương người côm cốp.

    Những thây người ngã xuống, mắt họ trừng trừng, máu ướt thây người của họ, máu trào ra khóe miệng họ, máu nhỏ xuống từ tròng mắt họ, mắt họ vẫn trừng trừng nhìn vào vuông khăn màu máu buộc ở cán đao của đối phương.

    Họ không phải chết vì thanh đao đó, cũng không phải chết vì cái tay của gã thiếu niên đó. Vật thu lấy sinh mạng của họ chính là vuông khăn, vuông khăn màu máu buộc ở cán đao. Khí thế của vuông khăn đó đẩy mạnh tàn lực của gã thiếu niên, khí thế của vuông khăn đó làm cho bọn bao vây run sợ, và cuối cùng, họ ngã vì khí thế khủng khiếp của vuông khăn màu máu.

    Khí thế đó đã đoạt mất hồn phách của họ trước khi họ ngã xuống, trước khi họ bị lưỡi thép phập vào mình.

    oo Người thiếu nữ đứng dựa bên song cửa, tay nàng nắm chặt cánh tay của hắn, ánh mắt của nàng long lanh hơn những vì sao đang nhấp nháy trên không và dịu dàng hơn đáy nước trong veo của mặt hồ sen trước ngõ.

    Tay nàng nắm cứng cổ tay của hắn, nàng không thể rời hắn được.

    Hắn là một gã thiếu niên, tay hắn có buộc vuông khăn màu đỏ.

    Dưới ánh sáng của vừng trăng giữa tháng, màu đỏ của vuông khăn rực lên rạng rỡ, rạng rỡ như trái tim của tình nhân.

    Trời đã tối lâu rồi, quả hắn cần phải đi, đáng lý nên đi.

    Thế nhưng hắn vẫn đứng yên, đứng yên trong bàn tay cô gái.

    Bởi vì hắn không thể làm nhục vuông khăn mà hắn đang buộc trong tay, hắn không có quyền để cho vuông khăn đó chứng kiến một sự thiếu hụt cảm tình con người.

    Khi đã buộc vuông khăn đó vào tay rồi thì không có quyền để cho bất cứ người đẹp nào thất vọng.

    Vuông khăn đỏ không những tượng trưng cho dõng khí mà còn tượng trưng cho sự nhiệt tình.

    Cuối cùng, hắn xích lại gần hơn, môi hắn sát vào tai nàng, thì thầm trong bóng tối.

    Những lời êm như ru, ngọt như mật, hình như luôn giành sẵn cho những cặp tình nhân.

    Nhưng ánh mắt như đáy nước hồ thu của nàng, như si như dại, đang trân trối, không phải vào mặt hắn, không phải vào mắt hắn, mà lại nhìn đờ đẫn vào cổ tay của hắn, vào chỗ đang buộc vuông khăn ...

    Y như một quả bóng đang căng bỗng vụt xì hơi, bao nhiêu nhiệt tình của hắn bỗng tiêu tan mất hết, vì hắn chợt phát hiện ra rằng có thể không phải nàng yêu hắn, yêu cái con người của hắn, mà cái khiến cho nàng say mê đến ngây dại là vuông khăn trong tay hắn, vuông khăn màu đỏ.

    Từ sau cuộc chiến tại gò Bạch Hổ, Lữ Ngọc Hồ đã trở thành một bậc anh hùng trong con mắt của tất cả thanh thiếu niên và là thần tượng "ước mong" trong lòng của tất cả những người thiếu nữ.

    Không một thanh thiếu niên nào mà không mong ước mình sẽ là một Lữ Ngọc Hồ, không một thiếu nữ nào không mơ tưởng Lữ Ngọc Hồ sẽ là của riêng của mình.

    Một thần tượng được nổi lên trong lòng của tất cả thanh thiếu niên nam nữ sau trận chiến tại gò Bạch Hổ ...
    Last edited by giavui; 05-24-2020 at 02:31 PM.

  2. #201
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    CT BỤI GIANG HỒ
    Tc Giả : Cổ Long
    Dịch Thuật : Tần Hoi
    Nguyn Tc : Đại Nhn Vật




    Hồi kết
    Cưới Vợ Chọn ... Đn B

    Nhn Trương Hảo Nhi v Vương Đại Nương nằm bẹt nhẹp một đống như đống thịt v nhn thi độ hồng hộc của Liểu Phong Cốt, Lữ Ngọc Hồ chp miệng thở ra:

    - Xem chừng muốn lm "Đại Hiệp", nhất l Đại Hiệp Giang Nam nầy kh qu, chẳng những phải biết lm c m cn phải biết chưởi rủa, phải c da mặt thật dầy mới được.

    Trương Dị cười:

    - Nhưng cũng khng chắc c được nhiều như thế, v được thi độ như Liễu đại hiệp th chắc chắn trn đời khng c được mấy người.

    Liểu Phong Cốt quắc mắt:

    - Nhưng nếu bằng hữu m phản bội như ngươi th cũng khng c nhiều...

    Trương Dị chận ni:

    - Đng, đng! Đu c nhiều, chỉ cần một vi người l đủ.

    Liểu Phong Cốt nghiến răng, nhưng rồi hắn vụt thở di:

    - By giờ th ta mới biết, giao kết bằng hữu quả l chuyện kh khăn.

    Trương Dị ni:

    - Giao kết bằng hữu khng phải kh vậy đu, muốn lợi dụng bằng hữu mới quả l chuyện kh v hậu quả của n l như thế đ.

    Liểu Phong Cốt cau mặt:

    - Ngươi ni sao?

    Trương Dị cười:

    - Ngươi khn ngoan lắm, nhưng c một chuyện m ngươi qu khn thnh ra dại...

    Hắn cười cười ni tiếp:

    - Ở đy, ngươi phng thủ thật cẩn mật lắm, với bốn mươi chn trạm gc thật kh c người v lọt... Nhất l cch bố tr của ngươi c hậu, nếu bất cứ ai nếu lọt vo chổ nầy th ngươi đ viễn tẩu cao phi.

    Liểu Phong Cốt nghiến răng:

    - Nhưng với ngươi th được, v ngươi l bằng hữu của ta.

    Trương Dị cười:

    - Huống chi, cho dầu c bắt gặp ngươi ở tại đy, ngươi cũng khng bao giờ cng nhận những tội c của ngươi đ lm, nhất l chuyện giết Đa Sự Ha Thượng th ngươi cng chối biến.

    Liểu Phong Cốt ni:

    - V thế cho nn ngươi mới dng cch nầy để cho họ ko tới đy?

    Trương Dị liếc nhẹ về pha Thư Hương v ni:

    - Để cho ngươi nắm chặt trong tay Thư Hương trước l ta cố lm cho ngươi yn lng, bởi v khi ngươi đ nắm được Đo Đại Gia, nắm được Đo Liễu, by giờ nắm lun trong tay cả Thư Hương th nhất định ngươi sẽ khng bao giờ nghi ngờ hay đề phng g nữa cả.

    Liểu Phong Cốt cười gằn:

    - V chnh v thế cho nn ngươi cũng dấu lun cả c ta?

    Trương Dị cười:

    - Thư Hương v Đo Liễu vốn l hai c gi khng từng ni dối, nhưng ring Đo Liễu th sau cng ta c thể cho biết nhưng đối với Thư Hương th tuyệt đối khng, c ta biết l sẽ hư việc hết.

    Liểu Phong Cốt nhn Thư Hương v thở ra:

    - Nhưng nếu đổi lại ta th ta khng nở lng để cho c ta phải sợ sệt đến như thế, xem chừng ngươi quả l hạng người khng hề biết chuyện ln hương tch ngọc...

    Trương Dị gật gật đầu:

    - Đng, ta vốn khng biết chuyện đ, cn ngươi th ln hương tch ngọc bằng cch mưu chiếm cho được rồi sau đ sẽ giết đi, ta chịu thua lối ln hương tch ngọc của ngươi, ta chỉ hơn ngươi một việc l c cch lm cho hồ ly ni thật.

    Liểu Phong Cốt nhướng mắt:

    - Sao? Ngươi hơn ta?

    Trương Dị gật đầu:

    - Chỉ c phương thức nầy mới lm cho ngươi ni thật, bằng khng, ci n giết người, nhất định dầu cho ngươi c thnh cng trọn cả m mưu, ngươi cũng quyết đổ ln đầu Lữ Ngọc Hồ, ci đ th ta hơn ngươi chớ?

    Liểu Phong Cốt gật g v ni chầm chậm:

    - Giỏi, ngươi quả l giỏi hơn ta.

    Trương Dị cười:

    - Như vậy ngươi cũng đng phục ta chớ?

    Liểu Phong Cốt đp:

    - Ta lun phục ngươi từ trước, từ khi ta mới kết giao với ngươi chớ đu phải tới by giờ? Ta đối với ngươi một lng thnh khẩn thật tnh, khng ngờ ngươi lại...

    Trương Dị khot tay:

    - Khoan! Cho ta hỏi lại, ngươi thật tnh xem ta l bằng hữu?

    Liểu Phong Cốt cười gằn:

    - Chuyện đ đng l ra ngươi tự phải thấy như thế chớ sao lại đợi ta phải ni?

    Trương Dị nhn vai:

    - Biết chớ, tự nhin l ta rất biết, chỉ c ngươi l khng biết.

    Liểu Phong Cốt hỏi:

    - Ta khng biết chuyện g?

    Trương Dị ni:

    - Ta cần ni cho ngươi biết l chnh v ngươi trước muốn đối ph với ta, cho nn buộc lng ta phải đối ph lại ngươi, chớ con người của ta đu c phải v cớ m đi gy sự.

    Liểu Phong Cốt hỏi:

    - Ta đối ph với ngươi bao giờ?

    Trương Dị đp:

    - Rất lu...

    Khng chờ Liểu Phong Cốt hỏi, hắn ni tiếp lun:

    - Ta hỏi ngươi, ngươi quyết tm cướp đoạt gia sản của nh họ Đo l tại lm sao?

    Liểu Phong Cốt đp:

    - Ta đ ni với ngươi rồi, tại v ta cần tiền thật nhiều.

    Trương Dị hỏi:

    - Tại lm sao ngươi lại cần gấp như thế?

    Liểu Phong Cốt đp:

    - Ta đang chuẩn bị thi hnh một đại sự, m muốn được l phải c tiền nhiều.

    Trương Dị hỏi:

    - Đ l đại sự g?

    Liểu Phong Cốt nhn sững Trương Dị:

    - Ngươi đ biết rồi phải khng?

    Trương Dị cười:

    - Ta chỉ biết trong giang hồ gần đy xuất hiện một tổ chức b mật gọi l "Tứ Hải".

    Liểu Phong Cốt hỏi:

    - Ngươi cn biết g nữa?

    Trương Dị đp:

    - Ta chỉ biết sở dĩ tổ chức đ c l v để đối ph với Sơn Lưu, v bao nhiu việc lm m muội như cướp của giết người, chứa cờ bạc v bắt gi nh lnh đem vo nh thổ của ci tn đầu dọc "Tứ Hải" đ bị Sơn Lưu khm ph

  3. #202
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết

    Hắn cười cười v ni lun:

    - Tự nhin ta cũng phải biết ci tn đầu dọc "Tứ Hải" đ l ngươi.

    Liểu Phong Cốt xạm mặt:

    - Nhưng chuyện đ c quan hệ g đến ngươi chớ?

    Trương Dị đp:

    - Chẳng những c quan hệ m cn thuộc về quan hệ trọng đại.

    Liểu Phong Cốt nhn chầm chậm vo mặt Trương Dị:

    - Ngươi... ngươi l người của Sơn Lưu?

    Lữ Ngọc Hồ bật cười:

    - Đng l ngớ ngẩn, thảo no hắn chẳng bảo rằng ngươi khng biết khỉ mốc khỉ kh g cả. Khng c hắn lm sao c Sơn Lưu? V nếu hắn khng phải l đầu no của Sơn Lưu th lm sao lại xứng kết giao với đầu no của Tứ Hải?

    Y như bị người quất một roi trn lưng, Liểu Phong Cốt lặng người một lc thật lu rồi mới ni:

    - Ta nghĩ mi vẫn khng biết kẻ cầm đầu Sơn Lưu l ai, ta rất mong tm cho kỳ được, ta đ bố tr cho người sục sạo tm kiếm, thế m khng ngờ lại l một kẻ lun lun kề cận bn ta, m lại l một bằng hữu của ta.

    Trương Dị cười:

    - C phải ngươi đ nhận ta l bằng hữu của ngươi khng?

    Liểu Phong Cốt dịu giọng:

    - Tnh của ta đối với ngươi như bt nước đầy, ta đ khng tiếc cng tiếc của phng bị bảo vệ cho ngươi chu đo, như vậy khng l bằng hữu tốt hay sao?

    Trương Dị hỏi:

    - Ngươi xem ta l bằng hữu, tại sao ngươi lại khng cho ta tham gia tổ chức của ngươi?

    Liểu Phong Cốt ngập ngừng:

    - Đ l... tại v...

    Trương Dị chận ngang:

    - Nếu ngươi khng thể ni ra th ta sẽ ni dm ngươi, sở dĩ ngươi khng để ta nhập vo tổ chức l v ngươi chỉ định dng ta lm cho xong chuyện nầy rồi ngươi sẽ giết ta.

    Hắn cười cười v ni tiếp:

    - Một tổ chức nghim mật như Tứ Hải th lm sao lại c thể cho một con người sắp chết gia nhập vo, c phải thế khng?

    Liểu Phong Cốt hnh như muốn trnh n, hắn ni:

    - Nhưng t nhất chuyện ta bảo ngươi lm vẫn c lợi cho ngươi v cũng vinh dự.

    Trương Dị nheo mắt:

    - Sao? C lợi v vinh dự?

    Liểu Phong Cốt ni:

    - Ta bảo ngươi đng vai anh hng nghĩa hiệp, cứu người đẹp rồi tạo cơ hội cho ngươi gần người đẹp, nếu cần c thể cưới lun, như thế khng phải l một chuyện m nhiều người muốn m chẳng được hay sao?

    Trương Dị ni:

    - Thế nhưng khng khi no ngươi chịu chọn người khc lm chuyện đ.

    Liểu Phong Cốt gật đầu:

    - Đng, đ l việc chứng tỏ ta đ trọng ngươi, đ tin ngươi l bằng hữu tốt, v thế nn ta khng khi no để cho người khc lm chuyện ấy.

    Trương Dị lắc đầu:

    - Khng phải đ l nguyn nhn chnh đng.

    Liểu Phong Cốt cau mặt:

    - Tại v ngươi khng dm cng nhận đ l lng tốt của ta.

    Trương Dị ni:

    - Khng phải, ngươi sở dĩ chọn ta lm chuyện nầy l tại v ta qu giống Trương Dị, ngươi khng thể tm một người no khc, ngươi muốn ta giả mạo Trương Dị để mưu gạt chuyện hn nhn.

    Liểu Phong Cốt ni:

    - Ngươi c thể gạt tất cả nhưng khng thể gạt Đo Đại Gia v Trương Tam Gia, chnh đ mới l chuyện kh, nếu ta khng gip ngươi th ngươi lm sao thực hiện được v bao nhiu đ cũng thấy ta đ v ngươi.

    Trương Dị cười:

    - Trước kia th quả ngươi c tnh như thế, ci đ cũng chỉ định lm lợi cho ngươi, v ngươi nghĩ rằng trong cổ của ta c một vụ n, ta khng dm ci lịnh ngươi, cho dầu ta c cưới được Thư Hương th sản nghiệp của Đo gia cũng vẫn thuộc về tay ngươi sử dụng, nhưng sau nầy th ngươi khng tnh như thế nữa.

    Liểu Phong Cốt hỏi:

    - Tại sao?

    Trương Dị cười:

    - Tại v ngươi đ bắt giữ Đo Đại Gia v sau khi cử hnh hn lễ l ngươi sẽ thủ tiu hết hai cha con họ, v thế cho nn ngươi đ chuẩn bị giết ta.

    Liểu Phong Cốt hơi rng động, nhưng hắn vẫn bnh tỉnh hỏi:

    - Ngươi căn cứ vo đu m ni xấu ta như thế?

    Trương Dị cười:

    - Ngươi c dặn ta, sau khi xong chuyện, ngươi sẽ đưa tất cả về Cẩm T Sơn Trang, ring ta th ở lại đy giữ so huyệt v chờ ngươi chuyển của cải vng ngọc từ đ về đy.

    Liểu Phong Cốt ni:

    - Đ l ta muốn dnh chuyện nhẹ cho ngươi, đng l ngươi phải cm ơn ta mới phải.

    Trương Dị cười ni:

    - Chung quanh gian nh hầm nầy ngươi đ đặt sẳn địa li?

    Liểu Phong Cốt gật đầu:

    - Một chổ b mật của ta, của một tổ chức lớn v nhiều kẻ địch, tự nhin l phải bố tr v đề phng chớ.

    Trương Dị gật đầu:

    - Đng, nhưng khi xong chuyện ở đy, khi bọn ngươi dẫn nhau về Cẩm T Sơn Trang th địa li pht nổ, khi đ chỉ cn một mnh ta ở trong nầy.

    Liểu Phong Cốt ti mặt, hắn quắc mắt:

    - Ni lo, ai lm cho pht nổ?

    Khng thấy ai h miệng, nhưng lại c tiếng trả lời:

    - Ta!

    Tiếng ni pht ra từ pha cửa, khi mọi người quay lại th thấy một bng đen đứng sững.

    Từ lu, đứng lặng yn theo di cu chuyện, by giờ Thư Hương mới buột miệng ku ln:

    - Thập Tam Chch Thủ!

    Liểu Phong Cốt cười gằn:

    - Thập Tam Chch Thủ, ngươi cũng phản ta?

    Thập Tam Chch Thủ cười:

    - Khng, ta lm theo lời ngươi ni.

  4. #203
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    Liểu Phong Cốt hằn học:

    - Ta ni ci g?

    Thập Tam Chch Thủ đp:

    - Khi ngươi bảo ta lm theo m mưu đen tối của ngươi, ta đ c ni cho ngươi biết Trương Dị vẫn l bạn của ta từ lc nhỏ, ngươi bảo rằng Trương Dị đ mất tch từ vng quan ngoại lu rồi, khng chừng đ chết cũng nn...

    Liểu Phong Cốt gật đầu:

    - Đng, ta c ni như thế...

    Thập Tam Chch Thủ cũng gật đầu:

    - Ta c hỏi ngươi nếu ngy no đ Trương Dị trở về th sao? Ngươi bảo nếu Trương Dị trở về th ngươi sẽ trả hết tất cả những g ngươi chiếm đoạt ở Cẩm T Sơn Trang v chừng đ ta c quyền cho Trương Dị biết tất cả những g khuất lấp.

    Liểu Phong Cốt gật lia:

    - Đng, đng! Ta c ni như thế v ta vẫn nhớ lời, nhưng tại sao nửa chừng ngươi lại phản ta?

    Thập Tam Chch Thủ thản nhin:

    - Ngươi giao ước như thế v đ được tin chắc chắn l Trương Dị đ hon ton biệt tch chớ khng phải l mất tch thi.

    Liểu Phong Cốt ni:

    - Ta khng cần ci với ngươi, cứ cho l ta c khng tốt đi, nhưng chuyện giữa ta v ngươi đ giao ước thật minh bạch.

    Thập Tam Chch Thủ gật đầu:

    - Ta biết v ta cũng lm theo lời giao ước minh bạch đ.

    Liểu Phong Cốt trố mắt:

    - Lm theo lời giao ước minh bạch m nửa chừng ngươi trở mặt như thế phải khng?

    Thập Tam Chch Thủ lắc đầu:

    - Khng, ta khng trở mặt, ta lm đng theo lời giao ước.

    Liểu Phong Cốt khng dằn được nữa, hắn tht:

    - Khốn khiếp, ta giao ước l khi no Trương Dị trở về...

    Thập Tam Chch Thủ cười:

    - Ta cũng thi hnh đng lời giao ước l khi no Trương Dị trở về.

    Liểu Phong Cốt qut lớn:

    - Thế nhưng by giờ...

    V Sắc đại sư ln tiếng:

    - By giờ th Trương Dị đ trở về.

    Liểu Phong Cốt quay phắt lại:

    - Hắn đu?

    V Sắc đại sư chỉ Trương Dị:

    - Người đ khng phải l Trương Dị hay sao?

    Liểu Phong Cốt ti mặt:

    - Hắn... từ quan ngoại...

    Thập Tam Chch Thủ cười:

    - Hắn l Trương Dị giả lm... Trương Dị.

    Hắn cười ha hả v ni tiếp:

    - Liểu Phong Cốt, ngươi qu thng minh, nhưng tại sao ngươi lại khng thể hiểu một ci chuyện qu tầm thường như thế? Trương Dị mất tch từ vng quan ngoại, người nầy cũng từ vng quan ngoại đo nạn đến đy, chuyện dễ hiểu qu m tại sao ngươi lại cứ hồ đồ như thế?

    Liểu Phong Cốt by giờ mới thật l thất sắc:

    - Hắn... hắn khng c mất tch.

    V Sắc đại sư cười:

    - Hơn ba năm trước đy, hắn lun ở tại Thiếu Lm để luyện v chớ đi đu m mất tch?

    Liểu Phong Cốt trợn trn đi mắt:

    - Nhưng... nhưng tại sao lại c tin...

    Thập Tam Chch Thủ rước ni:

    - Tại v hắn cần thay hnh đổi dạng, tại v hắn cần khai tử ci tn của hắn để lo chuyện Sơn Lưu.

    Y như nghe một chuyện hoang đường, Thư Hương đưa đi mắt ngơ ngc nhn sững Trương Dị như nhn... qui vật.

    "Trương Dị giả lm... Trương Dị".

    Cu ni của Thập Tam Chch Thủ by giờ nng mới hiểu.

    Liểu Phong Cốt cũng lặng đi một lc kh lu v hắn vng tht lớn:

    - Tất cả hy đưa tay ln v đi ra khỏi chổ nầy ngay.

    Trương Dị cười:

    - Đến by giờ m ngươi cũng cn muốn ra lệnh nữa hay sao? Ở đy đu c ai l người của "Tứ Hải".

    Gn mặt của Liểu Phong Cốt nổi ln từng vng trng dễ sợ, hắn gằn giọng:

    - Ta ra lịnh cho cc ngươi.

    Trương Dị hỏi:

    - Nhưng nếu chng ta khng tun th sao?

    Liểu Phong Cốt cười gằn:

    - Th sẽ chết.

    Trương Dị thản nhin:

    - Ngươi c quyền năng đến thế hay sao?

    Liểu Phong Cốt li lại thật nhanh, chn hắn dẳm ln một khối đ nh ln st chn tường, giọng hắn trầm trầm:

    - Ta chỉ cần ấn nhẹ ln vin đ nầy l bao nhiu địa li sẽ nổ tung, chắc ngươi thừa hiểu quyền năng đ chớ?

    Trương Dị hỏi:

    - Ngươi định chết lun ?

    Liểu Phong Cốt đp:

    - Ta vẫn khng muốn chết, nhưng nếu cc ngươi bức ta th ta khng cần do dự.

    Trương Dị quay lại hỏi Lữ Ngọc Hồ:

    - Tnh sao?

    Lữ Ngọc Hồ đp:

    - Khng, bọn ta bước ra khỏi cửa nầy l hắn sẽ trốn mất.

    Liểu Phong Cốt gắt:

    - Cc ngươi c thể chết, nhưng cn Thư Hương, Đo Liễu? Cc ngươi để hai c gi ấy chết sao?

    Đng l một đn tm l.

    Trương Dị ng Lữ Ngọc Hồ:

    - C lẽ nn đi ra l phải.

    Lữ Ngọc Hồ lắc đầu:

    - Khng, chết cho vui.

    Liểu Phong Cốt tht:

    - C ra khng?

    Lữ Ngọc Hồ tuột xuống khỏi ghế, hắn vừa bước lại pha Liểu Phong Cốt vừa cười cười ni:

    - Ci đ khng phải l anh hng, đnh nhau vi chập đ...

    Hắn từ từ nhấc tay ln...

    Liểu Phong Cốt nghiến răng ấn mạnh bn chn xuống.

    Khối đ tụt ngay. Nhiều tiếng xo xo v mi thuốc chy nghe kht lẹt...

    Thư Hương ti mặt, nng vừa ng mọi người vừa đưa tay run rẩy...

    Liểu Phong Cốt nhn chn, thn hnh hắn bắn vọt ln. Nhưng V Sắc đại sư đ hất tay. Y như một con diều đứt giy, Liểu Phong Cốt rơi xuống đất.

    Thập Tam Chch Thủ cười ha hả:

    - Liểu Phong Cốt, ci tim chy một khc đ thi, bn ngoi ta đ cắt tất cả giy tim dẩn xuống địa li rồi.

    Liểu Phong Cốt giận run, hắn tung thẳng vo pha Thập Tam Chch Thủ.

    V Sắc đại sư lại nhấc tay ln.

    Xu chuổi hột bằng thp của ng ta khua lản cản.

    Liểu Phong Cốt hự ln một tiếng, thn hnh hắn ci trở xuống, thật l vừa vặn, hắn chi ngay vo cổ quan ti.

    Một tiếng dội nghe nho nhỏ v Liểu Phong Cốt nằm bất động.

    V Sắc đại sư chấp tay niệm phật, đi mắt nh sư gi nhắm lại như khng muốn thấy thy người.

    Tất cả đều thở pho, nhất l Thư Hương, thật đng l nng đ trải qua tận cng của khủng khiếp.

    Thật lu Trương Dị quay lại hỏi Thập Tam Chch Thủ:

    - Đo Đại Gia vẫn cn ở tại trại hm?

    Thập Tam Chch Thủ lắc đầu:

    - Khng.

    Trương Dị cau mặt:

    - Ở đu?

    Thập Tam Chch Thủ đp:

    - Đ về Cẩm T Sơn Trang.

    Trương Dị hỏi:

    - Ai đưa ng ta ln khỏi gian hầm ở trại hm?

    Thập Tam Chch Thủ đp:

    - Vương Tam Nương.

    Trương Dị hỏi:

    - Cả hai người đều về Cẩm T Sơn Trang?

    Thập Tam Chch Thủ gật đầu.

    V Sắc đại sư bước tới trước mặt Trương Dị:

    - A Di Đ Phật, th chủ về đu?

    Trương Dị chấp tay:

    - Cẩm T Sơn Trang.

    V Sắc đại sư hỏi:

    - Ai thanh ton ở đy?

    Trương Dị đp:

    - Thập Tam Chch Thủ.

    Nh sư gi đưa mắt nhn một vng v chầm chậm bước ra pha cửa.

    Đo Liễu bước lại gần Thư Hương v nhoẽn miệng cười.

    Thư Hương đưa tay đ ln ngực, nng lắc đầu thở ra, nhưng nh mắt vui mừng lại liếc nhẹ về pha Trương Dị...

    L thơ của Đo Đại Gia để lại ni rất r rng.

    ng ta giao tất cả sản nghiệp cc nơi v lun cả Cẩm T Sơn Trang lại cho Trương Dị, ng ta trang trọng gởi gấm Thư Hương.

    ng ta ni r nguyn nhn khng ở lại để dự lễ cưới của hai người l v muốn cho hai người c thời gian quyết định, hoặc ngay by giờ hoặc ko thm đến thời gian no đ ty .

    Ring phần ng ta th đối với Thư Hương, ng ta ni r l ng ta đ chọn đng người để trao gởi, với tuổi gi cn lại, ng ta muốn được an nhn.

    Tự nhin, ng ta cũng khng dấu giếm rằng bn cuộc sống của ng ta by giờ đ c Vương Tam Nương.

    Cầm l thơ trn tay, Thư Hương mỉm cười một mnh.

    Nng cảm thấy thương cha mnh v hạn, nng cũng cảm thấy qu v tnh, bao nhiu lu nay, nng sống cho mnh m khng thấy ci tội nghiệp của người cha.

    Nhưng dầu sao th by giờ kể như cũng được vẹn ton.

    Tuy c hơi muộn mng, nhưng nng thấy cha mnh vẫn cn trng kiện v Vương Tam Nương vẫn đẹp, ci đẹp của một thiếu phụ nửa chừng xun.

    Nng tin rằng cha nng sẽ đầy đủ hạnh phc.

    Ring nng th nng bổng thấy quả c ph mất qu nhiều thời gian, nhưng được ci an ủi l chnh nhờ vo thời gian hao ph m nng đ trưởng thnh hơn nhiều. By giờ, tuy cũng chỉ mới đy thi, nhưng nng cảm thấy y như nng đ sống gần cả một đời người.

    By giờ chỉ cn một thắc mắc m nng nghĩ hoi vẫn khng ra, l khng hiểu tại sao Đo Liễu lại c thể c những nghĩ v hnh động hơn hẳn nng trong khi sống bn nhau từ nhỏ, nng lại khng thấy được điều đ?

    Phải chăng trong địa vị của chủ tớ, lm cho nng khng thấy được? Hay l tại v...

    Nhưng by giờ th Thư Hương cũng khng c th giờ để nghiền ngẩm nhiều về chuyện đ. Nng cn nhiều chuyện khc để lo nghĩ.

    L thơ của cha nng, Trương Dị đ c đọc rồi, hắn khng ni g với nng cả.

    Nng nghĩ, c lẽ nếu cần ni th sẽ l nng, v nhất định l hắn khng hề phản đối.

    Hn nhn giữa nng v hắn, hai nh đ c định rồi, tại nng khng ưng thuận v nhất l trong thời gian qua, nng thấy tất cả những hnh động của hắn khng hề c c cảm với nng, hắn đ gip nng hiểu biết rất nhiều, nếu nng khng phản đối l cu chuyện hn nhn coi như khng cn c g trở ngại.

    Nng đang nghĩ nhiều về con người của hắn.

    Quả đng l một nhn vật phi thường.

    Tuy hắn c ci đầu hơi lớn, nhưng mặt mũi của hắn rất c duyn, ban đầu nng thấy ci đầu của hắn hơi kỳ, nhưng đến by giờ nng khng thấy kỳ g cả.

  5. #204
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    Nhất cử nhất động của hắn, khng hiểu tại sao nng bổng cảm thấy thật l... dễ mến.

    Về Cẩm T Sơn Trang đ hai ngy rồi, hắn khng hay ni chuyện với nng nhưng thật ra th hắn đu c th giờ?

    Hắn đ phải nhờ Lữ Ngọc Hồ phụ tay với hắn thu xếp lại cch sinh hoạt trong trang trại, hắn đang cng với vị quản gia kiểm điểm thanh ton sổ sch của Đo Đại Gia để lại, điều hnh cho cng việc ở những cơ sở lm ăn cc nơi cho ổn định...

    Hắn lm khng thấy hở tay.

    Bao nhiu cng việc đ, cng lm cho Thư Hương c phần n hận về thi độ của mnh trước kia, hắn quả l con người tốt.

    Nhưng khng sao, nng dặn lng sẽ đền đp lại, bằng cch nng sẽ đối sử tốt với hắn.

    Nng nghĩ nhiều đến ngy mai, nng nghĩ đến việc nng v hắn trng nom cng nghiệp của cha nng để lại, nhất định sẽ l bận rộn nhưng cũng phải l vui lắm.

    Nng nghĩ cả sau ngy thnh hn, nhất định nng sẽ bảo hắn thắng một cỗ xe cho đẹp, ngựa cho khỏe, hai vợ chồng sẽ đến vng Ngũ Hồ để lạy mừng cha v nhn đ dạo chơi cho thỏa thch.

    Nng cũng định cho cả Đo Liễu đi cho c ta mừng, nng biết con b thch đi dạo cảnh đường xa...

    Nng nghĩ thật nhiều, nhưng khi nghĩ đến lc nng bồng một hai đứa hi nhi trn tay l nng đỏ mặt, dầu trong phng khng c ai, nhưng nng cũng vẫn quay vo gc tối để cười lỏn lẻn một mnh...

    Phng sch c một ci cửa sổ.

    Bn ngoi cửa sổ l vườn hoa.

    Xo một bn cch khng xa cửa sổ c một ci ghế di bằng đ hoa, ghế lt hơi gần cửa sổ.

    Khi Thư Hương vo phng sch, nng chợt thấy Lữ Ngọc Hồ v Trương Dị đang ngồi trn ci ghế gần hồ c.

    Hnh như hai người đang tm sự, giọng ni của họ rất nhỏ, nhưng nếu gh tai st vo cửa sổ phng khch l c thể nghe được r rng.

    Nhất định l họ đang bn về vụ tổ chức hn lễ, đang bn về vụ thiết tiệc v mời khch.

    Thư Hương bổng nghe tri tai của mnh nng rần, hai m của nng nng ran ran, nng muốn quay trở ra ngoi.

    Nhưng tnh t m xui nng đứng lại.

    Nng bước lại bn cửa sổ v ch lắng nghe...

    Cho dầu họ c ni chuyện lu rồi, nhất định nng cũng sẽ biết họ ni những g, nhất định cu chuyện khng ngoi vấn đề hn lễ.

    Lc nng gh tai vo cửa th nghe nửa cu của Trương Dị:

    - ... tốt, con người c lng nhn, nếu...

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Nếu sao?

    Trương Dị đp:

    - Nếu tnh tnh của nng đừng nng nổi, đừng qu tự cao.

    Lữ Ngọc Hồ gật g:

    - Lỗi khng phải ở nng.

    Trương Dị ni:

    - Ti biết, nng được nung chiều từ lc nhỏ, bn cạnh chỉ c người để cho nng sai khiến chớ khng c người sai khiến lại nng...

    Lữ Ngọc Hồ ni:

    - Nhưng nhất định nng sẽ l một người vợ tốt.

    Trương Dị hỏi:

    - Theo anh th một người vợ tốt phải như thế no?

    Lữ Ngọc Hồ cười:

    - Ti chưa c vợ, nn chưa c đủ tư cch ni về chuyện đ, nhưng theo ti, một người vợ tốt l một người biết yu thương chồng, khng c những ci tật xấu như cờ bạc, ngồi l...

    Trương Dị cười...

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Khng đng sao?

    Trương Dị đp:

    - Anh ni đu c sai nhưng theo ti th khc.

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Khc sao?

    Trương Dị đp:

    - Theo ti, người vợ tốt th phải l một người... đn b.

    Lữ Ngọc Hồ cười sặc sụa:

    - Trời đất, chớ vợ khng lẽ lại l đn ng?

    Trương Dị cũng cười:

    - Một người vợ biết thương chồng như anh ni, chưa chắc phải l một người đn b như ti nghĩ.

    Lữ Ngọc Hồ lắc đầu:

    - Chịu thua, anh ni một hồi chắc ti... đin lun. Một người vợ biết thương chồng với một người đn b khc nhau ở chổ no?

    Trương Dị cười:

    - Theo anh, một người vợ biết thương chồng l như thế no?

    Lữ Ngọc Hồ đp:

    - Biết thương chồng nghĩa l... biết thương chồng! Anh hỏi kỳ qu ti lm sao ni được?

    Trương Dị lại cười:

    - Anh đng l khng biết ci cc kh g hết, như anh th tốt hơn l chưa nn c vợ, v anh khng biết lựa chọn. Ti biết anh muốn ni một người vợ thương chồng nghĩa l phải biết săn sc cho chồng đủ thứ, ti c thể ni một cch tổng qut theo anh th, người vợ thương chồng l người vợ khng lang chạ, trọn đời chỉ thờ một người chồng, hơn cht nữa l dm chết theo chồng phải khng?

    Lữ Ngọc Hồ gật lia:

    - Đng rồi, được như thế l nhất rồi, người đn ng no c được người vợ như thế th đng l đ tu chn kiếp.

    Trương Dị ngẫm nghĩ hồi lu rồi ni thật chậm:

    - Vấn đề ny kh hiểu lắm, phức tạp lắm, n l chuyện khc nhau trong đường tơ kẻ tc, ti cứ ni, anh hiểu hay khng hiểu th thi, đừng thắc mắc.

    Hắn lại ngưng một cht nữa rồi ni từ từ:

    - Ti ni trước cho anh biết về tnh thương. Anh c hiểu thương c mấy thứ khng? Cha mẹ thương con, con thương cha mẹ l một; vợ thương chồng, chồng thương vợ l hai; chủ nh thương ti tớ v ti tớ thương chủ nh l ba; người chủ thương một con ch v con ch thương người chủ nh l bốn v... nhưng thi, bao nhiu đ anh c thấy tnh thương khng phải đơn giản như anh ni, như anh nghĩ, phải khng?

    Lữ Ngọc Hồ lm thinh.

    Trương Dị ngưng một cht rồi hỏi:

    - Giả như ti chưa vội ni đến tnh thương của chủ đối với con ch, ti muốn hỏi anh, nếu người vợ thương chồng... khng, ti hỏi anh, người mẹ thương con tnh thương đ c cao qu hay khng?

    Lữ Ngọc Hồ khng trả lời m lại ni:

    - Ti hiểu anh rồi, nghĩa l khng thể đem tnh mẹ thương con m lầm với tnh vợ thương chồng.

    Trương Dị ni:

    - Thi, ti biết anh hiểu, ti chỉ ni như thế nầy, vợ chồng thương nhau, khng thể ni tiếng thương sung m được. Trong tnh thương đ phải c sự knh nể, tương knh, tương knh như bằng hữu. Thiếu ci đ tnh thương giữa vợ chồng sẽ thnh một tnh thương khc.

    Lữ Ngọc Hồ ngẫm nghĩ một hồi rồi ni:

    - Bỏ chuyện... nhức đầu đ đi, by giờ ti hỏi anh về Thư Hương.

    Trương Dị hỏi:

    - Hỏi về nng ci g?

    Lữ Ngọc Hồ ni:

    - Ti muốn hỏi về nng, ni theo anh, nng c đng l một người đn b hay chưa?

    Trương Dị cười:

    - Một người đn b l phải đoan trang thy mị, phải kn đo dịu dng, Thư Hương thiếu ci đ.

    Lữ Ngọc Hồ lại lm thinh.

    Từ bn trong khung cửa sổ, Thư Hương vụt nghe nng mặt, nng muốn nhảy ra để hỏi hắn xem nng thiếu ở chổ no.

    Nhưng sực nhớ cu ni phải "kn đo dịu dng" của hắn vừa rồi, nng cố nn thinh, vả lại nng nghĩ, nng v hắn sẽ cn sống chung lu di, nhất định nng phải hỏi hắn trong dịp khc.

    Thật lu Trương Dị lại ni:

    - Muốn sống chung với Thư Hương, người đn ng phải c hai thi độ, một trong hai thi độ; thứ nhất phải biết chiều nng, đừng ci nng, phải im lặng khi nng ni bậy cũng phải nghe; thứ hai, đừng thm kể đến nng, nng lm g mặc kệ, nng ni đừng thm nghe, giả cm giả điếc...

    Lữ Ngọc Hồ nhng mnh ln trn mắt:

    - Trời đất, vợ chồng m như vậy th lm sao sống nổi?

    Trương Dị cười:

    - Khng nổi th... cũng phải rng cho nổi chớ lm sao?

    Lữ Ngọc Hồ khot khot tay:

    - Thi thi, nghe anh ni chuyện mệt c lắm, by giờ ti hỏi tiến hnh hn lễ ra sao đy?

    Trương Dị hỏi lại:

    - Hn lễ no?

    Lữ Ngọc Hồ đp:

    - Th hn lễ của anh.

    Trương Dị gục gặt:

    - Ạ... th tiến hnh chớ sao.

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Nhưng anh đ bn bạc với nng chưa?

    Trương Dị đp:

    - Bn rồi, nhưng c lẽ chng ti sẽ lm đm cưới nơi khc chớ khng phải ở đy.

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Sao lại nơi khc? Đm cưới của vị tiểu thơ Cẩm T Sơn Trang m khng lm tại Cẩm T Sơn Trang th lm ở đu?

    Trương Dị nhướng mắt:

    - Tiểu thơ no?

    Lữ Ngọc Hồ đp:

    - Th Thư Hương chớ cn tiểu thơ no nữa?

    Trương Dị mở trn đi mắt nhưng rồi hắn lại lm thinh...

    Thư Hương sut cht nữa đ bật cười.

    Đng l ci tn ngớ ngẩn.

    Nng định bụng sau khi lm đm cưới xong, nng sẽ gh st tai hắn ku một tiếng Trương... c Mt cho hắn biết chừng.

    Nhưng nng vội lắng nghe, v Trương Dị vụt đổi giọng, hắn hỏi:

    - Ai ni với anh rằng ti sẽ lm đm cưới với Thư Hương?

    By giờ đến phin Lữ Ngọc Hồ sững sốt.

    Nhưng Thư Hương khng sững sốt.

    Nng thừa biết ci lối ni chuyện... đấm họng của Trương Dị, nng lắng nghe coi hắn ni lm sao.

  6. #205
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    Lữ Ngọc Hồ vụt hỏi:

    - L thơ của Đo Đại Gia?

    Trương Dị đp:

    - Ti sẽ bảo vệ sản nghiệp cũng như bảo vệ cho Thư Hương đng theo yu cầu của ng ta để cho ng ta c đủ yn tm, c đủ th giờ sống trọn vẹn với người đn b đng thương ấy, ng ta đ hy sinh cho Thư Hương qu nhiều rồi.

    Lữ Ngọc Hồ hỏi:

    - Nhưng cn về hn lễ?

    Trương Dị hỏi:

    - Th hn lễ của ti, ti vẫn tiến hnh.

    Lữ Ngọc Hồ gặn lại:

    - Hn lễ của ai?

    Trương Dị đp:

    - Của ti.

    Lữ Ngọc Hồ cau mặt:

    - Một mnh anh lm hn lễ khơi khơi... một mnh như thế ?

    Trương Dị cười:

    - Khơi khơi một mnh nghĩa l sao?

    Lữ Ngọc Hồ gắt:

    - Chớ anh lm hn lễ với ai?

    Trương Dị đp:

    - Với Đo Liễu.

    Lữ Ngọc Hồ nhm mnh ln:

    - Trời đất, anh ni ci g?

    Trương Dị nghim giọng:

    - Tại sao anh lại ngạc nhin? Đo Liễu khng phải đn b sao? Nng l người m ti thấy đng l... đn b.

    Lữ Ngọc Hồ lm thinh.

    Hắn nghe một sự bng hong... v cớ.

    Thư Hương ngồi bệt xuống đất hồi no nng cũng khng biết.

    Nng c cảm gic y như ruột gan của nng thot hẳn ra ngoi, ton thn nng trống rổng.

    C thể c chuyện như thế thật hay sao?

    Nng p mặt vo lng bn tay, nng khng khc nhưng nước mắt nng rn rụa.

    Nng khng bằng Đo Liễu, nng khng bằng đứa tớ gi của nng?

    By giờ nng mới thấy một sự thật, sự thật đ lm đảo lộn tất cả nghĩ của nng từ trước đến giờ.

    Sự quyết định hn nhn khng phải do nng nữa hay sao?

    Khng phải chỉ cần nng gật đầu l được hay sao?

    Hn nhn l do quyết định của Trương Dị, của người đn ng chớ khng phải của nng, khng phải của c gi hay sao?

    Một vị tiểu thơ, một đứa tớ gi, sự chnh lệch thật xa.

    Vậy m nng lại khng bằng Đo Liễu?

    Một vị tiểu thơ, một c chủ, lại khng bằng một con tớ gi?

    Khng bằng một đứa tớ gi?

    Thư Hương đập tay xuống nền gạch, nng go tht một mnh, go tht ở trong lng, nng bức tc, bức o, nước mắt nng tung ra nhưng tiếng go tht vẫn khng lm sao thot ra ngoi miệng.



    HẾT

Trang 21 / 21 ĐầuĐầu ... 11192021

Chủ Đề Tương Tự

  1. Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 12-01-2016, 02:03 AM
  2. Đề Ấn Giang Hồ
    By giavui in forum Truyện Kiếm Hiệp
    Trả Lời: 96
    Bài Viết Cuối: 04-16-2014, 07:37 PM
  3. Tro bụi núi lửa Chile xâm lấn mặt hồ Argentina
    By duyanh in forum Tin Tức Quốc Tế
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 06-19-2011, 11:50 AM
  4. Nghiệp chướng của 1 giang hồ khét tiếng
    By duyanh in forum Sự Kiện Đời Sống
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 02-21-2011, 01:00 PM
  5. Bước Chân Giang Hồ - 30/30
    By FilmFan in forum Phim HK-TVB
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-12-2011, 02:58 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •