.
Ông Bộ trưởng “10chữ”
đưa “thôngtin truyền thông”
vềthời … xôviết Nghệ An.
Đầu tháng 8 mới rồi, trả lời VTV1 về “chínhphủ mới được quốc hội phê duyệt”, một ông Thứ trưởng Bộ Nội vụ hể hả:
”chưa bao giờ danh sách chính phủ được sựđồng thuận lớn đến thế – chưa kể sự nhất trí cao của quốc hội mà ngay cả các đồng chí lão thànhcách mạng như Lê Đức Anh, Đỗ Mười…cũng vui vẻ vỗ tay nhất trí thông qua…”.Tất nhiên, nhân vật quan trọng nhất là“nhân dân” có “vỗ tay” đồng thuận hay không thì ông Thứ trưởng không nói đếncho dù vẫn leo lẻo “chính phủ vì dân, do dân”.
Vừa ra mắt, chính phủ mớicủa ông Nguyễn Tấn Dũng đã được báo chí loan tin, bình luận ầm ĩ trong đó đượcnói tới nhiều nhất phải là ông Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Lê Doãn Hợp.
Trả lời báo chí ngay tạihành lang kỳ họp quốc hội mới rồi, ông Lê Doãn Hợp mặc dầu được giới thiệu là …”tiến sĩ kinh tế” nhưng khẩu khí, nói năng lại chỉ ngang tầmcán bộ văn hoá xã, khiến nhà văn Nguyên Ngọc bức xúc phải lên tiếng ngay trênTalawas :”
“Tôi vừa mới đọc thấy trên Sài Gòn Giải phóng Online phát biểu của tânBộ trưởng bộ Thông tin và Truyền thông. Ông dõng dạc: “… Ngành thông tin,truyền thông phải làm tốt 10 chữ‘Đoàn kết, trí tuệ, đổi mới, hội nhập, phát triển’. Trong đó, nếu xét về góc độthông tin, phải làm tốt 10 chữ‘Trung thực, dũng cảm, thận trọng, nhanh nhạy, hướng thiện’. Mảng truyền thôngcũng với 10 chữ ‘Cơ chế, chính sách,công nghệ, cốt cán, cơ sở.”Thưa ông Bộ trưởng, theo ngữ pháp tiếng Việt, nhữngchân lý mới mẻ ông vừa nêu cho toàn ngành đó là ba mươi chữ ghép lại thành mườilăm từ, riêng từng chữ thì chưa có ý nghĩa gì cả. “Đoàn kết” chẳng hạn là mộttừ, gồm hai chữ “đoàn” và “kết”. Thông tin và Truyền thông trước hết phải nóitiếng Việt cho đúng đã, chứ không phải nói tiếng Tàu…”
Thưa ông Nguyễn Ngọc, ôngyêu cầu Bộ trưởng phải phân biệt được thế nào là “từ”, thế nào là “chữ” là mộtviệc “ngoài vòng phủ sóng” của ông Bộ Trưởng bởi lẽ theo lý lịch trích ngangthì cái bằng “tiến sĩ kinh tế” của ông chẳng dính dáng gì tới ngữ pháp lớp bốncả.
Ông Nguyên Ngọc cũng nên“cảm thông” cho ông Lê Doãn Hợp là vì cái mẹo “10 chữ” là sở trường rất tâmđắc của ông Bộ Trưởng. Từ thời còn làm Chủ tịch tỉnh Nghệ An, ôngcũng đã đề ra “ 10 chữ” cho ngành giáo dục : đó là “ bốn quản và sáu tăng cường”. Bốn quản là: quản lý giáo viên, quản lý học sinh, quản lý thi cử, quản lý tài chính. Sáutăng cường :” tăng cường công tác chính trị, tư tưởng, tăng cường đối ngoại,tăng cường kiểm tra, tăng cường ngoạikhoá , tăng cường xã hội hoá , tăng cường đoàn kết…”. Chẳng hiểu ngành giáo dụcNghệ An đã học được mấy chữ trong 10 chữông Hợp đề ra mà cho tới nay vẫn lẹt đẹt chưa thấy tiến bộ mấy.
Rồi đến khi leo lên tới cáichức Bí thư tỉnh uỷ Nghệ An, ông Lê Doãn Hợp lại đề ra cho toàn tỉnh “10 chữ” :” “Khơi trong, hút ngoài, đoàn kết, tiến công, tăng tốc”.
Xin nói ngay “khơi trong”không phải là “gạn đục khơi trong” mà chính là “khơi ở…bên trong”. Còn “hútngoài” thì đến …ông Bill Gate cũng chịu,không hiểu nó là cái gì ?
Quả thực căn cứ vào khẩu khí, đủ thấy rõ “văn hoá làng” là nền tảng kiến thức củaông Bộ Trưởng Bộ thông tin truyền thông vào thời WTO.
Vậy nhưng tại sao ông Lê DoãnHợp lại khoái “10 chữ” như vậy ?
Nguyên là từ thời ông còn làdân “chân đất” đi học ở Vinh – Nghệ An,quê hương bác Hồ, luôn luôn đập vào mắt ông “10 chữ” khổng lồ , mầu đỏ cách mạng treo ở trung tâm thị xã :” một mo cơm quả cà, một tấm lòng cộng sản”.
“10 chữ” đó thấm vào máu, bởi vậyngày nayông Lê DoãnHợp mới luôn miệng nói tới các khẩu hiệu “10chữ” và mang luôn cả tinh thần “ mo cơm, quả cà, tấm lòng cộng sản” ratrung ương để làm cẩm nang lãnh đạo “thông tin truyền thông” nước Cộng Hoà XHCN VN này vào thời hội nhập .
“Tấm lòng cộng sản” được ôngBộ trưởng thể hiện ra sao trong lãnh đạo “thông tin truyền thông “ ?
Trước hết, với thói “duy ngãđộc tôn”, ông Bộ trưởng coi cả chục ngànnhà báo, cả 600 tờ báo đều là dân….”cá gỗ” bảo sao nghe vậy như con dân xứ Nghệquê ông nên mới giở giọng “cha thiên hạ” :
”Tổng biên tập (các báo, trong cả nước, tất nhiên) là người của BộThông tin và Truyền thông sau này cắm ở từng tờ báo”.
làm ông Nguyên Ngọc muốn nổicáu :
“ Bộ cắm”, sướng thật! Nhưng có lẽ như vậy Bộ cũng chưa nắm được báo chíthật chắc ăn lắm đâu. Tốt hơn cả là chính ông Bộ trưởng tự mình kiêm luôn tổngbiên tập tất cả các báo đi. Vừa tuyệt đối an toàn vừa hết sức tiện lợi!”
Chiều ngày 6 tháng 8 mớirồi, trò “10 chữ” của ông Tân Bộtrưởng lại tiếp tục được ông “biểu diễn” ngay trong buổi ra mắt lãnh đạo, CBCNVcủa ngành .
Để vạch ra phướng hướng chongành “thông tin và truyền thông” , ông Bộ trưởng lại nêu ra “10 chữ” :” Tận tuỵ, gương mẫu, Dân chủ,Sáng tạo, Kỷ cương”.
Và ông giải thích :
“Tận tuỵ để cấp dưới thương;Gương mẫu để cấp dưới tin và nểtrọng; Dân chủ để cấp dưới dễ gần đểcó đủ thông tin; Sáng tạo để cấpdưới có thêm việc làm và tăng thêm thu nhập chính đáng; Kỷ cương để người tốt luôn luôn có điểm tựa và người chưa tốt khôngdám lợi dụng, chi phối và lộng quyền".
Vậy là “10 chữ” của ông Bộ trưởng đề ra cho ngành chỉ xoay quanh quanhệ “cấp trên, cấp dưới” – tức là ứng xửsao cho “trên dưới” đều vững ghế và tăng thêm thu nhập chứ có cái gì là “quốc kế dân sinh” ? Cái “tầm” của ôngBộ trưởng hoá ra cũng quẩn quanh cái ghế và cái túi là hết…tầm.
Mới đây ngày 8-8, trong bài“ Tự do trong cũi sắt” trên báoNgưưòi Việt online, ông Phạm Trần viết :
“Theo kế hoạch “Đảng phải nắm báo chí” thì các tổ chức quản lý báo chítương lai sẽ chặt chẽ hơn bây giờ, chẳng hạn như người trách nhiệm phần biêntập của mỗi tờ báo thường được gọi là tổng biên tập, sẽ không còn thuộc quyềnlựa chọn của cơ quan chủ quản tờ báo (đứng tên chủ báo) nữa mà sẽ phải là cánbộ của Bộ Thông Tin và Truyền Thông chỉ định đặt vào mỗi tờ báo.
Nhưng tiêu chuẩn chọn lựa như thế nào thì chưa thấy Hợp tiết lộ “
Thực ra tiêu chuẩn đó đã cótừ lâu rồi, từ thời xôviết Nghệ An “trí, phú , địa hào đào tận gốc,trốc tận rễ”, mới đây ông Lê Doãn Hợp đã tiết lộ trên Tạp chí cộng sản :
“lãnh đạo các cơ quan báo chí phải tuyệt đối trung thành với sự nghiệp cách mạng của Đảng, với Tổ quốc ViệtNamxã hội chủ nghĩa.”
Như vậy là quá rõ, Tổng biêntập các báo chẳng những là “cán bộ của Bộ Thông tin và Truyền thông” mà cònphải là những đảng viên “tuyệt đối trung thành “ với Đảng.
Đường đường là Bộ trưởngThông tin và Truyền thông, lãnh đạo toàn những chuyên viên, những nhà khoa học, kỹ thuật hiện đại, ông Lê Doãn Hợp thích tỏ ra ta đây cũng “tiến sĩ kinh…thế”, khốn nỗi cái căn bản văn hoá lùn của ông cứ bộc lộ ra mỗi khi ông đăngđàn diễn thuyết. Mới đây,thiên hạ phải bò ra cười khi ông dõng dạc tuyên bố :
"Tự do báo chí, cũng như trong tham gia giao thông, con người sẽan toàn và tự do nếu họ đi đúng lề đường bên phải".
Định nghĩa này không biếtrồi đây có được đưa vào bách khao toàn thư nào không, chỉ thấy nhà thơ HoàngHưng chửi thẳng trên Talawas :
“Thật tình tôi chưa hiểu cái “lề đường bên phải” mà ông Hợp “cố gắnglàm cho” giới báo chí nước nhà trông mặt mũi nó ra làm sao, liệu nó có giốngcái “lá đề” che mắt ngựa để ngựa không nhìn sang hai bên cứ thẳng đường mà đihay không? Song có điều chắc chắn là: người làm báo ở bất cứ quốc gia nào cũngđã có sẵn con đường tự nhiên là “xa lộ thông tin” mà toàn xã hội tạo nên chohọ, họ chỉ cần tuân theo đúng luật đi đường là những gì hiến pháp và pháp luậtcủa quốc gia qui định cho họ (chưa nói đến chính hiến pháp và pháp luật mỗinước luôn phải được điều chỉnh để ngày càng đáp ứng tốt hơn quyền tự do ngônluận, tự do thông tin của người dân và phù hợp với luật quốc tế). Vấn đề củangười làm báo ở Việt Namhiện nay là trên thực tế họ đã gặp phải khá nhiều biển cấm trái pháp luật trênđường đi. Thiết nghĩ, thay vì “cố gắng làm ra lề đường” rất có thể lại khốngchế thêm bước đi của họ, xin ông hãy tìm cách tháo bỏ những biển cấm kia cho họ(và dân chúng) được nhờ.“
Tất nhiên ông Bộ trưởng LêDoãn Hợp sẽ “giả điếc” trước những tiếng nói trungthực của nhà văn Nguyễn Ngọc,nhà thơ Hoàng Hưng, nhà báo Phạm Trần …vì trong “tấm lòng cộng sản’ của ông,tụi “trí thức” là đối tượng muôn đời phải “đào tận gốc, trốc tận rễ”.
Từ thời mới cướp được chính quyền, các nhà lãnh đạo cộng sản luônluôn gắn “ thông tin” với”tuyên truyền ”,”thông tin” với “ cổ động” tức cácphương tiện truyền thông của Nhà nước từchiếc “loa phường” cho tới các báo chí,radio,tivi…đều co nhiệm vụ trước hết là“tuyên truyền đường lối chính sách của Đảng”,”ca ngợi chế độ ta tươi đẹp”. Ngày nay “não trạng” củaông Bộ trưởng cũng “vũ như cẫn”, y xì các vị tiền bối, chỉ có điều ông “tân tiến” hơn một chút, ngoài nhiệmvụ “tuyên truyền “ tức ca ngợi Đảng và Nhà nước ra, ông còn giao thêm một nhiệmvụ nữa cho ngành truyền thông của ông : tuyên truyền sản phẩm nôm na là “quảngcáo hàng hoá”.
Khi phóng viên hỏi “ quanđiểm của Bộ trưởng về khái niệm “Kinh tế truyền thông “ , ông trả lời phứa :
“Kinh tế truyền thông trên thế giới hiện rất phát triển. .. ở khu vựcChâu Á, gần đây, Hàn Quốc cũng là đất nước đang đầu tư phát triển mạnh kinh tếtruyền thông. Những bộ phim Hàn Quốc được chiếu ở VN đã quảng bá cho hình ảnhđất nước, cho sản phẩm và các dịch vụ của Hàn Quốc. Vì thế, dần dần giúp họthâm nhập vào các thị trường mới, chẳng hạn như VN.“
Vậy là giới điện ảnh VN cóthể reo mừng , mai kia ông Bộ trưởng sẽ đầu tư tiền tỉ để làm những bộ phim “quảng bá đất nước VN” mang đi chiếu khắptoàn cầu cho thiên hạ đổ xô tới mua hàng hoá, xài dịch vụ trên đất nước ViệtNam.
Người ta phải đặt câu hỏivới nhận thức về “kinh tế truyền thông” thô sơ đến vậy, liệu mất bao lâu ông Bộ trưởng sẽ đưa “thông tin truyền thông”quay về thời “xôviết Nghệ Tĩnh “?
Được đặt vào một cái ghế quátầm với của mình, ông Bộ trưởng cũng phải thú nhận :
“Thành thực mà nói, tôi không được đào tạo chuyên sâu về chuyên ngànhbưu chính viễn thông hay CNTT nhưng khi được phân công thì phải vận dụng mọikiến thức đã được đào tạo và kinh nghiệm thực tiễn, các bài học trong chiếnđấu, công tác ở nhiều cương vị khác nhau để hành động…”
Oi trời ôi, ông Hợp tínhmang kinh nghiệm chiến tranh du kích, kiến thức Mác Lênin học được ở trườngĐảng để dẫn dắt nền “kinh tế truyền thông” của VN chăng ?Chỉ buồn cho đất nước ta, hết người rồi sao phải để một anh “văn hoá lùn” đếnvậy chễm chệ ngồi trên đầu trên cổ hàng ngàn, hàng vạn các chuyên gia, nhà khoahọc tài năng đang làm việc trong ngành thông tin truyềnthông.
Vả lại, cái ông Hợp này tàiđã chẳng có , đức thì lại vô cùng thất đức. Khi ông Hợp được trên rút ra làmPhó Ban văn hoá tư tưởng, ngay các đồng chí của ông trong tỉnh uỷ Nghệ An đãphải kiến nghị trung ương giữ ông lại tỉnh để kiểm điểm và kỷ luật về tội “không có tài, không có tâm, tham ô, nội bộmất đoàn kết nghiêm trọng…” . Và ngay trước Đại hội X, nhà báo Trần Bá ở phố cầu Gỗ Hà Nội trong thư gửi ôngHồ Đức Việt, Trưởng ban tổ chức trung ương cũng đã vạch rõ :
“Bộ chính trị khoá 9 hết sức ngoan cố và lì lợm tiến cử một lô cặn bãvào Trung ương khoá X như : Trương tấn Sang ( Trưởng ban kinh tế Trung ương ) -Nguyễn khánh Toàn (Thứ trưởng thường trực Bộ công an), Lê Doãn Hợp (Bí thư Nghệ An) Nguyễn văn Thuận (Bí thư Hải phòng),Nguyễn Bắc Son (Bí thư Thái Nguyên), Nguyễn văn Tự (Bí thư Khánh Hoà) … nhữngcán bộ bị tố cáo nhiều nhất và tồi tệ nhất “
Bị vạch mặt đến thế , ông LêDoãn Hợp vẫn ngồi được vào cái ghế Bộ trường Bộ Thông tin và Truyền thông thìđủ biết còn lâu trí thức Việt Nam mới thoát khỏi thân phận làm “đầy tớ cho thằng ngu” và giấc mơ hoá rồng của VN mãi mãi vẫn chỉlà…giấc mơ.
12-8-07