.
Con Chim Chỉ Được Hót Trong Đêm


Đứng trước linh cữu nhà văn Hoàng Yến trong đám tang ông, tôi chợt nhớ câu nói của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường mấy năm trước :

“ Nhà văn phải nói lên sự thật…”

Nhưng sự thật luôn luôn là “con chó bị đuổi ra khỏi nhà" (W. Shakespeare), là thứ tối kỵ trong xã hội “bày cừu”, là hàng quốc cấm trong xứ sở “toàn trị”, là nguy hiểm chết người khi đức vua cởi truồng, trí nông công thương đều nức nở tung hô, ca ngợi y phục hoàng thượng qúa đẹp, thì lại có một anh cả gan kêu lên :” vua cởi truồng”.Tất nhiên anh chàng đó phải “ăn đòn hội chợ” của đám “bốc thơm vua” và phải chịu đòn trừng phạt nặng nề của chính đức vua..

Nhà văn Hoàng Yến là một trong rất ít người to gan dám kêu to lên “vua cởi truồng” đó. Còn nhớ những năm đầu Đảng và Chính phủ về tiếp quản Hànội, các nhà văn, nhà thơ, các nhà phê bình, các giáo sư…xúm vào khen thơ Tố Hữu , xài ngôn từ như xài bạc giả. Nào là hồn thơ dân tộc, nào là nhịp đập trái tim của Đảng, nào là “hay hơn thơ Nguyễn Du”…Vậy mà nhà văn Hoàng Yến cả gan viết bài chê thơ Tố Hữu…”b锓chất sống chưa thật sâu sắc nên ý thơ nhiều đoạn còn giả tạo và công thức…”

Vào tháng 4 năm 1955 dám viết như vậy ngay trên báo Nhân Dân thì có khác gì Hoàng Yến kêu lên :” vua cởi truồng”.

Khi hạ bút viết bài “ĐỌC THƠ “VIỆT BẮC“ CỦA TỐ HỮU “ đăng 3 kỳ liền trên báo Nhân Dân quả thực nhà văn Hoàng Yến đã ký án tử cho chính ông.

Trước hết phân tích bài “Phá đường”, Hoàng Yến vạch rõ :

“ Cách đây không lâu tôi nhớ có đọc một bài của người anh em miêu tả cảnh đắp đường . Nội dung bố cục cũng giống na ná như bài “Phá đường”. Tuy cách nói có khác nhau nhưng ý tình cũng vẫn là “nhà em con bế con bồng, em cũng theo chồng đi đắp đường quan” cũng “hì hà, hì hục, lục cục lào cào “, cũng thi đua phấn khởi “ Anh tài thì em cũng tài. Đường dài ta lấp sức dai ngại gì …”

Ối chết, viết thế này khác nào tố cáo Tố Hữu ăn cắp thơ người khác ? To gan hơn, Hoàng Yến dám chê thơ Tố Hữu không bằng thơ “nghiệp dư” của một du kích Nam bộ :

“ Một câu thơ phá đường khác của một du kích Nam Bộ nói lên tình cảm ấy một cách gọn ghẽ, trọn vẹn và tài tình hơn:

“ Con đường số bảy của tau
Nó đi theo giặc tau đào nó đây…”


Tiếp đến Hoàng Yến chê “ Nhưng bài “Lên Tây Bắc” đã làm ta hơi thất vọng. Thi sĩ còn cách xa người chiến sĩ…”

Ái chà, Tố Hữu là nhà thơ của cách mạng, là người vẫy cờ trên mặt trận văn hóa văn nghệ của Đảng mà dám chê “ còn cách xa người chiến sĩ” thì “bố mày đây” chịu sao nổi ? Đã vậy Hoàng Yến còn kết tội Tố Hữu :

“ Thi sĩ không gợi được một trong trăm nghìn phần cái thực tế gian khổ và sức chịu đựng phi thường của người chiến sĩ trên chiến trường rừng núi…”

Như vậy có nghĩa Tố Hữu chỉ ngồi salon bốc phét “chưa từng xuống tận chiến trường rừng núi để đồng cam cộng khổ với chiến sĩ…”. Như vậy từ chê “thơ” , Hoàng Yến đã mon men tới chỗ “chê con người” Tố Hữu. Mãi gần nửa thế kỷ sau Hoàng Yến mới có anh nhà thơ dám viết Tố Hữu chưa lên Điện Biên bao giờ vậy mà vẫn cứ ông ổng làm thơ coi như ta đang trên đồi A1 vậy.

Đi xa hơn nữa, Hoàng Yến đúc kết :

Cũng vì vậy những câu thơ miêu tả những chiến công lịch sử ở Điện Biên tuy đôi đoạn thơ có vẻ mạnh, khí thơ có vẻ hùng nhưng người đọc nhất là những đồng chí đã dự mặt trận Điện Biên , thấy chưa thỏa mãn và còn thấy là giả tạo…”

Ối chết chê thơ Tố Hữu “công thức” thì còn chịu được chứ lại chê “giả tạo” thì đồng chí Ủy viên Bộ chính trị, Trưởng ban tuyên huấn trung ương Đảng chịu làm sao nổi. Quy tội chết cho Hoàng Yến còn là nhẹ. Tuy nhiên để thêm cớ quy tội , phải đợi đến vài tháng sau khi tập thơ “ Tình người soi dặm đường” của Hoàng Yến NXB Hội nhà văn mới là “dấu chấm hết” cho sự nghiệp văn chương hiểu theo nghĩa “chính thống” của nhà văn Hoàng Yến.

Tập thơ ra đời, lập tức đám phê bình “cung đình” xúm vào đánh đòn hội chợ về tội…đa cảm (!), thiếu “tính chiến đấu” :

“ Đường đi mặt trận
Nước đồng gợn trăng
Gió tre hoa bóng
Gợi tình chiếu chăn…”

( Đường đi mặt trận)
“Chiều cuối năm chưa xuống
Sương xuống nhiều hơn mưa
Bứt lá bỏ dòng suối
Thả xuân về dưới kia…”
( Bứt lá bỏ dòng suối)


Thế là đủ chứng lý để thành…án được rồi. Nhà văn Hoàng Yến phải đi cải tạo tại Văn Lĩnh ( Phú Thọ) 3 năm liền. Sau khi mãn hạn lại bị liệt vào loại cấm bút tức là viết không được in, hoặc nếu có in thì phải ký tên khác , không được ký tên Hoàng Yến.

Vậy tức là không cấm “đẻ” - sao cấm được, viết trong bóng tối, viết đầu bờ đầu bụi, sao mà cấm -, nhưng mà cấm cho “khai sinh”, cấm con “chào đời”.

Phân biệt quái gở “đẻ” và “chào đời” chắc chỉ có ở cái xứ “đỉnh cao nhân loại”. Từ năm 1960 đến mãi 1975, giải phóng miền Nam, kẻ thù “Mỹ-ngụy” đã quá nhiều, thôi thì tha cho “kẻ thù nội bộ” , thế là từ đó Hoàng Yến mới được phép công bố tác phẩm với tên chính của mình.

Suốt 15 năm cấm bút, Hoàng Yến như con chim chỉ được hót trong bóng tối đã lặng lẽ viết, lặng lẽ cất bản thảo vào ngăn kéo hoặc có được in thì cũng với bút danh khác : Thạch Tiên, Hoàng Lan Châu, Hoàng Đức Anh. Như “chim bị tên sợ cành cây cong”, Hoàng Yiến đành rời bỏ những đề tài đương đại, những chuyện thời thế dễ “đụng chạm”, dễ “nhạy cảm” chuyển sang viết chuyên về đề tài…”lịch sử”.

Nhà văn Huy Phương nhận xét về tiểu thuyết lịch sử “ Chân mây khép mở“:

“…Nó làm tôi thích thú trước hết là vì cái phong cách thể hiện của một kiểu tiểu thuyết lịch sử chỉ có thể là của Hoàng Yến, vừa có cái điêu luyện của một cây bút đã được thử thách qua các đòi hỏi nghiêm ngặt của thể văn kịch bản vừa có sức truyền cảm của một cảm hứng thơ phóng khoáng mà chín chắn…”

Vậy nhưng “sự thù hằn nghiệt ngã” trong bóng tối “ vẫn chưa tha cho Hoàng Yến. Vở kịch “ Hình và bóng” của ông chỉ mới diễn ở Hải Phòng được vài buổi đã có lệnh cấm .Nhưng đòn thù chết người ấy vẫn không đốn ngã được Hoàng Yến, ông vẫn can đảm “tọa thị thẳng thắn” trên đất nước và vẫn viết tiếp nhiều vở diễn giá trị khác trong dó nổi bật là “Thanh gươm cô đô đốc” được mời sang công diễn ở Paris.

Nhà văn Hoàng Yến đã vĩnh biệt thế gian tràn đầy ghẻ lạnh này , thật không ngờ bạn bè tới chia tay ông với những vòng hoa chật cứng một góc chùa Vĩnh Nghiêm cần hẳn một chiếc xe tải chở đi công viên Vĩnh Hằng mới hết. Điều đó phải chăng đúng như ông đã dự cảm trong bài thơ “Mây của đất” viết từ năm 1985 :

“ Hãy chôn tôi dưới hoa
Vì hoa là mây của đất
Và ông trời xanh nhìn về trần gian

Cũng bàng hoàng lác mắt
Tưởng thi thể tôi nằm giữa đám mây ngũ sắc

Dưới trần cũng có mây trời…”

Nhà văn Hiền Phương, ái nữ của nhà văn Hoàng Yến kể lại sau khi ông vừa mất, chị chỉ vào dò phong lan mới mua :

“ Hoa đẹp thế này sao ba không về ngắm hoa…”

Lạ thay bỗng dưng có một làn gió thổi quay cành phong lan hướng về chỗ Hiền Phương. Phải chẳng anh linh nhà văn Hoàng Yến vẫn còn hiện diện đâu đó.

Nhà văn bị cấm bút vào loại ngặt nghèo nhất Việt Nam đã rời bỏ thế gian này. Lạ thay nếu ta vào Google đánh cụm từ “nhà văn Hoàng Yến” sẽ không ra một kết quả nào, toàn người mẫu, ca sĩ…, trong hồ sơ Nhân Văn Giai phẩm của các phê bình gia hải ngoại (đặc biệt bà Thụy Khuê - RFI) cũng tuyệt nhiên không nhắc tới tên Hoàng Yến mà chỉ xoay quanh Trần Dần, Lê Đạt , Hoàng Cầm …chắc họ còn muốn có VISA trở về VN.

Hiện tượng “cấm bút” ở VN ngày nay vẫn còn , tuy nhiên chỉ cấm không được xuất bản tại các cơ quan báo chí , xuất bản Nhà nước thôi , còn các trang văn học nhan nhản trên mạng, nhà văn “cấm bút” đẻ xong vẫn có thể cho đứa con chào đời tại bất kỳ trang nào : ”tiền vệ, hợp lưu, da mầu....vân vân và vân vân…”.

Interrnet ra đời là một mối đại hiểm nguy cho các “ông vua cởi truồng”. Ôi, giả sử nhà thơ Tố Hữu sống tới ngày nay để làm thơ về đề tài “ truyền thông liên mạng toàn cầu “ thì vui biết bao !
28-2-2012
TRÊN NGÃ BA MÂY
HOÀNG YẾN

1

Tên em
chiều nhớ
hành hương .
tiếng dế đồng sương
Tên em
một thiên đường đã mất
một thiên đường chưa mở ngỏ
một thiên đường xa
cha ông để lại
di truyền anh qua kí ức bào thai
qua vùng sáng trên trang sách nát
qua thân xác trần truồng
những giấc mơ trôi dạt
đêm đêm tấp bến Ngân hà

Tên em
thói đời quen gọi
một bản tình ca

2

Từ xa nghe tiếng em hát
ngời em là dòng nhạc
nụ cười chở đầy đôi mắt to
vạt áo em bay như một điệu hò
anh gặp em ngỡ ngàng .
như bước xuống sân ga
một thành phố lạ
giữa đêm mưa .
anh nói với em
bằng âm thanh
chưa nặn thành từ ngữ
chưa thành tín hiệu
của dối trá lọc lừa
và em
giữa đất đồi nắng lửa
nụ cười-hoa-sen toả sáng chung quanh .
đặt thiên nhiên vào ngự trị trong anh .

3.

Tình yêu
ai chọn được trong ngời tình
phần nào yêu thương . .
phần nào ghét bỏ
bóng thử lửa hoàng hôn
chứa trong ánh bình minh
Trong tim em .
có vàng của mặt trời
than của đêm đen .
song giữa hai vùng đệm
có mặt trăng đến ở
mẹ sinh ra anh
một trái tim trần
không gì chống đỡ . .
anh nương vào mặt-trăng-em . .
như cây tầm gửi
uống sương
Trên mỗi chặng hành hương . .
em là bóng-trăng-đường .
làm dịu vết thơng của lửa .

4-

Anh khát khao em ~ ~ '
như khát khao sự thật
anh tin vào lời
cái không đáng tin nhất
sự thật là những ngày vui
đã héo hon
cạn mòn .
anh còn níu giữ
trong lúc em đã ra đi
mở mắt anh nào thấy gì
nhắm mắt anh nhìn ra tất cả
nhầm lẫn đầu tiên phải trả giá
nụ cười-hoa-sen toả sáng trên môi
giữa đất đồi nắng lửa
ngỡ nó là của riêng anh
hoá ra nó chẳng cười với ai cả
ấm áp bên ngoài
bên trong lạnh giá
một nụ-cười-tượng-đá.

5-

Anh yêu em và em yêu người khác '
ông sao đổi ngôi
nụ hôn đổi môi
câu chuyện tình thường .
sao người anh cào cấu đói yêu thương
gặp trăm con suối cũng không đã khát
anh lang thang
một mình
mênh mông sóng cát
không gặp
hay đã gặp em
trên hành tinh hoang mạc.
ôi! Sao anh không biết .
đập vỡ
những ngày vui
để dành từng mảnh vụn .
mặt trời
khảm sáng những ngày tăm tối
chỉ thương cho thơ không biết đường nói dối
mỗi độ gió thu cởi áo cây bàng
những câu thơ
buồn quá
xé rào
sáng ra
xác thơ buồn .
rụng trắng góc trang .
đem sầu tình
treo mình trên cành gạo .
(cây gạo nào không có ma)
cứ một mùa hoa
đốt lên một hoả ngục

6-

Ngày trời
là hòn đá
ném xuống trần gian ~ .
đập tan dần ảo mộng
ngẩng đầu lên
anh quát mặt trăng .
- Hỡi con đĩ già
lộng lẫy?
giăng tơ trăng lừa ta vào bẫy
nhốt ta trong ảo vọng vĩnh hằng.
anh thôi soi mặt vào tấm gơng trăng
bỗng thấy hiện lên một khuôn mặt khác
hoá ra mình là thằng ngời hèn nhát
nhờ tình yêu
đẽo đá kê cao
nhờ tình yêu
khêu một ngọn đèn
để đợc thấy bóng mình
thành ông khổng lồ trên vách

song lại để .
cái nghèo
cướp đi chiếc áo cuối cùng
chưaa kịp rách
nhìn nhau em thường trách '
anh không mặc vừa
tấm áo gấm công danh
không tìm tiếng tăm
trong họng súng chiến tranh
buộc lòng tay anh cầm súng '
(ôi? giá loài người biết đánh nhau
bằng bông súng
trên ao làng)
Cứ ngỡ mọi thứ ấy
thuộc về dĩ vãng .
biết đâu .
em người con gái cách mạng
em vẫn mơ võng đào
trong một xứ
thích làm quan .

7-

Anh sống với thơ
thơ chẳng nuôi sống được ai
anh mải sống với tương lai
những giấc mơ vĩ đại
để hiện tại trôi tuột khỏi tay
ngày dài đói rách
đêm dài bụng không
có gì trong lưng bán sạch
bắt đầu từng cuốn sách ra đi
anh bán máu
nếu cần cả mạng sống
nhưng anh không bán hi vọng
dù hi vọng đã ra nghĩa trang
Thế hệ trẻ
không-chịu-nghèo
sẽ tới
Chân trời đẩy ra xa
nhân phẩm có thịt da
nắng thơm mùi áo mới.

8-

Quá khứ
giấc mơ buồn
năm tháng
hòn đá tảng
của nỗi sợ vô hình
những dòng tro
trên lá thư tình .
những vũng lầy nước mắt .
song cha ông ta hằng mong
mọi việc đều có hậu
đem câu chuyện tình
lọc máu xấu
gọi về những mặt trời vui .
những chiếc đèn lồng
đêm tân hôn
như thoát khỏi bùn đen
cánh sen tinh khiết -
anh thoát khỏi quyền uy
của quá khứ đau thơng .
mặc quá khứ muốn làm nhà tiểu thuyết
đừng để cho quá khứ cản đường

9-

Chúng mình không của hồi môn
tài sản anh chỉ một tâm hồn
một tri thức thiếu máu
như hoa đu đủ đực ~
một trái tim yêu
trong sóng đất rì rầm
phập phồng náo nức
chúng mình hẹn nhau
trên ngã ba mây
kí ức .
đi trong nắng gọi mưa .
máu mặt trời trong ngực '
như trái cây
chín mọng
đam mê

trong vườn quê .
nhiệt đới .
trong chờ đợi" '

không chờ đợi
anh lại gặp em
một cảm nhận mới
Cả người anh
tan
trong hoa lá yêu thương
trên đầu anh
thơ
cháy hàng thiên
nh tràng pháo tết
Tình yêu
tái sinh
trong cái chết.

1988

Được đăng bởi Nhật Tuấn
Thứ Ba, ngày 28 tháng 2 năm 2012

Phản ứng:

32 nhận xét:



Một công dân05:28 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Chim thà hót trong đêm hơn hót trong lồng.

Bác sửa lại ngày cuối bài (năm 2012).

Cám ơn bài viết của nhà văn Nhật Tuấn, là một nén hương tưởng nhớ đến thi sĩ Hoàng Yến.

Bác đừng "ước gì" như ở cuối bài (nội cái đận Giá-Lương-Tiền đã quá đủ rồi bác ạ), mà chỉ nên "giả dụ" nếu TH còn sống đến ngày nay thôi.




NHẬT TUẤN07:10 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Cảm ơn bác....1988 là năm nhà thơ HOàng Yến làm bài thơ này. Chữ "giả sử" rất hay. Tôi sẽ sửa.

Một công dân08:49 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
là ngày ở cuối bài của bác cơ, sau khi viếng nhà thơ Hoàng Yến ấy, chứ không thắc mắc về ngày Hoàng Yến làm bài thơ trên.



NHẬT TUẤN19:06 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Ôi tôi sơ xuất quá. Cảm ơn bác Một công dân. Tôi đã sửa : 2012




Nặc danh05:30 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Bác Nhật Tuấn như ma xó. Nhiều tư liệu văn viếc, sứ siếc qua trang viết của bác lần đầu tiên tôi mới biết. Chân dung các nhà văn, chính khách toàn ảnh màu. Nhưng đến bác Nhật Tuấn thành ảnh đen trắng, độ tương phản rất cao, rất rõ. Cám ơn bác Nhật Tuấn nha. Võ Ngọc ChúTrả lời



Nhị Linh18:16 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Tên bài có phải bác lấy cảm hứng từ tên cuốn tiểu thuyết "Chim hót trong lồng"? :p



NHẬT TUẤN19:02 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Cảm ơn anh Nhị Linh..."Chim hót trong lồng" là truyện dài rất nổi tiếng của ông anh tôi : nhà văn Nhật Tiến. Tôi "chế" cái tựa sách thì có, còn cảm hứng thì không ạ.Trân trọng



Nhị Linh19:39 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Vâng, "Chim hót trong lồng", "Thềm hoang", "Những người áo trắng"... Tôi nhớ trong "Thuở mơ làm văn sĩ" ông Nhật Tiến cũng có nhắc đến cậu em trai, hẳn chính là bác Nhật Tuấn?



NHẬT TUẤN20:25 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Thưa đúng thế đấy ạ. Cảm ơn anh Nhị Linh còn nhắc tới các tác phẩm của ông anh tôi.



Nhị Linh20:41 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Xin phép bác cho hỏi thêm một câu hơi tọc mạch: ngoài ông Nhật Tiến và bác, hình như trong nhà bác còn có một ông anh/em trai tên là Bảo có thời cũng dịch sách?



NHẬT TUẤN23:10 Ngày 28 tháng 02 năm 2012
Thưa bác, đúng thế, tôi cò một ông anh thứ ba, trên ô Nhật Tiến, tên là Nhật Tân, đã mất. Ông này chuyên dịch sách, đặc biệt toàn bô tủ sách James Hadley Chase in ở VN đều do ông Nhật Tân dịch.Ông Nhật Tân thân với ông Tạ Chí Đại Trường, ông này sau định cư ở Mỹ. Kính bác.



Một công dân03:59 Ngày 08 tháng 03 năm 2012
Hôm nay vào nhà bác Đào lại thấy có bài trả lời phỏng vấn của anh bác, Nhật Tiến.

http://phamvietdao2.blogspot.com/201...noi-ve-va.html


NHẬT TUẤN07:35 Ngày 08 tháng 03 năm 2012
Cảm ơn bác, tôi cũng đã đọc bài Đinh Quang Anh Thái phỏng ván ông anh tôi

Trả lời

KBinh01:00 Ngày 29 tháng 02 năm 2012
Rất thích đọc Blog của Bác NHẬT TUẤN.Hình như bác ở Sài gòn?Nếu có thể bác cho gặp hoặc trao đổi thêm Ông cụ nhà tôi cũng có tên trong NVGP.Tôi muốn tìm thêm các tư liệu về Ông và vài người bạn của ông.Cảm ơn Bác trước.
Nguyễn Khắc Bình Email: dasoncty@gmail.com
Trả lời

Nguyễn Hữu Viện 09:19 Ngày 29 tháng 02 năm 2012
@ Thân gởi Nhà Văn Nhật Tuấn !

Cám ơn bài viết của anh ...Kính chúc Vong linh Nhà văn Hoàng Yến về nơi Vĩnh hằng ...

http://hanoiparis.com/construct.php?...esie2&idfam=25

Thân chúc anh Nhật Tuấn vui mạnh ...nền văn học Nước nhà trân trọng sự đóng góp của 3 Anh em nhà Anh

Thân quý !


Tiếc thương Hoàng Yến chỉ được hót về đêm

Từ ấy chỉ được hót về đêm

Hoàng Yến như thân phận Đỗ Quyên

Lưu đày ngay giữa Lòng Đất Mẹ

Bày cai văn nghệ khai tử xóa tên

Vì kiếp văn nô thi nô không chọn

Tâng bốc bưng bô cho kền kền

Vĩnh biệt trần gian đầy uất hận

Vòng hoa Văn Thi hữu tri ân

TRIỆU LƯƠNG DÂN

cảm tác nhân đọc CON CHIM CHỈ ĐƯỢC HÓT TRONG ĐÊM của Nhà Văn Nhật Tuấn




NHẬT TUẤN20:47 Ngày 29 tháng 02 năm 2012
Cảm ơn bác Nguyễn Hữu Viện. Tôi vẫn thường đọc "com" của bác trên anh Ba Sàm.
Trân trọng


HIỀN PHƯƠNG00:48 Ngày 01 tháng 03 năm 2012
Thưa hai bác Nguyễn Hữu Viện và Triệu Lương Dân,
Tôi là ái nữ của nhà văn Hoàng Yến, tôi vô cùng cảm kích trước tấm lòng của hai bác đối với ba tôi. Xin gửi tới hai bác lời cảm ơn sâu sắc. Trân trọng
HIỀN PHƯƠNG


Nguyễn Hữu Viện00:33 Ngày 25 tháng 03 năm 2012
Thưa Chị HIỀN PHƯƠNG !

Xin thân chúc Chị và toàn đại gia đình của Cố Nhà Văn Hoàng Yến khỏe mạnh, hạnh phúc và tiến bộ theo Truyền thống gia tộc Hoàng Yến...

Thân quý;

Triệu Lương Dân Nguyễn Hữu Viện

http://hanoiparis.com


Trả lời

Một công dân19:28 Ngày 01 tháng 03 năm 2012
Nhân chị HIỀN PHƯƠNG cũng vào còm trên trang này, mượn trang của anh Nhật Tuấn để gửi đến chị và gia đình lời chia buồn sâu sắc trước mất mát này.

HIỀN PHƯƠNG 21:40 Ngày 01 tháng 03 năm 2012
Cảm ơn "Một công dân". Gia đình chúng tôi rất cảm động trước tấm lòng của độc giả dành cho ba tôi - nhà văn Hoàng Yến


Thanh Phong23:34 Ngày 01 tháng 03 năm 2012
Tình cờ tôi đọc bài này của bác Nhật Tuấn.Và bây giờ mới biết đến tên nhà văn Hoàng Yến.Tôi thấy ông dũng cảm quá, từ năm 1955 mà Ông đã dám viết TH chưa đến ĐB chỉ bốc phét thì đúng là cái dũng có thừa. Sau này "chân dung và đối thoại của TĐK đã xác nhận điều đó.
Xin cảm ơn ông Nhật Tuấn và chân thành chia buồn cùng gia đình nhà văn Hoàng Yến vì sự mất mát không thể bù đắp này.


HIỀN PHƯƠNG00:37 Ngày 02 tháng 03 năm 2012
Xin cảm ơn Ông Thanh Phong về tình cảm của ông đối với ba tôi, nhà văn Hoàng Yến

nguyeen07:27 Ngày 03 tháng 03 năm 2012
Ông có thể chê tư cách Tố Hữu đểu, nhưng không thể vì thế mà nói thơ Tố Hữu dở.
Tôi tuyệt đối không ưa bác Tố Hữu, nhưng không thể không thừa nhận ông ta có những câu thơ tuyệt hay.
Ông Hoàng Yến có thể là người thẳng thắn chính trực, nhưng không thể vì thế mà nói thơ ông xuất sắc, nhất là những câu được trích dẫn này:

Đường đi mặt trận
Nước đồng gợn trăng
Gió tre hoa bóng
Gợi tình chiếu chăn…”
( Đường đi mặt trận)
“Chiều cuối năm chưa xuống
Sương xuống nhiều hơn mưa
Bứt lá bỏ dòng suối
Thả xuân về dưới kia…”

Không hề có ý gì khuất tất, chỉ nói thật những lời từ đáy lòng


NHẬT TUẤN08:30 Ngày 03 tháng 03 năm 2012
Nhà văn Hoàng Yến chỉ bàn về thơ Việt Bắc của Tố Hữu thôi . Xin đừng suy ra là chê hết cả thơ Tố Hữu là dở. Hai khổ thơ trích của Hoàng Yến để dẫn chứng các cây bút phê bình thời đó đã quy kết ông là đa tình cảm, hòa bình chủ nghĩa chứ không ai nói là hai khổ thơ này xuất sắc. Xin đọc kỹ bài viết. Trân trọng

Tim Ng13:54 Ngày 13 tháng 02 năm 2013
Tôi thấy hai khổ thơ trên của nhà thơ HY rất hay, rất gần gũi chả lên gân lên cốt, những đêm hè bóng trăng lay động người trẻ thường nghĩ đến tình yêu trai gái (gợi tình chiếu chăn)
Thơ Tố Hữu là thơ chính trị hô hào giả tạo bóp chết bản năng con người. Từ hào sảng đến ... Mê sảng.
Mãi đến lúc về hưu bản thân Tố Hữu mới hết "lên gân" nên có làm một bài thơ tình thất ngôn tứ tuyệt đại loại nói về chuyện đêm nằm ngủ với vợ hay người tình mà chỉ mong trời đừng sáng, là cảm xúc thật.
Dĩ nhiên Tố Hữu có rất nhiều fan.


Trả lời


Một công dân00:08 Ngày 22 tháng 03 năm 2012
Theo Ngô Thế Oanh, tập Mắt người Sơn Tây mới in gần đây tập hợp một số bài văn thơ của nhà thơ Quang Dũng đã có đăng một bài đúng ra của nhà thơ Hoàng Yến nhưng trong tập này được nhìn nhận nhầm là của Quang Dũng:

http://trannhuong.com/news_detail/13...ng-Y%E1%BA%BFn
Trả lời

Huong giang22:47 Ngày 09 tháng 04 năm 2012
Đọc thơ Tố Hữu chán chết. Nịnh bợ thấy ghê. Không biết Tố Hữu có thấy xấu hổ không một năm sau bài thơ KHOC STALIN ra đời LX phanh phui chuyện xấu động trời của tên lãnh đạo tàn bạo này. Cả nước cười vào mặt Tố Hữu không hiểu sao hắn ta vẫn cứ chường cái mặt bèn bẹt thấy hèn quá.



Người có biết 04:04 Ngày 17 tháng 06 năm 2012
Đọc bài này thấy cay cay lòng mắt. "Con chim chỉ hót được trong đêm" tìm mỏi mắt trong google không thấy. Bài viết này cũng có một "khuyết điểm" là không có một chân dung nào của Tác giả Hoàng Yến, vậy so với bà Thụy Khê thì ông Nhật Tuấn cũng chưa "công bằng" với Hoàng Yến (trong hàng loạt bài về Chân dung nhà văn). Nếu ông Nhật Tuấn không có ảnh, thì tôi sẽ cung cấp cho ông một Ký họa về tác giả Hoàng Yến (nếu ông cần thì xin địa chỉ mail của ông)
Cám ơn bài viết của ông.




NHẬT TUẤN0 5:09 Ngày 17 tháng 06 năm 2012
Rất mong nhận được ký họa chân dung Hoàng Yến. Email của tôi : nhatuan@gmail.com . Trân trọng cảm ơn


Thanh Lê05:46 Ngày 15 tháng 11 năm 2012
Bài chê thơ Tố Hữu mà in được "3 kỳ liền trên báo Nhân Dân" thì cũng là một kỳ tài. Thế các đồng chí "Nhân Dân" có sao không hả bác?Trả lời

ionline 02:02 Ngày 28 tháng 08 năm 2013
Bài này làm cảm động lòng người quá, cay cay khóe mắt rồi

Nặc danh16:08 Ngày 10 tháng 04 năm 2014
Nhung Vien Ngoc Quy lo dan ra anh-sang...
Cam on Nha-van Nhat-Tuan.
VanHa.