>>Suy Ngẫm:“ * Hạnh phúc sẽ tự mất đi khi nào người ta tự thỏa mãn về nó. Hạnh phúc sẽ chỉ bền vững khi người ta luôn luôn vươn tới và hoàn toàn khát vọng. K.G. Paustopski „
Nhạc và lời: HÀN THƯ SINH
Phối khí: Ns. QUANG ĐẠT
Ca sĩ: CAO DUY
Từ ngày em đi,
Sân trường vắng lạnh đìu hiu.
Từ ngày em đi,
Chân bước rã rời mộng du.
Khi bóng đêm về. Lê thê.
Em xõa tóc thề. Bến mê?
Thương em gọi tên,
Dòng sông nhớ thuyền xa bến.
Từ dạo em đi,
Thư tình đứt đoạn hồn hoang.
Từ dạo em đi,
Mây trắng đan tụ màu tang.
Xuân đến Đông tàn. Em đâu?
Em ở phương nào? Cớ sao?
Mua vui rượu say,
Tình anh ngất ngư đêm ngày.
Hôm xưa tiễn em,
Đất trời khóc thầm.
Ôm em xót xa,
Mắt lệ hoen má.
Chuông chùa ngân vang,
Tiếng kinh Di Đà.
Trăng sao ngủ yên,
Chỉ mình với ta.
Từ ngày xa em,
Ôm sầu, gối mộng hằng đêm.
Từ ngày xa em,
Môi đắng mơ hoài nụ hôn.
Em đã đi rồi. Chia phôi!
Dĩ vãng chôn vùi. Thế thôi!
Anh ru tình ơi,
Còn em lãng du phận người.
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương