Kinh tế Trung Quốc bất ổn hơn bao giờ hết




Theo Telegraph, ông Tập Cận Bình dường như rất lo lắng về tình trạng tháo chạy vốn trong nước và mất niềm tin của nước ngoài, đồng thời đã bắt đầu thực hiện các biện pháp kích thích tài chính, tiền tệ, nhằm giải quyết các vấn đề kinh tế hiện tại của Trung Quốc.
Screen Shot 2024 01 22 at 15.04.42



Ngày 16/1/2024, Thủ tướng Trung Quốc Lý Cường phát biểu tại Diễn đàn Davos ở Thụy Sĩ. (Ảnh cắt từ video)

Thị trường chứng khoán Trung Quốc đang gào thét, tâm lý nhà đầu tư trở nên hỗn loạn, cho thấy thị trường chứng khoán Thượng Hải và Thâm Quyến sắp chạm đáy.

Mặc dù không phải là các biện pháp kích thích gây sốc như năm 2009, nhưng các biện pháp và quy định này có thể tạm thời tránh được vòng xoáy giảm phát.

Chính phủ đã nhanh chóng tăng cường các bước, cung cấp thêm 1.000 tỷ Nhân dân tệ (NDT, 140 triệu USD) kích thích tài chính cho các dự án nhà ở xã hội và thủy lợi, và 1.000 tỷ khác dự kiến ​​sẽ được phát hành vào tháng 3.

Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (PBOC) đã bơm các quỹ bán tài chính thông qua các khoản vay đặc biệt. Tuần này PBOC tuyên bố sẽ bơm thêm 1.000 tỷ NDT thanh khoản bằng cách hạ thấp yêu cầu dự trữ của ngân hàng.

Bắc Kinh đang chuẩn bị quỹ 2.000 tỷ NDT để trực tiếp hỗ trợ thị trường chứng khoán. Từ nay về sau, lãnh đạo các doanh nghiệp nhà nước niêm yết sẽ được đánh giá qua diễn biến giá cổ phiếu.

Việc bán khống của thương nhân sẽ bị hạn chế. Hôm thứ Hai (22/1), Hội đồng Nhà nước Trung Quốc cam kết sẽ “ổn định thị trường”. Các nhà báo, blogger và các học giả được yêu cầu không nói về chứng khoán.

Đây là những tín hiệu mạnh mẽ và các nhà đầu tư Trung Quốc sẽ hành động theo tín hiệu từ nhà nước, mặc dù họ cũng có thể coi sự náo động này là một dấu hiệu cảnh báo.

Thị trường chứng khoán Trung Quốc luôn là một “cái bẫy giá trị”. Chỉ số SSE Composite tại Sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải đã giảm một nửa về mặt danh nghĩa kể từ năm 2007.

Những hạn chế kỳ lạ của ông Tập Cận Bình đối với các nhà sản xuất tài sản của Trung Quốc là một thảm họa. Thị trường vốn của Trung Quốc tách biệt đáng kể với thị trường chứng khoán Mỹ, Nhật Bản và châu Âu.

Nhưng chất xúc tác cho sự phục hồi ngắn hạn đang xuất hiện. Cục Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ (Fed) dự kiến ​​sẽ cắt giảm lãi suất trong vài tháng tới. Điều này sẽ cho phép ngân hàng trung ương Trung Quốc nới lỏng chính sách, mà không phải lo lắng về dòng vốn chảy ra ngoài, tránh lặp lại cuộc khủng hoảng tiền tệ năm 2015 ở Trung Quốc.

Việc Trung Quốc quay trở lại “kích thích như bình thường” có thể thúc đẩy sự bùng nổ của thị trường chứng khoán, nhưng nước này sẽ khó thoát khỏi tình trạng bế tắc về cơ cấu. Trung Quốc sẽ phải gánh chịu khoản nợ xấu theo một cách nào đó, càng trì hoãn thì tình hình càng tồi tệ hơn.

Một nghiên cứu của Capital Economics cho thấy, tất cả các chỉ số chính về tình trạng bất ổn kinh tế ngày nay đều tồi tệ như 15 năm trước và phải được giải quyết trong những hoàn cảnh bất lợi, như tỷ lệ nợ đã tăng gấp đôi lên 300% GDP, thế giới không sẵn sàng dung thứ cho chủ nghĩa trọng thương săn mồi của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), lợi tức nhân khẩu học đã cạn kiệt.

Năm 2023, lực lượng lao động của Trung Quốc giảm 6,6 triệu người, đến năm 2030 mỗi năm sẽ giảm 7,9 triệu người.

Bất cứ khi nào gặp khó khăn, ĐCSTQ đều từ bỏ những cải cách cứng rắn và theo phản xạ tung ra một đợt chi tiêu cơ sở hạ tầng mới.

Năm 2023, đầu tư sẽ chiếm 43% GDP, cao hơn mức mà ông Ôn Gia Bảo coi là tiêu chuẩn nguy hiểm. Không có cường quốc nào trong lịch sử hiện đại đạt đến trình độ này. Đây là một phương án tạo ra sự dư thừa công suất khủng khiếp.

Tỷ lệ vốn-sản lượng (ICOR), đo lường lượng đầu tư cần thiết để tạo ra mỗi đơn vị GDP, là 2 vào những năm 1990, là 3 vào đầu những năm 2000, và hiện ở mức 9. Chính sách tín dụng của Chính phủ đã mất hết đòn bẩy.

Sự chuyển đổi có mục đích sang một nền kinh tế phát triển dựa trên tiêu dùng đã không bao giờ xảy ra. Ông Tập Cận Bình nói về “phát triển chất lượng cao” và khả năng tự cung tự cấp, nhưng 57% hoạt động sản xuất của Trung Quốc năm ngoái phụ thuộc vào nhu cầu nước ngoài, gần bằng mức năm 2007.

Trung Quốc có một số câu chuyện thành công, như tấm pin mặt trời, ô tô điện, pin, nhưng vẫn duy trì tình trạng dư thừa công suất và phụ thuộc vào thị trường nước ngoài.

Lộ Khắc / Vision Times