Tự Do - Vui Vẻ - Tôn Trọng - Bình Đẳng

Upload Hình Ảnh Chữ Trang Trí My Album My Music Tạo Index


Tự Do Tôn Giáo
Thời Sự Chính Trị
Góc Bếp Ngũ Vị
Nhạc Việt Nam
Show Ca Nhạc - Hài

>>Suy Ngẫm: “ * Hạnh phúc chỉ dành riêng cho những kẻ nào làm cho nhiều người được sung sướng.
Abbé Delille
Trang 4 / 6 ĐầuĐầu ... 23456 Cuối Cuối
Results 31 to 40 of 54

Chủ Đề: Kho Tàng Kỷ Niệm

  1. #1
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Granada

    .



    GRANADA Paso doble








    .

  2. #31
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Tuổi già hải ngoại và niềm vui Internet

    .
    Tuổi già hải ngoại và niềm vui Internet





    Ngày nay việc sử dụng Internet được xem như là một phần trong sinh hoạt hằng ngày của đa số chúng ta. Internet là tai mắt và đồng thời cũng là sợi dây liên lạc (email, chat) giữa mọi người với nhau.

    Chúng ta, trong đó có bạn và cả tôi nữa, ít nhiều đều là dân ghiền Internet chẳng khác nào mình ghiền… một loại ma túy tinh thần nào đó.

    Lợi ích của Internet thì đã quá rõ ràng rồi, tuy nhiên nó cũng đã bị một số người chỉ trích và kết án thậm tệ như là một trong nhiều nguyên nhân gây nên tội phạm trong xã hội.

    Ngoài ra, nó còn bị American Psychiatric Association gán thêm cho một tội khác nữa, đó là việc lạm dụng Internet một cách thái quá có thể làm cho người sử dụng bị xáo trộn về tâm thần, một hiện tượng mà các nhà tâm lý học gọi là Internet addiction disorder hay IAD.

    Cũng may là American Medical Association đã không nhìn nhận IAD là chẩn đoán của một bệnh lý thật thụ.


    Tuổi già và Internet tại Hoa Kỳ




    Riêng đối với người cao tuổi tại Hoa Kỳ, The Nielson Company cho biết số senior sử dụng Internet đã tăng 55% từ 11.3 triệu cụ Nov 2004 lên 17.5 triệu Nov 2009. Số giờ các cụ ngồi gõ internet cũng tăng 11% trong khoảng thời gian 5 năm nói trên nghĩa là từ khoảng 52 giờ trong một tháng lên trên 58 giờ /tháng.

    Hiệp hội người hưu trí Hoa Kỳ (AARP) cho biết có lối 40% những người trên 50 tuổi nói rằng họ rất thoải mái mỗi khi sử dụng internet đặc biệt là các mạng xã hội chẳng hạn như Facebook, Linked In, và Twitter.

    Trong số 1360 cụ được thăm dò thì có 27% đã kết nối vào các trang mạng xã hội.

    Internet giúp họ có thêm kiến thức về thế giới. 31% cụ thường sử dụng Facebook và trong nhóm nầy có 73% dùng trang Facebook để liên lạc với thân nhân và con cháu.

    Phúc trình của Nielson Company cho biết email cá nhân là cách liên lạc phổ biến nhất của các cụ trên 65 tuổi, sau đó là xem và in bản đồ, thời tiết, xem hóa đơn, trả tiền online, xem và gởi hình ảnh, đọc và nghe tin tức, tìm hiểu các thông tin liên quan đến vấn đề sức khỏe, hoạch định kế hoạch đi du lịch, nghiên cứu thực đơn nấu nướng, tham khảo tình hình tài chánh, thị trường chứng khoán…

    Một cái ghiền dễ thương




    Một khảo cứu về việc sử dụng Internet và cell phone do JWT Survey thực hiện trên 1011 người Hoa kỳ từ 18 tuổi trở lên gồm có 42% đàn ông và 58% đàn bà, đã đi đến kết luận là dân Mỹ đứng đầu thế giới về vụ ghiền Internet.


    Cao niên và Internet.




    Cell phone và Internet chiếm một chỗ đứng quan trọng trong đời sống của người Mỹ, bởi vậy nếu hỏi họ có thể chịu đựng được bao lâu nếu không có Internet thì:

    * 21% trả lời hai ngày

    * 19% trả lời vài ngày

    * một trong năm người trả lời là họ có thể chịu đựng được một tuần lễ.

    *Bất luận tuổi tác, 59% đàn ông và 50% đàn bà đều có thể chịu đựng tình trạng thiếu Internet chỉ trong vài ba ngày mà thôi.

    Cảm giác chung của họ là nếu vì lý do nào đó mà không có Internet khi họ muốn, thì họ có cảm tưởng như hơi thiếu một cái gì đó rất quan trọng.

    Nói chung, 28% người được thăm dò nhìn nhận họ dành rất ít thời giờ cho những sự tiếp xúc trực tiếp mặt đối mặt, vì họ bận xem Internet hoặc Cell phone hoặc nghe nhạc mp3 hay bận chơi games điện tử.

    Còn 20% thú nhận dành ít thời gian hơn lúc xưa cho những chuyện vật lộn trên giừơng!

    Xem email bất cứ chỗ nào




    - 25% thú nhận thường đem Internet lên tận giường ngủ (laptop hoặc cell phone) để xem. Trước khi ngủ, họ check email cuối cùng và đôi khi họ ngủ quên mà trong tay vẫn còn cầm cái cell phone.

    - 43% cho biết họ để email mở thường trực cạnh bên giường để có thể nhận biết giữa đêm nếu có ai gởi mail đến.

    - 59% người Mỹ đọc email khi vừa về tới nhà.

    - Đọc ở nhà chưa đủ, một số 12% còn xách laptop hoặc mang cell phone theo vô nhà thờ để check email trong lúc Cha đang làm lễ ở phía trước.

    - 37% check email lúc họ đang lái xe.

    - 53% check email luôn cả lúc họ đang ở trong phòng toilet.

    Chơi game và nghe nhạc




    Thật không ngờ chính phái nữ có nhiều máy để chơi games nhất: 44% ở phụ nữ so với 39% ở nam giới.

    34% người được thăm dò cho biết họ có iPod hoặc dụng cụ cá nhân khác để nghe nhạc.

    Đa số là giới trẻ chiếm 49% so với 15% những người trên 55 tuổi.

    Internet thay đổi lối sống của nhiều người



    - 73% người được thăm dò cho biết họ đã thay đổi cách mua sắm của họ. Càng ngày họ càng có khuynh hướng mua sắm kiểu online nghĩa là qua Internet.

    - Internet được rất nhiều người ưa thích vì tính tiện dụng của nó.

    - Internet giúp chúng ta phương tiện trau dồi kiến thức và sự hiểu biết qua hai công cụ tìm kiếm rất thực tiển đó là Google và Yahoo. Kế đến, email cá nhân thường được tham khảo qua cái laptop hoặc qua iphone cá nhân.

    Có một điểm tiện lợi là các địa chỉ Hotmail và Gmail có thể được mở ra xem ở bất cứ một computer nào khác hoặc kể cả qua iphone. Giới trẻ thường trao đổi tin tức cho nhau qua email.

    Mười websites dẫn đầu về số lần truy cập 2011-2012

    1- Google-USA

    2-Facebook-USA

    3- Youtube- USA

    4- Yahoo-USA

    5- Baidu.com-China

    6- Wikipedia-USA

    7- Blogger-USA

    8- Window Live-USA

    9- Twitter-USA

    10- QQ.com-China

    Internet sau khi qua đời:
    nỗi lo của người thân còn sống




    Chúng ta tự hỏi, sau khi mình chết thì những trang mạng, facebook, compte email, v.v… của mình sẽ ra sao?

    Sau đây là tóm lược từ bài "Internet après la mort" của Protegez vous.ca

    Facebook:

    Trên 300 triệu người sử dụng. Đây là nơi hẹn hò thường xuyên của dân internaute. Họ trao đổi tin tức, tâm sự, hình ảnh, v.v…

    Sau khi viễn du tiên cảnh, chủ compte facebook để lại cho gia đình cũng như bạn bè cả khối hình ảnh và kỷ niệm còn ghi trong trang mạng xã hội nầy. Nhận thấy tầm quan trọng của vấn đề, facebook gom góp những điểm chánh yếu và làm một profile (hồ sơ-tiểu sử) của người quá cố. Lúc đó chỉ có những bạn của facebook mới có thể mở và gởi message của họ vào trong đó. Những thông tin quá nhạy cảm, như địa chỉ và tình trạng statut gia đình đều bị rút bỏ. Bạn bè và thân nhân không thể vào xem những message quá riêng tư của người khuất bóng.

    Khi có lời yêu cầu từ gia đình, facebook sẽ đóng compte lại.

    Gmail

    Thân nhân có thể xin phép để được xem Gmail của người quá cố. Họ phải chứng minh là đại diện chánh thức và là người có trách nhiệm trong việc thừa kế. Phải trưng giấy khai tử và các bằng chứng đã có gởi message Gmail lúc trước, khi người đó còn sống. Các chứng từ có thể gởi cho Gmail bằng Fax hoặc qua bưu điện.

    Yahoo

    Lề lối bảo mật của Yahoo cao hơn Gmail và Hotmail. Trong bất cứ trường hợp, Yahoo không bao giờ cho phép người thân vào xem compte điện thư của người đã quá cố. Thân nhân có quyền xin Yahoo đóng compte lại.

    Theo Yahoo, thân nhân có quyền vào xem compte người quá cố nếu tên của họ có ghi trong di chúc.

    Window live hotmail

    Hotmail tự động đóng bất cứ compte nào nếu không sử dụng trong 270 ngày và địa chỉ sẽ được phân phát cho người mới.

    Muốn vào xem compte của người quá cố, người thân phải chứng ninh họ là người thừa kế, trình bằng lái xe và tờ khai tử. Có thể gởi qua fax hoặc bằng bưu điện.

    Myspace

    Không có đường lối rõ rệt. Khi có yêu cầu của thân nhân, Myspace có thể xóa bỏ compte của người đã chết.

    Internet và tôi




    Internet đã giúp tôi trau giồi thêm kiến thức, giải trí và thoát ly phần nào ra khỏi nỗi niềm cô đơn của tuổi hoàng hôn.

    Bước đầu làm quen với Internet cũng rất khó khăn vì lớn tuổi nên rất bảo thủ và rất e ngại những kỹ thuật quá mới mẻ.

    Nhưng các con tôi thì nhất quyết kéo, đẩy ông già tía của chúng nó vô làm quen với internet cho kịp với bước tiến của xã hội. Thú thật tôi rất lo.

    Chủ động là thằng con trai của tôi. Lúc đó đang học trung học. Nó đi mua máy móc, lúc đầu thì mấy cái desktop PC to tổ chảng. Mua về nó tháo mở bung cái máy ra, lấp ráp thêm bộ phận nầy, gắn thêm cái nọ, load thêm chương trình kia…Nó tự làm. Tôi không biết nó học ở đâu và từ bao giờ nên tôi ngại quá. Lỡ ráp vô máy không chạy thì mất toi tiền. Nhưng rồi mọi việc cũng đều tốt đẹp.

    Sau một thời gian vài năm, nó biểu tôi quăng bỏ đi vì máy đó “hết hay”, chạy chậm và to quá, quê lắm. Mua laptop hay hơn, nhanh hơn và gọn hơn. Nó nói sao thì tôi nghe vậy chớ mình có biết ất giáp gì đâu. Chỉ biết hỏi nó là có tốn tiền lắm không.

    Rồi nó chỉ tôi các cách sử dụng căn bản, load cho tôi cái fonts VN và một số program cần thiết khác, chỉ cách mở file, gởi bài đi v,v…Mấy cái chuyện như scan virus thì nó làm cho tôi lúc nào thấy cần vì nó nghĩ là nếu có chỉ tôi cũng không chắc gì tôi làm được như ý nó muốn.

    Thế rồi năm 2006, nó lấy vợ và dọn sang miền Tây Canada lập nghiệp và làm việc luôn trong ngành computer… Nó đi qua bên dó xa gần 4000 km làm tôi chới với, biết hỏi ai bây giờ mỗi khi có problem về computer hay internet? Lo lắm. Lúc còn ở chung nhà với tôi, mỗi khi có rắc rối về máy móc, TV, đèn đuốc, laptop, v.v… hay không hiểu cái gì thì tôi chỉ cần réo lên một tiếng là nó chạy lại liền. Nó chỉ cần gõ lên bàn phím lốc cốc 6-7 cái là ok hết. Tôi cố nhìn theo nhưng không kịp. Có khi nó làm chậm lại và nói tôi phải nhìn cho kỹ, kỳ tới nếu có xảy ra problem nầy thì gõ y như vậy. Rồi nó trấn an tôi. “Không có gì phải lo hết. Nếu có problem, báo cho con biết con sẽ sửa cho”. Lúc đầu tôi không mấy hiểu nó muốn nói gì nhưng lúc sau nầy hễ có problem là tôi email hay phone cho nó. Nó trả lời là phải gõ nút nầy nút nọ thì mình làm y vậy là ok.

    Nếu thấy trường hợp khó thì nó nói “ Đừng tắt Internet, để tối con sửa cho. Goodnight Pa” Khi đó thi tôi mới hiểu là nó làm remote assistance.

    Sáng sớm hôm sau, khi nhìn lên màn hình laptop thấy Notepad ghi chữ DONE.

    Thở phào nhẹ nhõm.

    Thật ra, có nhiều khi chuyện không có gì, chỉ cần gõ “đúng nút” là được. Sau nầy tôi “biết khôn” hơn, mỗi khi có problem lạ thì tôi vô google tìm trong các forum của những nạn nhân có cùng một vấn đề như mình. Họ chỉ cách giải quyết. Tóm lại vạn sự khởi đầu nan. Lúc đầu thì thấy khó vì chưa quen cách sử dụng mà thôi.

    Tại sở làm, các đồng nghiệp của tôi đều thuộc thế hệ trẻ tuổi nên sử dụng computer và internet là chuyện quá tự nhiên. Họ chỉ dẫn tôi làm cái gì thì tôi biết cái đó, đủ để làm việc mà thôi. Tây họ gọi kiểu nầy là vừa làm vừa học (apprendre sur le tas). Còn khó quá, thì phone cho technical assistance của cơ quan nó giúp.

    Còn nhớ, vào những năm 90, mỗi khi gởi rapport hay công văn thì thường là phải đánh máy và gởi qua bưu điện, vừa mất thời gian và vừa lâu lắc hết sức. Sau đó thì lần lần các thủ tục hành chánh đều đuợc làm bằng computer hết. Mỗi nhân viên CFIA đều được cơ quan cấp cho một địa chỉ email cá nhân với mã số đặc biệt của nhà nước… để sử dụng trong nội bộ với nhau.

    Cao niên và Internet.




    Vui buồn một kiếp tha hương

    “…Trong vòng vài chục năm gần đây, nhờ sự phổ biến rộng rãi của Internet, nên các bạn lớn tuổi của tôi đã có thêm được một nguồn vui mới – khiến làm tăng thêm phẩm chất của cuộc sống – và như vậy là có thêm điều kiện để thực hiện được cái lý tưởng “Sống lâu và Sống có ích” như nhiều người đã tâm niệm từ bấy lâu nay...”(Ngưng trích, Đoàn Thanh Liêm- Niềm vui của tuổi già trong thời đại internet)

    Nhờ internet mà từ hơn 8 năm nay tôi thưòng xuyên gõ bài gởi đi khắp bốn phương trời…Đó là một niềm vui, một hobby của tôi trong tuổi xế chiều.

    Tôi gõ để tự mình trau giồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để tự mình giải khuây, để khỏi nghĩ quẩn, để khỏi bị trầm cảm, để khỏi bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống, v.v...

    Thế cho nên tôi gõ cho người đọc nhưng thật sự ra là tôi cũng đồng thời gõ cho chính tôi, cho cuộc sống của mình được thêm phần ý nghĩa hơn.

    Tôi rất vui sướng vì ít ra mình cũng có nhiều may mắn và tự do làm được những gì mình ưa thích trên đời.

    “Giờ đây đừng khóc sầu chi đàn ơi!
    Lên vai cùng lê đôi gót tha hương.
    Mình dìu nhau khắp nơi chân trời,
    tìm vần thơ ngát hương đời
    để dệt thành câu hát quê hương”
    (Lam Phương- Kiếp tha hương)


    Gọi là Ghiền Internet có đúng hay không?





    Chắc là đúng thôi, nhưng không phải là một loại ghiền ghê gớm bệnh hoạn như ghiền rượu, ghiền thuốc lá, xì ke, ghiền casino, v.v…

    Ghiền Internet có thể giúp chúng ta giải tỏa stress, giải khuây, thoát ly, thêm nhiều bạn bè mới, cải thiện mối giao tiếp xã hội, du lịch trong không gian, giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, tăng thêm kiến thức, v.v…

    Nhờ đó, nó còn giúp chúng ta hiểu được thêm nhiều khía cạnh của nhân sinh cũng như các hỉ nộ ái ố cay đắng ngọt bùi trong cuộc sống!

    Có nghiên cứu gần đây của Đại học Los Angeles cho thấy người già cả mà ghiền Internet thì tốt lắm vì các cụ sẽ cải thiện được trí nhớ rất nhiều. Theo thăm dò cá nhân, có lối 90% cao niên thường xem Internet trong ngày. Nhờ sử dụng internet mà các cụ cảm thấy bớt lẻ loi trống vắng nên bớt bị trầm cảm.

    Theo Phoenix Center, việc sử dụng thường xuyên internet rất tốt cho sức khỏe tâm thần của người già và giúp cho họ tránh được bệnh trầm cảm và bệnh lú lẫn Alzheimer. Một khảo cứu của Semel Institute for Neuroscience and Human Behavior, đại học UCLA Hoa Kỳ cũng kết luận là Internet giúp kích thích não và cải thiện trí phán đoán.

    [Theo các nhà chuyên môn về bệnh tâm thần thì vấn đề trầm cảm (depression) có khuynh hướng gia tăng trong nhóm người trung niên và cao niên VN sống tại Little Saigon-Quận Cam]. (Theo newamericamedia. org-More Older Vietnamese American Seeking Help for Depression)

    “Mental health professional and community volunteer Suzie Dong-Matsuda explained that although mental problems tends to be stigmatized among Vietnamese Americans, she is witnessing an increase in adults in midlife and older who seek help for depression among Vietnamese Americans in Orange County’s Little Saigon.”



    Kết luận





    Càng về già, cái gì cũng lần lần mất bớt đi hết…Cũng may, Internet đem đến những nguồn vui ảo giúp chúng ta sống những ngày còn lại không đến đổi quá vô vị.

    Duy chỉ còn lại một vấn đề nho nhỏ là đôi khi em LapTop bị một số bà xem như là một tình địch đáng ngại của họ. Chuyện các bà ghen với cái computer cũng rất thường hay thấy xảy ra lắm.

    Nhiều ông ôm computer suốt ngày, không thèm ngó ngàng gì đến chuyện trong nhà ngoài ngõ và thậm chí còn quên luôn sự hiện diện của bà nhà nữa nên bị mấy bả ghen, tức, cằn nhằn cự nự thì cũng không có gì là oan đâu.

    Internet là con dao hai lưỡi, có mặt tốt nhưng cũng có mặt xấu của nó.

    Nó là kho tàng kiến thức, nhưng đồng thời cũng là một cái thùng rác vĩ đại.

    Điều quan trọng là chúng ta phải biết lựa chọn sao cho đúng mà thôi…Mà thế nào là đúng, thật khó biết?

    Câu trả lời cũng còn tùy theo hoàn cảnh và cá tánh của mỗi người nữa.

    Thôi, nếu thích quá thì cứ việc làm, cứ việc ghiền thả cửa đi. Đây là xứ tự do mà.

    Lo làm chi cho thêm mệt. Cứ vui vẻ an hưởng tuổi già phải không các bạn./.



    Bs Nguyễn Thượng Chánh

    Tham khảo:

    - JWT Survey: US users seriously addicted to Internet, cell phone
    _http://www.marketingcharts.com/telev...ers-seriously- addicted-to-internet-cell-phones-1718/

    - 10 most visited websites 2011-2012
    _http://exploredia.com/10-most-visite...tes-2011-2012/

    - Internet usage among seniors increasing
    _http://www.holidaytouch.com/Retireme...ors-increasing

    - Internet addict…Jusqu’où êtes vous prêt à aller.
    _http://www.selda-prey.com/article-13074785.html

    - Internet après la mort
    _http://www.protegez-vous.ca/technolo...t-et-mort.html

    - Bùi Văn Đỗ- Internet với người Việt cao niên ở nước ngoài
    _http://www.viethoa.nl/pagina66.html

    - More Older Vietnamese American Seeking Help for Depression
    _http://newamericamedia.org/2012/04/m...depression.php

    - Đoàn Thanh Liêm-Niềm vui của tuổi già trong thời đại Internet
    _http://www.danchimviet.info/archives...ternet/2013/07

    - Đất Việt-Khi tình nhân là... cái laptop

    _http://news.zing.vn/Khi-tinh-nhan-la-cai-laptop-post39987.html


    Nguồn: baomaiblogspot online
    Last edited by khieman; 07-05-2016 at 08:58 PM.

  3. #32
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Độc đáo xe kéo Nhật Bản

    .

    Độc đáo xe kéo Nhật Bản


    Kể từ năm 1945, Việt Nam đã không còn xe kéo tay. Nhưng ở Nhật Bản, xe kéo vẫn còn hoạt động ở Tokyo và cố đô Kyoto, nơi du khách có thể chọn cho mình một chiếc xe và một thanh niên khỏe mạnh để được kéo đi dạo phố phường.






    Xe kéo tay (tiếng Nhật là jinrikisha) được cho là xuất phát đầu tiên ở
    đất nước mặt trời mọc vào năm 1869. Thiết kế ghế ngồi cho tối đa 2 người và có hai càng để người kéo chạy bộ ở phía trước.

    Năm 1872, xe kéo tay trở thành phương tiện chính ở Nhật khi có tới hơn 40.000 chiếc. Đến những năm 1930, xe kéo tay được trang bị máy móc để chạy xăng dầu nhưng sau thế chiến thứ hai, xe kéo lại trở về phong cách truyền thống là được kéo bằng tay.






    Ở khu vực phố cổ Kyoto có rất nhiều xe kéo hoạt động, nhất là đoạn đường lên chùa Thanh Thủy (Kiyomizu). Những thanh niên khỏe mạnh, mặc quần ngắn và áo bó sát chào mời du khách đi xe kéo tay. Những chiếc xe kéo để ngay ngắn trên lề đường và cách thức mà họ mời khách đi xe rất lịch sự.






    Không chỉ du khách nước ngoài muốn thử một lần ngồi xe kéo mà cả khách Nhật cũng thích thú với phương tiện từng được nhiều nước xem là phân biệt giai cấp này. Nhiều khách ngồi xe kéo tay chỉ với mục đích để chụp hình lưu niệm.






    Asakusa là quận ở khu vực Taito thuộc Tokyo, nơi nổi tiếng có chùa Asakura lớn nhất thủ đô và tháp truyền hình Sky Tree cao nhất thế giới. Bên ngoài cổng vào chùa Asakusa tập trung rất nhiều nhóm thanh niên làm nghề kéo xe, đa phần trong số họ là sinh viên đi làm thêm.


    Mỗi nhóm người kéo xe mặc quần áo theo các kiểu khác nhau, nhưng rất dễ dàng nhận ra họ bởi cách ăn mặc rất khác. Ngay cả trong thời tiết giá lạnh họ cũng chỉ mặc chiếc áo và quần ngắn.














    Xe kéo tay là nét đẹp rất khác biệt của du lịch Nhật Bản, bởi ở một đất nước mà mọi thứ đều được máy móc hóa, thậm chí phải nhập khẩu lao động nước ngoài ồ ạt để phục vụ sản xuất, nhưng vẫn tồn tại những người kéo xe tay. Nhật Bản hiện đại nhưng cũng rất truyền thống.


    Các nhóm người kéo xe đều có người phụ trách. Giá của một chuyến xe tùy thuộc vào thời gian bao lâu, nhưng nói chung là rất đắt. Giá cao nhất cho 2 người đi trong 180 phút là 10 triệu đồng. Khách có thể trả bằng các loại thẻ tín dụng khác nhau.


    Phượt ký của Nguyễn Trần Tâm
    .thanhnien online
    Last edited by khieman; 04-14-2017 at 01:51 AM.

  4. #33
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    7 câu nói ý nghĩa dành cho phụ nữ từ Marilyn Monroe

    .
    7 câu nói ý nghĩa dành cho phụ nữ
    từ Marilyn Monroe


    Người đàn bà đẹp của điện ảnh khuyên phụ nữ nên có thái độ sống tích cực, lạc quan và không đánh mất giá trị của bản thân.

    Trong suốt cuộc đời đầy vinh quang và biến động của mình, nữ hoàng sắc đẹp Marilyn Monroe đã có nhiều lời khuyên đáng giá về cuộc sống, công việc và tình yêu dành cho phụ nữ. Để có được hạnh phúc, phái đẹp nên sống cuộc đời của chính mình, yêu thương bản thân, tìm niềm vui từ những điều xung quanh.


    'Hãy mỉm cười với cuộc sống vì có nhiều điều tươi đẹp trong đó'

    Bạn đang chán nản với hiện tại? Tương lai mờ mịt trước hết? Hay mọi thứ thật là khó khăn? Thật sự thì ai cũng có vấn đề phải bận tâm nhưng lo lắng lại chẳng mang lại lợi ích gì. Ngược lại, lạc quan mới là “liều thuốc” hữu hiệu.

    Cho dù có xảy ra chuyện gì, gặp khó khăn đến đâu thì phái đẹp hãy nhìn nó trên khía cạnh tích cực nhất. Có như vậy, bạn mới đủ sức mạnh để vượt qua trở ngại và trở nên mạnh mẽ hơn. Hãy khám phá những niềm vui nhỏ bé xung quanh mình và luôn nhớ rằng, ngày mai vẫn luôn là một ngày mới.


    'Đôi khi xui xẻo xảy ra đơn lẻ, tốt đẹp thường đến cùng lúc'

    Khi có những điều xảy ra ngoài mong muốn của bạn như một tình yêu đổ vỡ, rắc rối trong công việc, các mối quan hệ đến đâu…hãy nhớ rằng, những xui xẻo này chỉ là nhất thời tìm đến đến thử thách bạn. Nếu vượt qua được nó, bạn hẳn sẽ được nếm mùi quả ngọt. Điều quan trọng là chỉ cần bạn giữ vững niềm tin, không phản bội lại lý tưởng của chính mình thì mọi rắc rối sẽ không có cơ hội đánh gục bạn.


    'Có công việc thật tuyệt, nhưng bạn không thể cuộn mình vào nó trong đêm đông'

    Công việc không thể sưởi ấm phụ nữ trong đêm đông, còn vòng tay của người chồng thì có thể. Theo quan điểm của Marilyn Monroe, phụ nữ cần học cách cân bằng giữa công việc và gia đình. Phái đẹp cần công việc để độc lập về tài chính và thể hiện bản thân, nhưng mải mê theo đuổi sự nghiệp thì không nên. Những người phụ nữ thành công thường rất cô đơn. Họ có thể được chào đón ngoài xã hội, nhưng lại lẻ loi trong chiếc căn nhà của mình. Xét cho cùng, không phải là công việc mà chính tình thân mới là thứ đồng hành cùng ta đến cuối cuộc đời.



    'Cố gắng trở thành người khác là một sự lãng phí bản thân'

    Bạn không có nghĩa vụ phải lòng hài lòng tất cả và làm hài lòng tất cả cũng chưa chắc là điều hay ho. Có câu nói rằng:

    “Tôi không biết chìa khóa của thành công là gì, nhưng tôi biết chìa khóa của thất bại là cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người”.

    Hãy nhớ rằng, trăm năm chỉ là hữu hạn, hãy sống cuộc đời của chính mình để không hối tiếc về sau.


    'Phụ nữ chẳng nên thiết tha người không cần họ'

    Là phụ nữ, hãy hiểu và trân trọng giá trị bản thân. Với một người đã không cần đến bạn thì không nên níu kéo làm gì, nhất là trong vấn đề tình cảm. Tình yêu có muôn hình vạn trạng nhưng chẳng có cuộc tình nào bền vững nếu một trong hai bên không cần đến nhau.


    'Đừng vì một lần thất bại mà tưởng rằng sẽ luôn thất bại'

    Sai lầm, thất bại là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Nhưng có sai lầm mới có trưởng thành, có vấp ngã mới có lớn khôn. Vì thế, bạn chẳng nên vì một lần vấp váp mà đã vội chùn bước. Thất bại trong quá khứ đã mang lại cho bạn một bài học vô giá trong tương lai.


    'Nếu có thể làm phụ nữ mỉm cười, cô ấy nguyện làm tất cả vì bạn'

    Câu nói này gần như là một lời khuyên mà Marilyn Moroe dành cho các đấng mày râu. Phụ nữ tưởng phức tạp mà thực ra rất đơn giản. Chỉ cần được yêu thương và trân trọng, nàng sẵn sàng làm tất cả vì đối phương. Muốn trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới, trước hết hãy trân trọng người phụ nữ ở bên cạnh mình.
    Tường Vi
    Theo Bright
    Nguồn: ngoisao online

  5. #34
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Bí ẩn về vụ hủy diệt thành cổ Pompeii

    .

    Bí ẩn về vụ hủy diệt thành cổ Pompeii


    Thành phố Pompeii là thành phố cổ có lịch sử lâu đời, nằm phía Tây Nam nước Italia, dưới chân núi lửa Vesuvius.



    Núi lửa Vesuvius

    Theo sử sách, thành Pompeii được 10 bộ lạc lớn có tên Aus cùng nhau xây dựng. Đến năm 79, nơi đây đã trở thành câu lạc bộ của những người giàu. Tầng lớp quý tộc thương gia giàu có kéo nhau đến đây tìm lạc thú, bởi vậy thành Pompeii đã trở thành một Thủ đô Tửu Sắc.

    Núi lửa Vesuvius là ngọn núi lửa đang hoạt động.

    Đến đầu Công nguyên, nhà địa lý học nổi tiếng Strabo căn cứ vào đặc trưng mẫu đất Vesuvius xác định rằng núi lửa này đã ngừng hoạt động. Người dân Pompeii lúc đó hoàn toàn tin vào lời suy luận, phán đoán của Strabo nên rất an tâm sinh sống dưới chân núi lửa Vesuvius. Hai bên sườn ngọn núi lửa, người ta trồng những cánh đồng màu xanh ngát, trên bình nguyên đi đâu cũng thấy rừng chanh, quất và các loại cây khác như nho... Họ đâu ngờ "ngọn núi lửa đã chết" kia vẫn đang chuẩn bị gây ra một tai họa lớn mang tính hủy diệt.




    Hình ảnh người chết ôm mặt


    Vào năm 62, ở đây đã xảy ra một trận động đất cực mạnh tàn phá thành phố Pompeii, nhiều công trình kiến trúc bị đổ nát. Những tàn tích kiến trúc thấy hiện nay ở thành phố Pompeii là kết qủa của trận động đất này gây ra. Sau trận động đất, người Pompeii tiếp tục bắt tay vào xây dựng lại thành phố, thậm chí họ còn muốn xây dựng một thành phố hào hoa hơn.

    Nhưng thành phố Pompeii mới chưa chịp phục hồi thì ngày 24 tháng 8 năm 79, ngọn núi lửa Vesuvius lại bất ngờ phun nham thạch.

    Hồi đó toàn thành phố Pompeii có 25 nghìn dân. Tuy phần lớn chạy thoát những vẫn có hơn 2000 người bị vùi dưới tro bụi và dung nham của núi lửa. Sau khi núi lửa ngừng hoạt động, một số người sống sót đã quay trở lại thành cổ dưới chân núi Vesuvius để tìm kiếm tài sản khi tháo chạy không kịp mang theo; nhưng họ đã không tìm thấy một thứ gì. Cùng với dòng chảy của thời gian, mọi người dần quên lãng thành phố Pompeii và thành phố cũng mất tích từ đó.

    Năm 1594, một người nông dân xây dựng kênh dẫn nước trên vùng đất thuộc thành cổ Pompeii năm xưa tình cờ phát hiện thấy một mảnh đá cẩm thạch lớn bị vỡ và cả tiền đá. Năm 1689, một người ở ngoại ô Napoli trong khi đào giếng đã nhặt được vài mảnh đá khắc chữ, trong đó có một mảnh khắc tên Pompeii. Căn cứ vào các phát hiện đó có người dự đoán thành phố Pompeii được xây dựng tại khu vực này.




    Hình ảnh người chết bị chôn vùi

    Năm 1748, nông dân địa phương tiếp tục phát hiện thấy một số di vật ở di chỉ thành cổ Pompeii.

    Và công các tìm kiếm thành cổ Pompeii của các nhà khảo cổ được bắt đầu.

    Dưới đống tro núi lửa chỗ cây cọ đỏ, người ta tìm thấy bức họa kỳ diệu và khai quật được bộ hài cốt đầu tiên, bên cạnh rơi một vài đồng tiền vàng, tiền bạc cổ đại. Từ dấu vết để lại trên nền đất có thể thể suy đoán người này đang vội vàng nhặt những đồng tiền vàng rơi vãi không may bị ngã chết.

    Năm 1763, John Winckeman - người Đức (1717-1768) phụng lệnh làm tổng giám sát những văn vật trong thành Rome và khu vực lân cận. Với chức vụ này, John Winckeman đã đến thăm Vesuvius và Herculaneun. Ông đã đánh gá rất cao những văn vật được tìm thấy trong thành cổ Pompeii. Ông còn bỏ công chỉnh lý lại trật tự các văn vật bị thất lạc, phác họa hình dáng lịch sử của Pompeii.




    Hình ảnh người chết bị chôn vùi

    Năm 1808 - 1815, học giả người Pháp đã chỉ đạo công tác khai quật thành phố chết Pompeii. Nhưng phải đến1860 người ta mới bắt đầu tiến hành khai quật có hệ thống.

    Năm 1890, nhà khảo cổ học Usepi - Fuaurouli chính thức đưa công tác khai quật đi vào hoạt động. Ông đã nghiên cứu ra kỹ thuật khai quật mới giúp người chết bị chôn vùi, động vật, đồ dùng gia đình và các kiến trúc bằng gỗ đều được tái hiện diện mạo vốn sẵn có. Du khách có thể nhìn thấy hàng trăm tư thế của người bị nạn trước khi chết: Hai tay ôm đầu người co tròn thành một cục; hoặc tay ôm mặt gục đầu xuống đất; hoặc tay ôm túi tiền tháo chạy hoảng hốt; hoặc người mẹ bồng con cùng chết; hoặc những đấu sỹ nô lệ tìm cách phá khóa nhưng không được nên khi chết vẫn còn bị nằm trong dây xích... Đây quả là một màn thảm kịch ghê rợn. Trong tư dinh hào hoa phú quý, căn phòng đang được tu sửa, khi cả chủ nhân và đám thợ mộc gặp nạn trốn dưới hành lang đều bị chết. Một biệt thự khác ở ngoại ô, chủ nhân và hai mươi nô lệ khi gặp nạn cùng bị chết khi đang trốn dưới hầm ngầm.

    Đến nay, thành cổ Pompeii mới chỉ có 3/5 diện tích được khai quật.

    Cũng giống như Herculaneun, ở đây vẫn còn nhiều người bị nạn và các khí cụ bị chôn sâu dưới đống đổ nát trong lòng đất. Nhưng sự huy hoàng tráng lệ xưa kia của thành cổ Pompeii cũng được được bày ra một cách khá rõ ràng.




    Toàn cảnh thành cổ Pompeii

    Thành cổ Pompeii có diện tích 1,8km2. Tường thành được xây dựng bằng đá, tường bao dài 4,8km và có 7 cửa thành với 14 lầu tháp hoành tráng; 4 con phố lớn rải đá cắt ngang, dọc tạo thành 9 khu vực. Mỗi khu vực đều có phố lớn nhỏ thông nhau, ở phố lớn còn lưu lại vết xe bằng sắt rất sâu trên mặt đường giống như xe ngựa vừa đi qua.




    Sân vận động

    Ở ngã tư các phố lớn đều có máy nước bằng đá cao gần 1m, dài khoảng 2m để cung cấp nước cho thị dân. Máng nước thông với tháp nước được dẫn từ nguồn nước của một ngọn núi cao ngoài thành bằng một máy treo xây bằng đá. Sau đó, các tháp nước này phân phối nước đến những máng nước công cộng ở các ngã tư. Suối phun và ao cá của các gia đình quý tộc, thương gia giàu có cũng đều dựa vào hệ thống cung cấp nước này.

    Người Pompeii còn xây dựng hai rạp hát.

    Rạp hát lớn nhất nằm ở phía Đông Nam thành phố được xây năm 70 trước Công nguyên có sức chứa 2 vạn người. Rạp này còn được dùng làm sân thi đấu vật giữa người với người và người với dã thú.




    Rạp hát

    Ở sườn Đông của rạp hát lớn có một sân thể thao, mỗi góc dài khoảng 130m. Sân thể thao này rất hào hoa tráng lệ, có bể bơi đặt ở giữa. Theo dự đoán, sân có thể chứa được hơn một vạn người và cũng có thể ở đây thường xuyên diễn ra các hoạt động kinh tế, chính trị và tôn giáo của toàn thành phố Pompeii.

    Phía Tây Nam thành phố có một quảng trường hình chữ nhật, xung quanh xây dựng dinh thự, tòa án, miếu thần và chợ.

    Có ít nhất 3 phòng tắm công cộng gồm phòng tắm nóng lạnh, tắm hơi và phòng trang điểm. Trên tường những phòng tắm đó được trang trí các bức bích họa và điêu khắc bằng đá.




    Những cảnh dâm đãng vẽ trên tường quán rượu

    Di chỉ thành cổ Pompeii phản ánh đầy đủ sự suy đồi đạo đức của xã hội La Mã cổ đại.

    Thời bấy giờ, ở đây đã có một bộ phận người đắm chìm trong tửu sắc với lối sống dâm ô đồi bại, xa hoa lãng phí. Chẳng thế mà trong thành phố Pompeii có rất nhiều kỹ viện và quán rượu. Trên tường các kỹ viện vẽ đầy những cảnh dâm đãng. Các quán rượu có lò và quầy rượu đặt ở ngay lối vào để khách có thể đứng ngoài quầy mà vẫn uống được rượu. Trên tường một số quầy rượu đặt còn lưu lại những dòng văn ngoệch ngoạc do chính tay các bợm rượu viết và tẩy xóa. Cho đến nay, các dòng chữ đó vẫn còn lờ mờ có thể phân biệt được.

    Do thành Pompeii bảo tồn những tư liệu quý và toàn bộ diện mạo của đời sống xã hội thời La Mã cổ đại nên nó đã trở thành Viện bảo tàng lịch sử tự nhiên hiếm thấy trên thế giới.

    Nguồn: khoahoc online







    .
    .
    Last edited by khieman; 07-06-2016 at 12:52 AM.

  6. #35
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Bức Ảnh Kỷ Niệm




    Đó là vào những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp giành độc lập của tòan dân Việt Nam. Khi cuộc chiến giữa Việt Nam và Pháp bùng nổ vào ngày 19 tháng 12 năm 1946 thì gia đình chúng tôi từ Hà Nội tản cư ra khỏi thủ đô theo đường ngược mà di chuyển dần lên tới tỉnh Hòa Bình.



    ......Hòa Bình là quê hương của dân tộc Mường. Họ là những người rất chất phác, sống hồn nhiên, đơn thuần như những người Việt Nam cổ xưa. Tiếng nói của họ đôi khi nghe từa tựa như tiếng Việt. Những người lớn tuổi được gọi là “ông bố” và “bà mế”, như các từ “bố mẹ” vậy.

    Họ ở nhà sàn để tránh lam sơm chướng khí, dưới gầm nhà sàn họ nuôi gia súc, không cần hàng rào mà không sợ mất trộm vì họ rất thật thà, tin tưởng chòm xóm. Họ cũng không e ngại người lạ đến ăn trộm vì họ tin tưởng ở “ma xó”, nó sẽ đếm từng món bị trộm và tên trộm sẽ đền tội bằng sự đau ốm nặng nề cho đến lúc phải mang trả lại những món đồ đã trộm được, họ tin chắc như thế.

    Người Mường thường ăn gạo nếp đồ lên bằng những cái trõ (xửng hấp) được khóet từ những khúc cây mít rồi đục lỗ cho hơi nước xông lên sẽ chín cơm nếp. Mùa gặt, họ đem những bó lúa về nhà, chất lên gác bếp, mỗi ngày rút xuống vừa đủ ăn, đem ra tuốt hạt, bỏ vào cối để ngay nơi chân cầu thang, mấy thanh niên thiếu nữ trong nhà cùng nhau dùng chầy giã ra rồi sàng xảy, lọai bỏ trấu, cám, rửa sạch, trút vào trõ đồ lên, ăn ngày nào thì giã gạo, đồ xôi cho ngày đó.

    Có một câu như là quy ước mà sau bao nhiêu năm tôi vẫn nhớ là:

    “Cơm đồ, nhà gác, nước vác, lợn thui, ngày kể lùi, tháng kể lên”.




    ......Cây luồng

    Hai câu đầu tôi đã trình bày, câu thứ ba là “nước vác”, họ dùng những cây luồng, là lọai cây họ nhà tre, nhưng rất cao lớn, chiều cao thân cây có thể lên tới trên 10 mét, đường kính trên một tấc. Họ cưa một khúc khỏang 2 mét, khóet ruột, đục thủng những đốt cho thông nhau, chỉ để một đốt dưới đáy, rồi dùng những khúc luồng đó vác lên đầu nguồn hứng nước từ khe chảy ra cho đầy ống rồi vác về đổ vào lu ngay dưới chân bậc thang, là khỏang 5, 7 bậc cấp làm bằng gỗ bước lên nhà sàn. Lu nước đó có thể để uống sống, có thể để nấu ăn hoặc rửa chân cho sạch trước khi leo lên bậc cấp để vào nhà sàn.

    "Lợn thui" là mỗi khi có hội hè đình đám, họ mổ lợn (heo), đem thui chín rồi trải lá chuối lên trên mặt sân, bày rượu cần và thịt ra ăn uống say sưa.

    "Ngày kể lùi" là người Mường tính theo âm lịch rồi lùi lại một ngày là ngày của họ, "tháng kể lên" là về tháng thì cộng thêm 1 tháng vào âm lịch là tháng của người Mường, thí dụ ngày 15 tháng 2 âm lịch tức là ngày 14 tháng 3 của người Mường.


    .......

    .....Nước Vác

    Đời sống của những người Mường mà tôi biết khi còn nhỏ rất trong sáng và tin cậy lẫn nhau. Họ sống kiểu đại gia đình. Ngay giữa nhà là cái bếp gần như hình vuông, quanh năm có hơi ấm. Buổi sáng cả nhà ngồi chung quanh bếp, trên những cây gỗ xếp chạy quanh bếp như những chíêc ghế dài. Một cái điếu cầy được chuyền tay từ ông bà cho tới cháu chắt, hết người này tới người kia, thay nhau rít hơi ấm của khói thuốc. Họ bắt đầu ra đồng làm việc lúc mặt trời lên. Mặt trời miền rừng núi thường lên trễ, cảnh trí âm u cho tới khỏang 10 giờ sáng mọi nguời mới lục tục “đi làm”. Trâu kéo cầy trên Mường cũng chỉ bắt đầu làm việc lúc 10 giờ sáng.

    ...............


    .Lợn thui

    Họ bắt đầu ra đồng làm việc lúc mặt trời lên. Mặt trời miền rừng núi thường lên trễ, cảnh trí âm u cho tới khỏang 10 giờ sáng mọi nguời mới lục tục “đi làm”. Trâu kéo cầy trên Mường cũng chỉ bắt đầu làm việc lúc 10 giờ sáng.

    Đây là tôi nói về những người Mường đơn thuần sống vào khỏang những năm 1940, thời gia đình tôi đi tản cư lưu ngụ tại miền núi tỉnh Hòa Bình, cách nay đã trên sáu chục năm, khi đó tôi mới khỏang 12 tuổi. Thời đó dường như người dân Việt Nam trên cả nước đều còn rất chất phác, dù đời sống có khó khăn, nhưng chưa bị nhuộm bởi chủ nghĩa vô thần, phi luân lý.
    ...................
    Những gia đình Mường đã dung chứa chúng tôi trong lúc quốc phá gia vong... ôi ... tôi không quên được họ... không thể quên được ...

    Họ là những người rất hiếu khách. Trong mỗi nhà đều có một cái “sập vía”, tức là một cái divan bằng gỗ quý, chỉ dành khi các quan lang tới thì “ngự”. Dân tản cư chúng tôi được họ nhường cái “sập vía” đó cho xài. Họ rất hiếu học, các cô cậu bé trố mắt nhìn chúng tôi đọc thông cáo, tin tức ... vanh vách, bèn mè nheo với bố mẹ ra sao không biết, một hôm có ông trửơng làng đến thăm bố mẹ tôi, đề nghị gia đình tôi cử một người con đi dạy cho các cô cậu tại nhà hội họp của làng mỗi tối. Sở dĩ họ tìm đến nhà bố tôi vì trước đây bố tôi khai mỏ diêm tiêu trên khu vực Hòa Bình nên quen biết quan lang tỉnh, có giao dịch thành ra đối với dân làng có uy tín. Năm đó anh tôi 15 tuổi, cao lớn, nên họ hy vọng mời anh tôi làm “thày giáo”.

    Nhưng anh tôi dứt khóat không nhận, đùn cho tôi, khi đó mới 12 tuổi. Tôi hăng hái nhận liền, tôi thích phiêu lưu. Thế là dù chỉ mới học lực tiểu học, nhưng ông trưởng làng rất hoan hỉ có “cô giáo".

    Và rồi tối tối họ cử người tới cõng tôi ra nhà làng để “leo lên sập vía” ngồi dạy đám học trò vây quanh, sau giờ học lại chia nhau cõng tôi trả về nhà bố mẹ tôi. Đôi khi có phụ huynh học sinh nào ban ngày săn bắn được con gì thì họ xào lên để đến tối sau khi tan học thì tiếp đãi cô giáo nhí món ăn chơi lấy thảo.

    Tôi dậy học như thế cũng được một thời gian trước khi Pháp càn quét khắp châu Lương Sơn, tỉnh Hòa Bình. Khi đó chúng tôi phải tiếp tục chạy lên cao hơn nữa thì lại chính những trai tráng của các gia đình người sơn cước hồn nhiên chất phác kia giúp gánh cho chúng tôi những vật dụng tùy thân ít ỏi mà dù ít ỏi, bọn dân thành thị chúng tôi vốn yếu ớt với những bàn chân giẫm lên đá dăm đã xưng vù, phải dùng gậy chống để lần từng bước, không còn mang nổi cái gì ngòai tấm thân đã rã rời.

    Dài dòng mô tả về sự tử tế và chân thành của những người sơn cước hiền lương để rồi tôi sẽ nói về “Bức Ảnh Kỷ Niệm”, bức ảnh mà đã trên 60 năm qua, không hề phai mờ trong tâm tưởng của tôi.

    Tết năm đó có đòan Tuyên Truyền Xung Phong ghé qua làng chúng tôi đang tạm trú. Buổi tối họ đốt lửa trại, hầu hết dân làng quây chung quanh các thanh niên trong đòan, say sưa xem những mẩu kịch ngắn, hầu hết là cảnh quân Pháp mới đánh nhau đã lăn ra chết, tiếng cười vang rân xóm làng.

    Sáng hôm sau trước khi đi, anh đòan trưởng có nhã ý mời tất cả những ai muốn chụp ảnh kỷ niệm ngày Xuân thì anh ta sẽ chụp để tặng. Anh ta còn đưa ra cuốn albumn trong có rất nhiều ảnh cho mọi người coi. Đó đây, những ánh mắt thán phục và những tiếng cười khúc khích của các cô nàng sơn nữ nổi lên tưng bừng như ngày hội.

    Và rồi tất cả mọi người chạy về nhà thay bộ đồ đẹp nhất để anh cán bộ sẽ chụp rồi in ra cho mỗi người một tấm, ngàn năm một thuở mà. Mẹ tôi cũng lôi anh chị em chúng tôi về nhà thay bộ “đồ hộp” (là đồ đẹp nhất để dành có việc quan trọng mới mặc) và cùng chúng tôi ra sân đứng chung với dân làng.

    Sau khi sắp xếp chỗ đứng rất lâu, người này thấp ra phía trước, người kia ra đầu nọ cho cân đối... cuối cùng anh ta hô:

    - Không chớp mắt ... một hai ba...

    Anh ta làm lại vài lần và tất cả chúng tôi quây lấy anh ta hỏi han khi nào sẽ có ảnh... anh ta trả lời chắc nịch:

    - Tuần tới anh sẽ trở lại, mọi người sẽ đều có ảnh rất đẹp.

    Gia đình chúng tôi không có dịp gặp lại anh ta vì chiến sự lan rộng. Trên đường tản cư ngược xuôi, một hôm bố tôi gặp lại anh phó đòan, bố tôi hỏi về tình hình những bức ảnh. Anh phó đòan cười:

    - Làm gì có ảnh, anh Bảo muốn vận động quần chúng nên dùng tâm lý chiến để tạo sự quý mến thân thiện thôi. Máy không có phim chú ạ.

    Bố tôi giật mình:

    - Chết, thế cả làng họ hy vọng thì sao?

    - Ôi, đã gọi là “tâm lý chiến” mà, chú không nhớ “cứu cánh biện minh cho phương tiện” sao? Miễn đến khi kết thúc, cách mạng thành công là chẳng ai còn nhớ chuyện ảnh iếc làm gì. Mà ngay bây giờ, chắc gì dân bản còn nhớ ...

    Tối đó bố tôi kể lại câu chuyện cho mẹ tôi nghe, rồi bố thở dài... đăm chiêu...

    Anh cán bộ cho là dân làng không nhớ, nhưng tôi biết chắc chắn là họ nhớ và vẫn đang hy vọng có ngày nhận được bức ảnh có họ đứng trong, bức ảnh có họ với tấm áo đẹp dành riêng cho ngày Tết, miệng nở nụ cười tươi hy vọng của mùa Xuân.

    Riêng tôi, hình ảnh đám người xúng xính - trong đó có cả tôi - lăng xăng chạy qua chạy lại, cười nói rộn ràng, cặp mắt sáng trưng... này là mế Vinh đứng sau cô nàng Thảo... này là chú ... gì nhỉ... tên thì tôi quên nhưng gương mặt tôi vẫn nhớ như in... chú cười lộ hàm răng xỉn vì khói thuốc... em bé ... đang chen ra phía trước ... chao ơi... nước mắt tôi đã lưng tròng... ôi... những con người hồn nhiên hiền lành, tử tế lương thiện ấy - những con người chất phác thật thà ấy đã bị lừa như cả nước bị lừa - có biết rằng ít nhất họ vẫn có một bức ảnh, bức ảnh trong trái tim tôi... sẽ mãi mãi cùng với tôi đi hết con đường đời... không bao giờ phai mờ.


    Một buổi sáng đón Xuân Giáp Ngọ
    Tháng 1 năm 2014
    Đỗ Phương Khanh


  7. #36
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Những Ngày Thơ Mộng

    .







    .

  8. #37
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Dừng Bước Giang Hồ

    .







    .

  9. #38
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Granada-Classical Guitar solo- Pasodoble

    .







    .

  10. #39
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết

    Dừng bước giang hồ ( guitar classical)

    .







    .

  11. #40
    Join Date
    Oct 2010
    Bài Viết
    7,107
    Thanks
    9
    Được Cám Ơn 14 Lần
    Trong 14 Bài Viết
    .

    Cảm Ơn Tình Bạn Tuyệt Vời





    Trân trọng gởi đến tất cả những NGƯỜI BẠN QUÍ đã nâng NMH khi sóng đời xô xuống.


    BẠN - BÈ thường thấy đi chung

    Nhưng BÈ và BẠN chẳng cùng bên nhau

    BẠN thì trước cũng như sau

    Sang hèn không đổi, nghèo giàu chẳng thay

    BẠN, khi ta gặp không may

    Góp lòng xoay trở, chung tay đỡ đần

    BẠN, khi ta xuống tinh thần

    Tận tâm an ủi, ân cần xẻ chia

    BẠN, không mốt nọ mai kia

    Nghe lời xiểm nịnh mà lìa tình thân

    BẠN, trong suốt quãng đường trần

    Không lừa phản, chẳng tính phần thiệt hơn

    BẠN thì trong mọi nguồn cơn

    Buồn vui chung với vui buồn của ta

    *

    BÈ, thường cùng nhịp hoan ca

    Hân hoan vui vẻ với ta tiệc tùng

    Khi ta gặp chuyện khốn cùng

    BÈ, nhìn ta lạ như từng chưa quen

    BÈ, luôn biến trắng thành đen

    BÈ, hay đố kỵ, ghét ghen, nghi ngờ

    Khi ta lỡ vận sa cơ

    BÈ, không nâng lại phất cờ, đá thêm

    BÈ, nào ngần ngại đi đêm

    Bán ta bằng cái lưỡi mềm không xương

    BÈ, luôn miệng chữ mến thương

    Nhưng dao găm lại lụi sườn, đâm lưng

    BÈ, tay ảo thuật vô chừng

    Và vì chút lợi chẳng ngừng hại ta

    BÈ, tâm đầy những quỉ ma

    Làm chi còn chỗ Quốc gia, Đồng bào

    *

    BẠN, ôi nghĩa ấy ngọt ngào

    Là DUYÊN là HẠNH chớ nào bỗng nhiên

    BẠN ơi, hỡi các BẠN HIỀN !

    BẠN là hoa HẠNH hoa DUYÊN, hoa ĐỜI

    .....

    CẢM ƠN TÌNH BẠN TUYỆT VỜI

    SÓNG XÔ TÔI XUỐNG, BẠN NGƯỜI NÂNG LÊN

    Ngô Minh Hằng










Trang 4 / 6 ĐầuĐầu ... 23456 Cuối Cuối

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •