Tự Do - Vui Vẻ - Tôn Trọng - Bình Đẳng

Upload Hình Ảnh Chữ Trang Trí My Album My Music Tạo Index


Tự Do Tôn Giáo
Thời Sự Chính Trị
Góc Bếp Ngũ Vị
Nhạc Việt Nam
Show Ca Nhạc - Hài

>>Suy Ngẫm: “ * Bí quyết để sống hạnh phúc là biết chờ đợi hạnh phúc của mình.
H. Riviere
Trang 5 / 7 ĐầuĐầu ... 34567 Cuối Cuối
Results 41 to 50 of 65

Chủ Đề: Châm biếm & Trào phúng

  1. #1
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,679
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    Chuyện "mây mưa"
    - Em muốn lấy anh đầu bếp nhưng anh ấy hay đòi nếm trước.
    - Em muốn lấy anh thuế vụ nhưng anh ấy hay đòi xuống đòi lên.
    - Em không chê anh bán vé số nghèo hèn nhưng sợ anh hay cào hay bóc.
    - Em muốn làm vợ anh uốn tóc nhưng ngán bị đè cổ đè đầu.
    - Em tính chọn làm dâu kho bạc nhưng sợ anh hay săm soi thiệt giả.
    - Em muốn lấy anh khí tượng thủy văn nhưng người đâu toàn tính chuyện mây mưa.

    (sưu tầm)

  2. #41
    Join Date
    Nov 2010
    Bài Viết
    24,503
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 70 Lần
    Trong 70 Bài Viết


    Việt kiều


    Việt kiều về nước xôn xao
    Quên đi nỗi nhục năm nào vượt biên
    Trốn chui trong những khoang thuyền
    Nhưng nay vinh hiển xem thường nhục xưa
    Rủng rỉnh vài đồng đô thừa
    Ào ào về lại nơi vừa ra đi
    Mặt mày vênh váo phương phi
    Ăn chơi trác táng mỗi khi đêm về
    Thói đời nhìn thấy ủ ê
    Nhiều tên ở Mỹ làm nghề lượm lon
    Khi về đến tận Sàigòn
    Nổ như cái pháo chẳng còn ngại chi
    Rằng là giám đốc Realty
    Kỹ sư điện toán Huê Kỳ chính tông
    Giáo sư dạy học trường công
    Tiến sĩ hóa học làm trong Giác Đài
    Mục đích "nổ" để thị oai
    Việt kiều thứ thiệt chẳng sai chút nào
    "Nổ" để mong kiếm ít "đào"
    Gái tơ, mơn mởn ra vào hotel
    Ở đời chẳng biết phân minh
    Giữa cái ô nhục - hiển vinh con người
    Xưa bị Việt Cộng trêu ngươi
    Bỏ tù hành hạ ba đời tổ tông
    Nổi nhục chưa giải quyết xong
    Nay lại đèo bồng trở lại mua vui
    Nhiều tên chơi trò hên xui
    Đem tiền về "cúng" tìm mùi" đầu tư"
    Nghe lời kêu gọi giả hư
    Rằng yêu tổ quốc, bấy chừ Việt Nam
    Ngày xưa chinh chiến cho cam
    Anh em huynh đệ tương tàn với nhau
    Ngày nay "thống nhất" một màu
    Cùng nhau xây dựng làm giàu nước non
    Nghe lời dụ dổ ngọt ngon
    Nhiều tên mất hết chẳng còn đồng ten
    Bỏ của chạy thoát thân hèn
    Khi về đến Mỹ lại khen nước nhà
    Nào là phát triển xa hoa
    Ngày nay sang trọng hơn là ngày xưa
    Ăn chơi "bốn vách" dư thừa
    Việt Cộng nay lại thích ưa Việt kiều
    Về đi nhà nước đón chiều
    Queo côm (Welcome) chất xám đủ điều lời ru
    Nhiều tên trí thức còn ngu
    Bon chen tìm gặp chóp bu Cộng thù
    Chúng qua nước Mỹ công du
    Để mà xin được ấp - ru (approve) việc làm
    Cho đời sống được vinh sang
    Mà quên nỗi khổ gian nan năm nào
    Múi mặt xa rời đồng bào
    Tị nạn hải ngọai kêu gào đấu tranh
    Nhiều tên Hát Ô rỡm ranh
    Chạy trốn cộng sản lại quanh trở về
    Ăn chơi trác táng phủ phê
    Nhiều tay già lại còn rê gái làng
    Góp phần phá vở tan hoang
    Thuần phong mỹ tục hàng ngàn năm qua
    Người Việt truyền thống ông cha
    Nghìn năm văn hiến, xót xa vô cùng
    Vậy mà có kẻ ung dung
    Biết mình sai trái vẫn chung đầu vào
    Còn nói "ăn chơi cấp cao"
    Việt kiều phải biết "mận" "đào" khác nhau
    Thôi thôi thành thật xin chào
    Mấy tên tị nạn đổi màu kỳ nhông.
    ................................................
    Việt gian , Việt Cộng , Vịt Kìu .
    3 Việt họp lại , tiêu điều Việt Nam



    st

    Last edited by Santafe; 04-28-2011 at 08:27 AM.

    VietFreeFun



  3. #42
    Join Date
    Nov 2010
    Bài Viết
    24,503
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 70 Lần
    Trong 70 Bài Viết
    Chủ nghĩa xã hội ưu việt

    Tác Giả: Tràm Cà Mau



    CHỦ NGHĨA XÃ HỘI ƯU VIỆT


    Từ miền Nam ra Bắc, năm 1945 ông Tý đang miệt mài đèn sách tại đại học Hà Nội, hy vọng ra trường được bổ dụng làm quan tham tá, thì xếp bút nghiên theo tiếng gọi của sông núi. Cầm súng đánh đuổi giặc Tây đang trở lại, để giành độc lập cho quê hương. Năm 1954 nước Việt Nam chia cắt ra hai miền, ông đi tập kết ra Bắc. Năm 1975, sau khi miền Bắc chiến thắng trong cuộc nội chiến tương tàn do súng đạn ngoại bang cung cấp và thúc giục, ông hân hoan trở về. Trong trí tưởng tượng của nhiều người bà con giòng họ, thì ông là một kẻ anh hùng oai phong lẫm liệt, cưỡi ngựa chiến, mang chiến bào, cầm gươm báu sáng ngời chỉ vào thiên địa hiên ngang. Nhưng họ thất vọng, vì thấy ông, mặt mày bủng beo hốc hác, tiều tụy, chân mang dép râu, đầu đội nón cối sờn mục và áo quần nhàu nát lụng thụng màu phân ngựa. Trong một bữa ăn đoàn viên do bà chị ông tổ chức. Một người cháu trẻ tuổi hỏi:
    “Trong chế độ cộng sản, thanh thiếu niên có quyền yêu đương không?”
    Ông cười đáp:
    “Được chứ, đó là tự do cơ bản, ai cũng có quyền, nhưng phải báo cáo và thông qua tổ chức. Được tổ chức cho phép thì tha hồ, Nhưng nếu tổ chức không chấp thuận, thì không nên tiếp tục tình yêu sai trái đó”
    Đứa cháu nhún vai cười mĩm. Hỏi tiếp:
    “Thưa chú, người ta nói rằng, chế độ tư bản bất công, người giàu kẻ nghèo chênh lệch. Chế độ cộng sản tạo được công bằng gần như tuyệt đối, là mọi người đều khốn khổ bần cùng như nhau. Ngoại trừ một nhóm đảng viên cao cấp. Có đúng như vậy không?”
    “Tuyên truyền phản động. Nhưng có lẽ không phải là không có cơ sở."
    Ông Tý gắp một mớ cá lòng tong kho tiêu vào chén. Ông hỏi:
    “Cá nầy là cá gì mà ngon quá. Kho tiêu cay, ăn thấm miệng.”
    Bà chị dâu ông cười và trả lời :
    “Đây là cá lòng tong”
    “Cá lòng tong lá cá gì?”
    “Là một loại cá voi, đã được sống trong xã hội chủ nghĩa lâu năm.”
    Cả nhà đều cười. Ông Tý đỏ mặt, nhưng không muốn tranh luận làm chi với những người mà ông cho là cực kỳ phản động. Ông Tý hỏi;
    “Ở đây có ai biết cái khác nhau giữa xã hội chủ nghĩa với tư bàn chủ nghĩa? Tại sao ta xây dựng xã hội chủ nghĩa?”
    Đứa cháu lại nghiêm mặt và trả lời:
    “Trong tư bản chủ nghĩa, thiểu số tư nhân giàu có bóc lột nhân dân lao động.Trong xã hội chủ nghĩa, thiểu số của thiểu số đảng viên cầm quyền bóc lột toàn nhân dân, triệt để và khốc liệt hơn. Xã hội chủ nghĩa được xây dựng nên, cho người người được dịp làm biếng hơn, phè hơn, hoặc không làm chi cả cho khỏe."
    Ông Tý chưa kịp phản ứng thì bà chị dâu lại hỏi:
    “Tôi đố chú, nói được sự khác nhau ở dưới địa ngục tư bản, và địa ngục cộng sản?”
    Ông Tý lung túng:
    “Tôi không biết. Chị nói cho tôi nghe với”
    “Dưới địa ngục tư bản, người có tội phải nhảy bàn chông, và tắm vạc dầu. Dưới địa ngục xã hội chủ nghĩa, cũng như vậy, nhảy bàn chông và tắm vạc dầu. Nhưng rất nhiều khi, thiếu chông, và thiếu dầu, nên chỉ nhảy sàn đất, và tắm không khí mà thôi.”
    Cả nhà cùng cười. Ông Tý nói:
    “Thật là phản động và bôi bác.”
    Đứa cháu gái kêu ông Tý bằng cậu nói:
    “Cậu biết không? Cách nay nhiều năm, trước thời chiến tranh, có một ông già nhà giàu vào một tiệm bách hóa và trả tiền mua hết tất cả hàng hóa trong tiệm, nhưng không mang về, để lại tặng không cho các khách hàng đến sau ông, họ khỏi trả tiền. Chủ tiệm cười, sung sướng đồng ý. Ông già bắc ghế ngồi trước cửa tiệm xem chơi. Sau khi vài người khách vào tiệm mua, được cho không khỏi trả tiền, thì dân chúng ào ào kéo đến. Mười lăm phút sau, cả cái tiệm thành đống rác, đổ vỡ tan hoang. Ông già ngồi cười. Chủ tiệm mếu máo hỏi ông già rằng: “Ông có thù ghét chi tôi không mà hại tôi đến thế? Tan nát cái tiệm rồi. Từ nay làm sao buôn bán chi được nữa ? Ác chi mà ác đến thế ông ơi! Tại sao thế? “ Cụ già chậm rải giải thích: “Tôi đã già quá. Tôi biết không thể sống cho đến ngày cọng sản vào đây. Tôi muốn được thấy tận mắt thế nào là xã hội cọng sản”.”
    Bố của cháu gái lườm mắt nhìn con và nói:
    “Để cho cậu của con ăn ngon miệng, nói chi ba cái chuyện tào lao mà nghẹn họng, nuốt không vô. Ngày vui đoàn tụ mà.”
    Đứa cháu gái trả lời:
    “Nhưng con không ưa chế độ, xã hội đó.”
    Ông Tý nhìn đứa cháu gái và nói:
    “Cậu hỏi con rằng, trong xã hội tư bản, con có thể bỏ việc mà đi chơi bất cứ khi nào con muốn không?”
    “Không bao giờ”
    “Trong xã hội tư bản, con có thể lấy phương tiện, vật liệu của sở về xây nhà riêng không?”
    “ Không bao giờ”
    Ông Tý dồn tiếp:
    " Trong xã hội tư bản, con có thể dùng thời giờ của sở để xây nhà riêng không?”
    “Không bao giờ.”
    “Chú cho con biết, trong xã hội chủ nghĩa, mọi người đều làm được những điều đó. Thế thì tại sao con không ưa thích xã hội chủ nghĩa?”
    Một đứa cháu khác hỏi tiếp:
    " Đọc nghị quyết của đảng cộng sản, cháu thấy họ viết rằng:'Trước đây chúng ta đang đứng trên bờ vực. Từ đó đến nay, chúng ta đã tiến được nhiều bước vượt bực’. Đứng trên bờ vực mà tiến được nhiều bước vượt bực, thì có lộn mèo xuống hố hay không? Trong bài diễn văn gần đây, đồng chí tổng bí thư có đọc: "Chế độ cọng sản đang ở chân trời". Có nghĩa là sao?”
    Thằng cháu nhỏ khác cười giải thích:
    “Chân trời là cái ranh giới trông vào thì thấy như mặt đất giáp trời. Nhưng càng đi đến, thì càng xa, và không bao giờ gặp cả.”
    Ông Tý đang nuốt miếng thịt heo béo bùi mà nghẹn họng, đưa tay vuốt ngực, ho hen. Bà chị dâu lại hỏi:
    “Tôi đố chú, nếu chế độ cọng sản thành lập được giữa sa mạc Sahara , thì chuyện gì sẽ xẫy ra sau đó?”
    “Tôi không biết”
    “Thì chỉ trong vài năm thôi, sa mạc sẽ thiếu cát, và phải nhập cảng cát. Tương tự Liên Xô, là một xứ nông nghiệp, mà mấy chục năm qua phải nhập cảng lương thực.”
    Bà chị dâu nhìn ông Tý mà hỏi thêm:
    “Chú nói ở miền Bắc, dân chủ gấp vạn lần các xứ tư bản. Thế thì chú có thể đứng ở lăng Bác Hồ, kêu tên bác ra mà chữi bác ngu hay không?”
    Ông Tý nhìn mọi người, rồi nói:
    “Tôi có thể làm điều ghê gớm hơn nữa, mà chẳng sợ rắc rối, chẳng ai bắt bớ tôi”
    “Điều gì?”
    “Tôi có thể ra ' ị' trước lăng Bác, mà không ai làm gì tôi cả. Dân chủ quá đi chứ?”
    “Có thật không?” Bà chị dâu tròn mắt ngạc nhiên hỏi.
    Ông Tý cười bí hiểm, nói:
    “Cứ 'ị' mà đừng tuột quần xuống thì thôi. Ai mà bắt bẻ?”
    Đang ngồi ăn, bỗng nghe tiếng đạn đại bác bắn đì đùng. Bà chị dâu sợ hãi, hỏi ông Tý:
    “Có chuyện chi mà bắn súng dữ vậy? Có gì nguy hiểm không?”
    Ông Tý giải thích:
    “Đồng chí bí thư thành phố Mát-cơ-va qua thăm, tham quan ngoại giao.”
    Bà chị nhăn mặt nói:
    “Thế thì không ai bắn giỏi cả hay sao, mà bắn hoài không trúng ông ấy?”
    Chị ông Tý xen vào câu chuyện:
    ‘Nầy cậu Tý, tôi nghe nói, khi hấp hối, bác Hồ nói với đồng chí Tổng bí thư rằng: “Ta lo lắm, liệu nhân dân có theo anh hay không?”. Đồng chí Tổng bí thư trả lời: “Chắc chắn theo”. Bác hỏi: "Có chắc không, nếu họ không theo thì sao?" Đồng chí Tổng bí thư trả lời rất rành mạch rằng: “Bác đừng lo. Họ phải theo tôi, nếu ai không theo tôi, thì tôi cho họ đi theo bác ngay.” Chuyện nầy có thật hay không?”
    Ông Tý lắc đầu nói:
    “Những chuyện bí mật của nhà nước như thế, chúng tôi không được quyền biết đến, và không ai được quyền tiết lộ.”
    Một đứa cháu trai đặt câu hỏi:
    “Thưa chú, chắc chú chưa quên ông Adam là tổ phụ loài người, như đã chép trong Thánh Kinh. Theo chú thì ông Adam là người nước nào?”
    “Chú đã theo đảng cọng sản và bỏ đạo từ lâu. Không còn biết ông Adam là ông nào, và là người xứ nào nữa. Thế thì cháu nghĩ ông ta là người xứ nào?”
    “Ông ấy là người Liên Xô ạ.”
    “Sao vậy?”
    “Vì ông ấy trần truồng, không có được một cái khố che mông, và trên tay chỉ có một trái táo, mà vẫn tin tưởng là đang sống tại thiên đàng!”
    “Khỉ, khỉ, bọn mầy đã bị Mỹ ngụy đầu độc tư tưởng. Cần phải được đi cải tạo thay đổi tư duy, có cái nhìn đứng đắn hơn về xã hội chủ nghĩa ưu việt. Các cháu có biết không, nước ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên xã hội chủ nghĩa. Chỉ một thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ vượt lên, và đi trước cả nước Mỹ nữa”
    “Thưa chú, cháu đề nghị đi ngang nước Mỹ thôi, đừng đi trước họ”
    “Sao vậy?”
    " Bởi mình mà đi trước, họ thấy cái quần rách nát lòi mông của mình thì kỳ lắm, xấu hổ"
    Cả nhà cùng cười vang. Ông Tý cũng cười theo.
    Một đứa cháu nói:
    “Chú đã nghe chuyện của bác Hai chưa? Bác Hai ra miền Bắc làm việc từ trước khi có chiến tranh. Không có tội gì cả, nhưng bác bị bắt giam. Vị cai tù hỏi bác bị kết án bao nhiêu năm, vì tội danh gì? Bác trả lời là bị kết án mười năm và không có tội danh gì cả. Ông cai tù trợn mắt lên, mắng rằng: "Láo khoét, thường thường, không có tội gì cả, thì chỉ bị kết án có bốn năm mà thôi." Vợ bác ở nhà, gởi thơ vào trại tù than thở là không có ai xới đất làm vườn để trồng khoai. Bác gởi một thơ ngắn về nhà, ghi: “Chôn ở trong vườn”. Tuần sau, vợ bác gởi thơ lên, đại ý nói công an đã xới, đào khắp vườn, không bỏ sót một tấc đất nào cả. Bác gởi thơ về rằng: "Vườn đã được xới xong, chờ chi nữa mà không trồng trọt."
    Ông Tý gắt lên:
    “Toàn cả chuyện bố láo. Nhưng chuyện sau đây, thì có thật. Có một anh cán bộ sở tôi, chạy gấp về nhà, thấy bà vợ đang nằm trên giường với một người đàn ông lạ. Anh gào lên rằng, bà chẳng được cái tích sự gì cả, giờ nầy mà còn nằm đó. Bà có biết trên cửa hàng lương thực đang bán khoai mì, chỉ còn lại mấy chục kí. Không chạy mau lên thì người ta mua hết bây giờ.”
    Bà chị ông Tý nói:
    “Khi bác Hồ mất, cậu biết chuyện gì xẫy ra không?”
    “Không. Chuyện gì thế ?”
    “Hôm ấy chú Huy trực. Có người kêu điện thoại vào xin được nói chuyện với Bác. Chú bảo bác đã qua đời. Một lúc sau, người ấy kêu điện thoại lại và được trả lời như cũ. Người đó kêu thêm hai ba lần nữa. Bực quá, chú Huy gắt lên: “Tôi đã nói, Bác chết rồi. Ông không nghe, không hiểu sao?" Bên kia đáp rằng:“Tôi nghe 'đã' cái lỗ tai quá, nên kêu đi kêu lại nghe thêm cho sướng tai”. Thế thì chú Huy chưa kể chuyện nầy cho nghe sao?”
    Khi bữa cơm gần tàn. Ông Tý nói với các cháu:
    “Các con phải tích cực phấn đấu để sau nay được vào đoàn, vào đảng. May ra mới ngóc đầu lên được.”
    “Vâng, chúng cháu sẽ đi khám bệnh thần kinh trước. Đứa nào bị bệnh nặng, sẽ xin gia nhập đảng. Người ta kể rằng, khi gặp khó khăn, chính trị bộ bên Liên Xô cho người ngồi đồng, gọi hồn ông Các-Mác lên để vấn kế. Khi nhập đồng, thì hồn khóc rủ rượi. Hồn chỉ nói một câu, là cho gởi lời xin lỗi đến toàn thể nhân dân lao động khắp các xứ xã hội chủ nghĩa trên thế giới?”
    Một người bà con hỏi, trong xã hội chủ nghĩa, thiên hạ có thích chuyện tiếu lâm hay không? Ông Tý thành thực trả lời:
    “Nhiều người kể chuyện tiếu lâm, châm biếm mà bị tù đông lắm. Lần nọ, tôi gặp một anh chánh án nhân dân, đi ra khỏi tòa và cười rũ rượi, cười chảy nước mắt. Tôi hỏi sao vậy? Anh nói là vừa nghe một chuyện khôi hài tuyệt vời. Tôi yêu cầu anh kể lại. Anh quắc mắt lên hỏi tôi đã điên chưa mà yêu cầu anh kể. Vì người kể câu chuyện đó, vừa bị anh kết án mười năm tù lao động khổ sai.”
    Một bà hỏi ông Tý:
    “Có phải trong xã hội chủ nghĩa, thời gian qua mau hơn trong tư bản chủ nghĩa không?”
    “Chị muốn nói gì?”
    " Tôi đọc, thấy báo cáo của các hợp tác xã nông nghiệp, họ đạt thành tích thi đua, khoai sắn chỉ trồng qua đêm là đã gặt hái được. Thế nghĩa là sao? Làm được phép tiên sao?”
    Ông Tý gật gù:
    “Báo cáo thành tích thì phải làm vậy. Không ai làm khác cả. Đó là cách khôn ngoan nhất để sống còn. Cấp trên họ cũng biết sự thực ra sao, nhưng họ lại muốn được thấy những báo cáo đó mà thôi”
    Bà chị ông Tý lắc đầu bực mình nói:
    " Cậu bảo rằng xã hội cọng sản đã làm được những điều tốt đẹp cho con người. Tốt đẹp ở đâu, cậu cho tôi xem vài thí dụ đi.”
    Ông Tý bóp trán rồi trả lời:
    “Ví dụ như chị Năm Lài, trước kia mù chữ, đi chân đất, chuyên nghề chữi mướn, đánh ghen thuê. Bây giờ là chủ tịch hội phụ nữ yêu nước. Anh Tám Râu, thất học, nghèo không có quần xà lỏn mà mang, bây giờ đã có dép râu đi, và làm trưởng ban tuyên huấn giáo dục huyện. Và đồng chí Mười Búa , trước đây đâm thuê chém mướn ở bến xe, làm nghề hoạn heo, ai thấy cũng khinh bỉ, nhỗ nước bọt. Nay đã là một thành viên trong Bộ Chính Trị. Đó, cái siêu việt của xã hội chủ nghĩa, chị thấy chưa?”
    Bà chị ông Tý nheo mắt nhìn kỹ, và hỏi ông:
    “Nầy, cậu bị thương tích trong trận đánh nào, mà bây giờ cái đầu cậu cứ gật gật mãi, và tay cậu cứ đưa lên, đưa xuống hoài vậy?”
    Ông Tý cười bẻn lẻn thú nhận:
    “Tôi làm đại biểu nhân dân ở quốc hội. Cứ gật đầu và dong tay nhất trí hoài nên thành tật, nay không thế nào chữa khỏi được.”
    Bà chị hỏi:
    “Tại sao cậu lại binh vực và kính mến và thương yêu lão Ba Dừa? Lão đánh đập vợ mỗi ngày, tống cổ mẹ ra đường, lấy trộm tài sản nhà nước, chơi cờ gian bạc lận, hiếp dâm con bé bán vé số. Có gì mà cậu binh vực hắn thế?”
    “ Dù gì đi nữa, đồng chí Ba Dừa cũng là một người cọng sản chân chính, nên tôi binh vực và kính trọng.”
    Một giọng con gái rụt rè hỏi:
    “Nghe nói ở bên Liên Xô vĩ đại hàng năm có thi đua kể chuyện tiếu lâm phải không?”Nhan-dan-dao-mo-chon-dang-cong-san“Có. Người kể chuyện hay nhất, được lảnh giải 20 năm đi đày, người lảnh giải nhì được 15 năm, người lảnh giải an ủi được 10 năm. Tất cả đếu được đi lao động khổ sai bên Silberia.”
    Đứa cháu cười và hỏi:
    “Theo chú, thì ai là người theo, ai là người chống cọng sản?”
    “Người theo cộng sản là người cố tình như “tin” vào Mác và Lê-Nin. Người chống lại cọng sản, là người “hiểu” rõ Mác và Lê-Nin.”
    Buổi cơm đoàn tụ đã chấm dứt từ lâu, ông Tý cáo từ ra về. Ra khỏi cửa nhà, ông lẩm bẩm:
    “Toàn cả một lũ cực kỳ phản động. Ông mà báo cáo, thì cả bọn đi tù cải tạo mục xương, mút mùa."

    TRÀM CÀ MAU

    VietFreeFun



  4. #43
    Join Date
    Jan 2012
    Bài Viết
    1,714
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 3 Lần
    Trong 3 Bài Viết
    Ca dao thời chống cộng sản (1)





    Ai đem cộng sản sang sông
    Để cho cộng sản diệt dòng giống tiên
    Trọng ơi thương lấy Dũng cùng
    Tuy rằng khác ý nhưng chung đảng hèn

    Một cây làm chẳng nên non
    Trọng sang cộng dũng ta còn khổ hơn
    Công cha như núi thái sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

    Một lòng theo nước Trung Hoa
    Cho tròn bốn tốt mới là anh em
    Ước gì cho gió nổi lên
    Thổi bay cộng sản những tên giết người

    Nói lời phải giữ lấy lời
    Đừng như Trọng lú nói rồi quên ngay
    Ba đồng một nắm trầu cay
    Hoàng sa đảng bán từ ngày còn không

    Công Hàm chữ ký của Đồng
    Bây giờ còn chối lòng vòng làm chi
    Dũng nhất Sang Trọng đứng nhì
    Trong ba thằng ấy Hùng thì đứng ba

    Trăm năm trong cõi người ta
    Thằng dân với đảng vốn là ghét nhau
    Trải qua mấy cuộc bể dâu
    Thằng dân quá khổ đảng giàu thêm ra

    Con ơi nhớ lấy lời cha
    Nếu còn cộng sản Trường Sa của tàu
    Đảng ơi chớ vội cười lâu
    Cười người yêu nước hôm sau người cười

    Chơi bạn trọn bạn mà chơi
    Trọn chồng có đảng là đời tiêu tan
    Đàn kêu tích tịch tình tang
    Bao giờ hết cảnh dân oan bao giờ

    Bạc liêu nước chảy lờ đờ
    Chị Tần có mẹ mới vừa tự thiêu
    Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
    Đừng nghe cộng sản nói điêu vô cùng

    Bây giờ Kiên Hỏi Trọng Khùng (1)
    Bỏ đi điều bốn luật rừng được chưa
    Kiên hỏi thì Trọng xin thưa
    Mai tao đuổi việc,cho chừa nhé con

    Còn trời còn nước còn non
    Nếu còn cộng sản dân còn khổ đau
    À ơi... ví dầu ví dậu ví dâu
    Đảng ta đánh Mỹ cho tàu cho nga

    Má ơi đừng gả con xa
    Gả con qua mỹ để mà yên thân
    Má ơi đừng gả con gần
    Công An bộ đội cù lần học ngu (2)

    Lên chùa thấy phật muốn tu
    Về nhìn đảng cướp muốn tù cho xong
    Mấy đời bánh đúc có xương
    Mấy đời cộng sản nó thương dân nghèo (3)

    Chú Thích:

    (1) Câu hỏi Nguyễn Đắc Kiên Phú Trọng
    (2) Báo VN đăng học dốt cho đi bộ đội
    (3) Sưu tầm



    Đôi khi nhớ - Chỉ là quên một nửa
    Mà lảng quên - là nhớ đến tột cùng
    Đôi khi khóc - Chỉ là buồn một nửa
    Mà nụ cười -là tê tái sầu thương


  5. #44
    Join Date
    Jan 2012
    Bài Viết
    1,714
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 3 Lần
    Trong 3 Bài Viết
    Ca dao thời chống cộng sản (2)

    Con cò bay lả bay la
    Miền bắc hết ruộng bay ra lăng hồ
    Cất cao cổ gáy cò cò
    Tổ cha bác đảng đi thờ Mác Mao

    Chiều chiều ra đứng bờ ao
    Nhìn về Hà Nội ruột đau chín chiều
    Từ ngày nghe đảng nói điêu
    Đi kinh tế mới là tiêu mất nhà

    Bao giờ mưa thuận gió hoà
    Ba Tư đấu đá chết là ta vui
    Bây giờ đã rõ mười mươi
    Chúng kêu đầy tớ nhưng rồi chủ dân

    Một phân vàng mấy trăm ngàn
    Chắt chiu gom góp nuôi chàng biệt giam (1)
    Quản giáo nó thật tham lam
    Thăm nuôi nó bắt đưa vàng mới cho

    Qua sông luỵ kẻ chèo đò
    Đánh xong giặc đảng giở trò hại dân
    Hùng Sang Trọng Dũng bất nhân
    Đầu trâu mặt ngựa cù lần quyền cao

    Trên đồng cạn dưới đồng sâu
    Đảng ta qui hoạch con trâu đứng nhìn
    Dân oan khiếu kiện nổi lên
    Kéo về Hà Nội công viên nhiều ngày

    Con ơi nhớ lấy câu này
    Cướp đêm đạo chích cướp ngày công an
    Bao năm ở với đảng đần
    Chẳng bằng một lúc ở gần Bảo Châu (2)

    Bà còng đi chợ mua rau
    Công an mật vụ theo sau đứng rình (3)
    Trúc xinh trúc mọc đầu đình
    Hùng Sang Trọng Dũng thật tình quá điêu

    Hoa thơm ai chẳng nâng niu
    Đảng ngu thì phải chửi nhiều chứ sao
    Hôm qua tát nước bờ ao
    Gặp thằng có đảng định vào hiếp em

    Tay cầm cái búa cái liềm
    Nó tưởng cờ đảng nó liền chạy mau
    Chó thì phải sủa gâu gâu
    Thân làm thái thú phải chầu Bắc Kinh

    Khi xưa ai cấm biểu tình
    Bây giờ đảng cấm bực mình quá đi
    Thờ cha kính mẹ chú dì
    Không thờ ảnh bác kiểu gì cũng không

    Lấy chồng cho đáng tấm chồng
    Lấy thằng cộng sản chỉ bồng hai con (4)
    Còn trời còn nước còn non
    Nếu còn cộng sản ta còn đấu tranh

    Ở đời không học chẳng hành
    Nhỏ đi bộ đội biến thành ba Dê
    Dùng dằng nửa ở nửa về
    Già rồi tham chức nặng nề làm chi

    Yêu nhau yêu cả lối đi
    Ghét Hồ ghét cả tông ty họ hàng
    Đường vô xứ Nghệ quyềnh quàng
    Nghe dân Nghệ chửi Việt gian cướp hèn

    Tháp mười đẹp nhất bông sen
    Việt Nam bán nước có tên Đồng Hồ
    Rắn già thì phải lột da
    Đảng già phải chết nước ta thái bình

    Chú thích:
    (1) Vợ anh Điếu Cày không được thăm nuôi
    (2) Tiến Sỹ Ngô Bảo Châu
    (3) Mẹ Liêng của chị Tạ Phong Tần luôn bị công an rình rập khủng bố
    (4) Luật đảng bắt đảng viên chỉ từ 1 đến 2 con


    Đôi khi nhớ - Chỉ là quên một nửa
    Mà lảng quên - là nhớ đến tột cùng
    Đôi khi khóc - Chỉ là buồn một nửa
    Mà nụ cười -là tê tái sầu thương


  6. #45
    Join Date
    Jan 2012
    Bài Viết
    1,714
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 3 Lần
    Trong 3 Bài Viết
    Ca dao thời chống cộng sản (3)

    Đảng khoe rằng bác đồng trinh
    Bác ở một mình sao lại có con
    Trăm năm bia đá cũng mòn
    Ngàn năm bán nước sử còn ghi tên

    ***

    Nhận được thư Sang lúc giữa đêm
    Mừng mừng Ngọ mới mở thư xem
    Trong thư Sang viết năm ba chữ
    Ngay mai Ngọ chết giữ đảng hèn

    ***

    Trọng ơi thương lấy Dũng cùng
    Mai đây có lúc chui chung một hầm
    Giặc vào chẳng nói là câm
    Tệ hơn gia súc gia cầm Sang ơi

    ***

    Chiều chiều lên mạng đợi thời
    Bao giờ Trung cộng ngoài khơi hút dầu
    Đảng ơi cho chửi một câu
    Đm mày bán nước cho Tàu phải không

    ***

    Đảng mình mỗi lúc một đông
    Thạch Sanh thì ít Lý Thông thì nhiều
    Ví dầu nhà dột cột xiêu
    Việt Nam ăn cháo bắt yêu bác Hồ

    ***

    Em yêu bác từ chân đến cổ
    Còn cái đầu thì bổ làm đôi
    Bổ xong thì vứt vào nồi
    Đem xào nấu nướng lên rồi em ăn

    ***

    Hòn đá mà biết nói năng
    Thì thằng có đảng hàm răng chẳng còn
    Còn trời còn nước còn non
    Nếu còn cộng sản đời còn khổ đau

    ***

    Con vua thì lại làm vua
    Con gái cấp bộ khó cua vô cùng
    Siêu xe biệt thự lung tung
    Nay mai đảng chết ra rừng nghe em

    ***

    Ai ra bám biển thì ra
    Đảng ra bám đít đàn bà thủ đô
    Thằng Trung cộng nó đánh vô
    Đảng ta thẳng tiến ô tô qua Lào

    ***

    Làm trai cho đáng lên trai
    Gặp thằng có đảng đúng sai oánh liền
    Chúng chuyên cướp của dân hiền
    Biển đông gặp giặc chúng hiền như nai

    ***

    Bác Hồ là cái quan tài
    Đảng viên là chiếc áo dài mầu đen
    Ý thức hệ Lọ bình nhang
    Việt Nam là chiếc khăn tang quấn đầu

    ***

    Kim Tiến công tác Cà Mau
    Đi rồi mới biết Mau hơn Cà nhà
    Cà nhà tuy xấu và già
    Nhưng mà vẫn chậm hơn là Cà Mau

    ***

    Ăn một bát cháo chạy ba quãng đồng
    Ngọ ăn 20 tỷ đồng chạy một vòng trái đất(chết)

    ***

    Hoa nào đẹp bằng hoa Trinh Nữ
    Chữ nào nhục bằng chữ đảng hèn

    ***

    Đường nào dài bằng đường xích đạo
    Gái nào xạo bằng gái đảng Viên

    ***

    Dù ai nói ngả nói nghiêng
    Trọng Sang Hùng Dũng vẫn hèn mà thôi
    Ai cười đảng cứ cho cười
    Miễn đô đầy túi cơ ngơi khảm vàng

    ***

    Mười năm bác dậy trồng cây
    Rừng vàng mất hút cỏ nay sạch đồi
    Trăm năm bác dậy trồng người
    Đảng ta thành lũ đười ươi nhát hèn

    ***

    Hoan hô đại tướng Phùng Thanh
    Diễn đàn thế giới ca anh bạn vàng
    Dù cho giặc đặt giàn khoan
    Vẫn không kiện cáo Trường Hoàng hiến dâng


    P/S: những cái tên được nhắc đến đều là trong BTT và chữ bác = Hồ[/COLOR]


    Đôi khi nhớ - Chỉ là quên một nửa
    Mà lảng quên - là nhớ đến tột cùng
    Đôi khi khóc - Chỉ là buồn một nửa
    Mà nụ cười -là tê tái sầu thương


  7. #46
    Join Date
    Nov 2010
    Bài Viết
    9,173
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 8 Lần
    Trong 8 Bài Viết
    Cám tạ miền nam - Thơ của Phan Huy

    Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác . Nếu điều đó tổn thương bạn thì nó cũng sẽ làm buồn người khác



  8. #47
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,679
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết

    12 Laughing

    Đánh cho Mỹ chút ngụy nhào


    Đánh cho Mỹ chút ngụy nhào
    Để ta bán nước cho Tàu thả ga
    Khi xưa có thằng hồ già
    Cam tâm làm mọi Tàu Nga trọn đời
    Gian manh chẳng khỏi mệnh trời
    Mồng 2 tháng 9 hồ rời thế gian
    Đảng ta mê tín dị đoan
    Chết ngày quốc khánh, tan hoang đảng nhà
    Tin liền vang dội truyền ra
    Bác đi thăm Mác mồng 3 tháng này
    Xác hồ đem ướp lien tay
    Trưng trong sở thú, mặt dày phấn son
    Ngày nay đảng cử thằng con
    Thay cha làm mọi cho tròn phận nô
    Thay cha, con bán cơ đồ
    Nam Quan, Bản Giốc ...ô hô đâu rồi?
    Bán nước, tội đáng muôn đời
    Ghi vào thanh sử cái nòi Việt gian!
    NL

  9. #48
    Join Date
    Jan 2012
    Bài Viết
    1,714
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 3 Lần
    Trong 3 Bài Viết

    13 Rolling On Floor

    Lời Bác Ngày Sinh nhật
    Phan Huy

    Hôm nay sinh nhật của người
    Thắp hương con khấn mấy lời thành tâm:
    "Từ ngày cách trở dương âm
    Bác về chín suối đi thăm quan thầy
    Duẫn, Đồng vội vã ướp thây
    Moi gan, móc ruột, phơi bày trong lăng
    Hồn bác đã biết hay chăng?
    Đệ tam quốc tế tan hoang lâu rồi
    Liên xô sụp đổ tơi bời
    Đông âu huynh đệ rã rời còn đâu.
    Đảng ta thành đảng chư hầu
    Nước ta thành xứ Giao châu nô tì
    Dân ta khổ nhục trăm bề
    Thêm phường thái thú và bè Việt gian
    Đè đầu cỡi cổ người dân
    Nhà tan, cửa nát, muôn ngàn xót xa
    Bác ơi xin cứu nước nhà
    Bảo toàn nòi giống sơn hà Việt Nam."
    Bác rằng: "mày nói ba sàm
    Trung quốc vĩ đại siêu phàm tốt tươi
    Được làm tì thiếp của người
    Là niềm hạnh phúc sao ngươi nói càn
    Lỡ mà có chú công an
    Rình mò nghe được là tan cửa nhà
    Ta xưa đã hiến Hoàng sa
    Ngày nay thống nhất sơn hà dâng luôn
    Nghĩa vụ quốc tế đã tròn
    Ta liền cảm thấy trong lòng hân hoan
    Nhờ mầy nhắn với Tư Sang
    Cải táng tao lại bên nàng Nguyệt Minh
    Người vợ Trung quốc chung tình
    Hai thằng Lê Duẫn, Trường Chinh cản đường
    Khiến tao phụ bạc người thương
    Đến nay tao vẫn còn vương hận lòng
    Tiện lời tao cũng nói luôn
    Ba thằng Trọng lú, Sang cuồng, Dũng tham
    Bay mau hạ cánh an toàn
    Phong ba sắp đến, kinh hoàng khốn nguy
    Giải tán Cộng đảng tức thì
    Hoạ còn vớt vát được gì hay chăng
    Cuối cùng tao thú thật rằng
    Tao vừa hồi tịch về dân Ba Tàu."

    Phan Huy


    Đôi khi nhớ - Chỉ là quên một nửa
    Mà lảng quên - là nhớ đến tột cùng
    Đôi khi khóc - Chỉ là buồn một nửa
    Mà nụ cười -là tê tái sầu thương


  10. #49
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,679
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết
    Tin Kỳ Cục Trên Trần



    Bác Hồ tuy ở dưới suối vàng, nhưng vẫn đau đáu nỗi lo cho dân, cho nước. Hễ có cán bộ cấp cao nào xuống gặp Bác, Bác đều hỏi ngay: “Có tin gì không?”
    Gần đây, khi tiếp một cán bộ vừa xuống, Bác cũng hỏi như vậy và nhận được câu trả lời buồn bã:
    “Thưa Bác, những tin mà Bác quan tâm thì chẳng có đâu ạ. Trên trần độ này chỉ rặt những tin kỳ cục, cháu mà kể thì Bác càng thêm đau lòng...”
    “Chú cứ kể cho Bác nghe, đừng ngại” - Bác ân cần nói. “Dù ở dưới này hay khi còn ở trên trần, Bác đều muốn nghe những tin trung thực mà nhiều lúc mấy chú lại cố tình giấu Bác...”
    “Dạ vâng, cháu xin kể ba tin mới nhất. Trước hết là tin Đảng và nhân dân ta vừa có thêm ấu chúa...”
    “Ủa, mấy bà vợ chú Ba già cốc đế rồi mà còn đẻ được sao?” - Bác ngạc nhiên hỏi.
    “Dạ không, đây là con của bà...”
    Bác lại sốt ruột ngắt lời:
    “Sao, chú Ba lại tiếp tục phạm tội đa thê, dám cưới thêm bà nữa? Loạn to rồi!”
    “Dạ, anh Ba không cưới thêm, mà chỉ tằng tịu... thêm với một cô bác sĩ ở Bệnh viện Việt-Trung và thế là ấu chúa ra đời...”
    “Trời đất!” - Bác Hồ than. “Còn tin gì nữa?”
    “Dạ, tin thứ hai là tin anh Hoàng Quốc Việt [17] sắp kề miệng lỗ rồi mà vẫn đòi lấy vợ. Đám con anh Việt kịch liệt phản đối vì chúng sợ cô vợ mới này sẽ phỗng tay trên mọi bổng lộc mà chúng đang được hưởng nhờ cái ghế quan của ông bố. Có hôm, một thằng con anh Việt còn đến tận nhà cô kia và tặng ả mấy cái tát nảy lửa...”
    “Thật hết chỗ nói!” - Bác rầu rĩ. “Chú kể tin khác đi.”
    “Thưa Bác, có tin anh Hoàng Tùng đi nhuộm tóc để còn tiện bề ‘cưa kéo’ các tiểu thư xinh như mộng ở đất Hà Thành. Nghe đồn đồng chí Trưởng Ban Tuyên huấn của chúng ta tuy trông hom hem nhưng vẫn còn ‘gân’ lắm ạ...”
    Bác Hồ lắc đầu ngao ngán, rồi hỏi sang chuyện khác.

    ST!

  11. #50
    Join Date
    Jan 2012
    Bài Viết
    1,714
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 3 Lần
    Trong 3 Bài Viết
    Cách duy nhất để lấy lại Biển đảo của VN từ tay Khựa

    Sau hai vòng đàm phán không chính thức với mục đích nếu không đạt được Hiệp ước Liên minh Quân sự với Hoa Kỳ thì ít ra cũng được phép mua vũ khí từ Mỹ, Đại diện CSVN đành về nước tay không với gói quà 18 triệu đô viện trợ cho Cảnh sát Biển.
    Hôm trước khi ra sân bay về nước, Đại diện CSVN có ngõ lời mời người đối tác phía Mỹ một buổi cơm tối thân mật tại một nhà hàng Tàu trong vùng Virginia. Nhà hàng này nổi tiếng với món Vịt Bắc Kinh và có rất nhiều Tổng thống Mỹ ghé qua ăn và chụp hình lưu niệm. Vừa bước vô cửa người đại điện Mỹ nói chào một cách dí dỏm:
    - Ông cũng khéo chọn lựa chứ? Mỹ gặp Việt trong nhà hàng Trung Quốc?
    Đại diện CSVN cười và giải thích:
    - Nhà hàng này có chủ là người Đài Loan. Cứ xem như kẻ thù của kẻ thù là bạn.
    Đại diện Mỹ buột miệng ra một câu tiếng Việt:
    - Thế ra là nhà hàng của “Thế lực THÙ (của) ĐỊCH” à?
    Đại diện CSVN phá lên cười:
    - Gớm. Ông cũng rành tiếng Việt đấy chứ?
    - Tôi học tiếng Việt ở Mỹ, học tiếng lóng tiếng láy ở Sài Gòn khi còn làm tùy viên văn hóa bên đó trước năm 1975. Sau này vẫn theo dõi thời sự và trao đổi trên Facebook. Chúng ta có thể thảo luận bằng tiếng Việt để khỏi mất thì giờ. Ông muốn gặp tôi lần cuối chắc là có câu hỏi gì cho tôi?
    Đại diện CSVN vào thẳng vấn đề:
    - Hai vòng đàm phán qua ông đã kết luận chúng tôi không thể có Liên minh Quân sự với Mỹ vì Trung Quốc sẽ cản trở. Chúng tôi không có đủ ngân sách để mua vũ khí tự túc. Xem ra giải pháp quân sự lúc này với Trung Quốc không khả thi. Thế thì giải pháp pháp lý, ông nghĩ có khả thi hay không? Ý tôi muốn nói rằng đưa Trung Quốc ra Tòa án Quốc tế để kiện như Philipines đang làm thì có khả thi không?
    - Cơ hội rất ít, thưa ông. Và các ông nên cân nhắc cẩn thận về các bằng chứng trình trước tòa. Vì nếu tòa phán quyết các ông THUA thì con đường tương lai còn gian nan hơn nữa. Phán quyết mới nhất của tòa cấp quốc tế xem ra là bản án tử hình cho các ông tại Biển Đông. Khi ấy các ông bị đẩy ra bên lề mọi tranh chấp sau này của các nước trong vùng đối với Biển Đông.
    - Nhưng nếu chúng tôi liên kết kiện với Phi hay các nước khác?
    - Tôi cũng nhận thấy các ông đang có hướng này. Khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ghé thăm Phi hôm qua. Nhưng khả năng Phi liên kết với ông trong vụ kiện rất thấp vì khi Phi kiện các ông không ủng hộ. Bây giờ các ông tham gia với BẰNG CHỨNG BẤT LỢI hơn thì dĩ nhiên Phi khó chấp nhận.
    - Chúng tôi có đầy đủ các bằng chứng THUẬN LỢI từ thời Thực dân Pháp đến Việt Nam Cộng Hòa rằng Việt Nam có đã xác định chủ quyền trên hai quần đảo này liên tục cả trăm năm cơ mà. Sao ông lại nói BẤT LỢI?
    - Các ông đang trưng dẫn bằng chứng của những chế độ đã qua mà không hề có bằng chứng xác nhận chủ quyền cấp quốc tế từ chế độ của các ông. Xem ra khó thuyết phục tòa án. Các ông có thể trưng dẫn hình ảnh thời thơ ấu trong một căn nhà, những câu chuyện tuổi thơ ở đó, trong khi người ta trình ra GIẤY BÁN NHÀ của bố các ông, thì dĩ nhiên tòa án không thể cho các ông vào nhà được.
    - Ý ông muốn nói đến Công Hàm Phạm văn Đồng năm 1958?
    - Đúng. Các ông biết Công Hàm này đã lâu nhưng có nhiều bằng chứng cho thấy các ông cố NÉ TRÁNH nó. Trong khi ngược lại gần đây Trung Quốc lại trưng công hàm này ra trước quốc tế. Xem ra họ có nắm đàng cán về vụ này!
    Đại diện CSVN cười sặc sụa:
    - Công hàm đó KHÔNG CÓ HIỆU LỰC ông ơi. Phạm văn Đồng dù có nói thẳng là “giao Trường Sa và Hoàng Sa cho Trung Quốc” thì cũng không có hiệu lực. Đó chỉ là ĐÒN NGOẠI GIAO... KHÔN NGOAN của chúng tôi để nhận viện trợ từ Trung Quốc mà đánh Mỹ. Năm 1958 chúng tôi không có chủ quyền ở Hoàng Sa, Trường Sa.
    Chờ cho người đại diện CSVN cười xong, uống một ngụm nước, thì đại diện Mỹ mới từ tốn lên tiếng:
    - Đối với luật pháp Tây Phương chúng tôi thì chúng tôi phân biệt rất rõ sự tách biệt giữa “khế ước buôn bán” và “chủ quyền”.
    - Ý ông nói là các ông có thể bán những gì các ông không có cơ à. Thật là HOANG ĐƯỜNG và TRẺ CON.
    - Chuyện có thật ông à. Khế ước buôn bán là giao kết giữa hai hay nhiều bên về chuyển nhượng một cái gì đó nó có thể trong hiện tại hay trong tương lai để đổi lấy giá trị tiền bạc hay vật chất có thể giao hôm nay hay giao vào một thời điểm trong tương lai. Như vậy vào năm 1958 các ông hứa bán một cái gì đó các ông không có ngay lúc đó, và lời hứa sẽ giao hàng ngay khi các ông có. Vấn đề là phía Trung Quốc tin như vậy và ủng hộ các ông biến điều đó thành hiện thực. Đổi lại họ cung cấp viện trợ cho các ông gần cả tỷ đô la về vật chất, vũ khí, và nhân lực để tiến hành chiến tranh chống chúng tôi.
    Năm 1958 các ông không có CHỦ QUYỀN nhưng các ông đã làm KHẾ ƯỚC, thì khi các ông có chủ quyền các ông phải thực hiện khế ước buôn bán đó.
    - Thế các ông có trường hợp buôn bán kiểu đó trong thực tế không?
    - Có chứ ông. Trong sở hữu chứng khoán, thị trường thế giới có cái gọi là “future options”. Ông không dám mua chứng khoán đó vì ông sợ thua lỗ, ông có thể trả tiền với LỜI HỨA sẽ mua và công ty đó phải giao “chủ quyền” chứng khoán đó cho ông trước thời điểm nào đó, dù nó lên hay xuống thấp hơn giá trị ông trả. Rồi ông cần tiền ông vẫn có thể bán LỜI HỨA đó cho người khác và cứ thế cho đến khi thời điểm hứa đó đến thì người cuối cùng phải... THỰC HIỆN. Cái đó là buôn bán thứ ông không có chủ quyền...
    Đại diện CSVN nghiêm mặt lại biện hộ:
    - Nhưng ông không đọc thấy trong ngôn từ Thủ Tướng Phạm văn Đồng rất KHÔN NGOAN không hề đề cập đến chuyện “giao chủ quyền” như cái ví dụ mà ông nêu. Ông ta chỉ nói...
    “có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa trên mặt biển”
    Đại diện Mỹ cười rồi nói:
    - Các ông đã có lịch sử CÔNG NHẬN công hàm này. Đó là vào năm 1974 khi Trung Quốc tấn công Hoàng Sa thuộc chủ quyền VNCH. Các ông đã “tôn trọng hải phận của Trung Quốc trong mọi quan hệ trên mặt biển” nên các ông hoàn toàn để mặc cho Trung Quốc hành động chiếm chủ quyền... TƯƠNG LAI của các ông. Thế thì sao các ông có thể biện minh trước tòa rằng một văn bản không hiệu lực lại được tôn trọng?
    - Chúng tôi cũng như các ông thôi. Hạm đội 7 các ông nằm đó đâu có động tĩnh gì!
    - Hoa Kỳ bị ràng buộc bởi Thông cáo chung Thượng Hải với Trung Quốc và Hiệp định Paris, phải rút quân và trả lại quyền tự quyết cho VNCH.
    Đại diện Mỹ ngừng một lát rồi nói tiếp:
    - Tôi xem công hàm Phạm văn Đồng nhiều lần và phải công nhận vào thời điểm năm 1958, ông Đồng hay ai đó soạn cho ông Đồng ký công hàm này là “khôn liền” ngay lúc đó mà không có... “khôn lâu”.
    - Ý ông là?
    - Ngôn từ trong công hàm này vào năm 1958 rất là KHÔN NGOAN. Vì các ông BÁN VỊT TRỜI mà thu được gần cả tỷ đô la viện trợ của Trung Quốc cho một món hàng tương lai không biết có chiếm được hay không. Ví như một người muốn đi cướp nhà người khác không có súng, không có tiền, đi hứa với thằng cướp khác “khi nào tao cướp được nhà đó thì tao tôn trọng quyền của mày được trồng rau ở sân sau”. Khi cướp được thì phải thực hiện lời hứa đó.
    Đại diện CSVN mỉa mai:
    - Nếu “khôn lâu” như ông trong trường hợp đã lỡ ký LỜI HỨA đó thì ông phải làm sao?
    - Nếu tôi là các ông mà tôi bắt buộc phải viết công hàm đó để có viện trợ thì tôi vẫn viết như thế...
    - Huề tiền!
    - Tôi vẫn nhận gần cả tỷ đô la để đánh Hoa Kỳ và kéo nó đến bàn Hội Nghị Paris năm 1973 để nó phải rút quân...
    Đại diện CSVN phá lên cười:
    - Ông khôi hài quá, thế mà lại “dạy ngoại luộc trứng”
    Đại diện Mỹ vẫn từ tốn nói tiếp:
    - CSVN ký công hàm Phạm văn Đồng là khôn liền ngay năm 1958 nhưng ai đó quyết định xé hiệp định Paris chiếm Miền Nam năm 1975 là ĐẠI NGU để Trung Quốc nó... (xin lỗi tôi hay có tật nói láy) chiếm Miền Nam là biến công hàm đó thành hiện thực và đối diện gần 1 tỷ đô la nợ Trung Quốc, là từ bỏ 4 đến 6 tỷ đô la bồi thường chiến tranh của Hoa Kỳ... Việt Nam bỏ cơ hội thành một nước Đức và nước Nhật sau thế chiến thứ hai.
    Đại diện CSVN hết kiên nhẫn ngắt lời:
    - Ông có khiếu kể chuyện cổ tích. Xin phép trở lại trọng tâm. Thế thì có giải pháp nào cho chúng tôi trong bế tắc này không?
    Đại diện Mỹ nhìn quanh rồi pha trò:
    - Có tình báo Hoa Nam Cục ở đây không?
    Rồi ông nói tiếp:
    - Theo tôi thì các ông phải tuân thủ công hàm Phạm văn Đồng vì 1974 các ông đã tuân thủ thì hôm nay phải tuân thủ để yên cho Trung Quốc đặt giàn khoan.
    - Không còn cách nào hết sao?
    - Chỉ còn cách mà tôi đã nói với các ông hôm đầu tiên.
    - Cách gì ông nhắc lại đi.
    - Một cách vô cùng giản dị, không cần viện trợ của Hoa Kỳ, chẳng cần ủng hộ của thế giới, mà lại đoàn kết, hòa hợp hòa giải với mọi thành phần người Việt trong và ngoài nước và quan trọng là vô hiệu hóa công hàm Phạm văn Đồng.
    - Làm cách nào?
    - Ngay ngày mai...
    Đổi lại tên nước thành Việt Nam Cộng Hòa.
    Lấy lại tên Sài Gòn và dời thủ đô về đó
    Lấy CỜ VÀNG làm quốc kỳ...
    Có như thế thì trước diễn đàn thế giới. VNCH chỉ VẮNG MẶT... 39 năm chứ KHÔNG CHẾT. Công hàm Phạm văn Đồng chỉ là tờ “giấy lộn” vì tên cướp có vô nhà nhưng chủ nhà về lại và đã đuổi cổ nó ra... Trời Việt lại... HỪNG ĐÔNG.
    Đại diện CSVN vuốt mồ hôi lạnh trên trán:
    - Chỉ đơn giản thế thôi sao?
    Vịt Bắc Kinh trên bàn đã NGUỘI LẠNH, lớp mỡ trắng đã bắt đầu đóng viền quanh dĩa vì không ai còn đoái hoài đến nó.
    Đại diện Mỹ vỗ vai đại diện CSVN nói một câu tiếng Anh:
    - All road lead to Rome (Đường nào cũng về La Mã)
    Hãy trả cho Ceazar những gì của Ceazar.
    Các ông chỉ có một ĐƯỜNG BINH... cầm bài chi lâu cho nó... ƯỚT.
    (Không rõ tác giả)


    Đôi khi nhớ - Chỉ là quên một nửa
    Mà lảng quên - là nhớ đến tột cùng
    Đôi khi khóc - Chỉ là buồn một nửa
    Mà nụ cười -là tê tái sầu thương


Trang 5 / 7 ĐầuĐầu ... 34567 Cuối Cuối

Chủ Đề Tương Tự

  1. Đọc để biết ta biết người, biết vinh biết nhục ...
    By khieman in forum Tôi - Người Việt Nam
    Trả Lời: 5
    Bài Viết Cuối: 07-28-2014, 12:33 AM
  2. Những điều quan trọng bạn cần biết về ung thư ruột già
    By sophienguyen in forum Phòng Bệnh Chữa Bệnh
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-01-2014, 04:07 AM
  3. Đậu xanh - thuốc trị tiểu đường ít người biết
    By sophienguyen in forum Phòng Bệnh Chữa Bệnh
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 12-25-2013, 03:08 AM
  4. Bệnh tiểu đường và những biến chứng ở bàn chân
    By sophienguyen in forum Phòng Bệnh Chữa Bệnh
    Trả Lời: 2
    Bài Viết Cuối: 12-11-2013, 04:25 AM
  5. Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 11-27-2013, 03:36 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •