Tự Do - Vui Vẻ - Tôn Trọng - Bình Đẳng

Upload Hình Ảnh Chữ Trang Trí My Album My Music Tạo Index


Tự Do Tôn Giáo
Thời Sự Chính Trị
Góc Bếp Ngũ Vị
Nhạc Việt Nam
Show Ca Nhạc - Hài

>>Suy Ngẫm: “ * Hạnh phúc sẽ tự mất đi khi nào người ta tự thỏa mãn về nó. Hạnh phúc sẽ chỉ bền vững khi người ta luôn luôn vươn tới và hoàn toàn khát vọng.
K.G. Paustopski
Results 1 to 1 of 1

Chủ Đề: Allbum Mùa Đông Hoa Trắng- Tâm Đoan

  1. #1
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết

    03 Rose Allbum Mùa Đông Hoa Trắng- Tâm Đoan

    Chương 3

    Xóm Bình Khang từ đó không còn biến động, mọi người không còn nghe tiếng cô Ba Phượng nửa đêm ngồi xoã tóc hát điệu Nam Ai hay xuống sáu câu vọng cổ nghe thật ai oán đau thương.
    Còn ở gánh hát Long Vũ lại khác. Ông bầu Chín Vọng nay ở tuổi sáu mươi lăm, nhưng tính tình dâm đãng háo sắc vẫn chưa dứt bỏ, vẫn nắm trong tay các cô đào hát trẻ đẹp.
    Lúc Phượng Vân bị tên kép Uyên Giang bắt cóc đưa đi, ông bầu Chín Vọng tưởng chừng nàng đi theo tiếng gọi của ái tình. Theo tên tình nhân cũ để vui hưởng lạc thú.
    Chín Vọng hiểu tâm lý Phượng Vân, nàng còn rất trẻ tuổi mới hai mươi nào chịu sống với một ông già trên tuổi sáu mươi. Mặc dù ông yêu thương chiều chuộng Phượng Vân hết mức, “rửa chân” cho nàng chỉ trong một sớm một chiều trở thành bà bầu gánh ăn nằm bên ông.
    Cho rằng Phượng Vân đã phản bội, ông bầu Chín Vọng không còn để tâm tìm kiếm nàng về. Và để trả đũa, ngay hôm sau ông ta đã lấy cô đào phụ lên thay chỗ của Phượng Vân. Bởi quan niệm và mục đích của ông, làm bầu gánh không sợ ế vợ.
    Vì thế ông bầu Chín Vọng vẫn sống vô tư với khái niệm như thế trong đầu, nên không hay tin cô đào Diễm Sương và tên kép Uyên Giang vừa bị hồn ma hai mẹ con Tư Trà giết chết tại xóm Bình Khang.
    Đêm nay cũng như mọi đêm, ông bầu Chín Vọng còn đang say sưa nằm ngủ bên cô vợ trẻ sau một tối sáng đèn trên sân khấu. Chợt cô vợ trẻ bỗng kêu rú lên, lay ông chồng già thức giấc để hớt hơ hớt hãi nói:
    – Dậy đi anh Chín! Em thấy hình như chị Phượng Vân vừa về gánh hát.
    Ông đang say sưa ngủ, nhưng khi nghe cô vợ trẻ báo tin thấy Phượng Vân trở về làm ông bầu phải dụi mắt ra nhìn, rồi ông ta ngạc nhiên hỏi lại:
    – Phượng Vân đâu? Anh nghe hình như Phượng Vân thắt cổ tự tử chết ở xóm Bình Khang lâu rồi!
    Cô vợ trẻ liền nũng nịu trả lời:
    – Em nói thiệt mà, em thấy chị PhượngVân đứng ngoài cửa sổ nhìn vào phòng, chị ấy còn lấy tay ngoắc em ra ngoài!
    Ông bầu Chín Vọng không nghĩ hồn ma Phượng Vân hiện về, bởi sống hơn sáu mươi năm ông ta chưa từng thấy ma hay bị ma nhát, mặc dù có nghe nhiều người nói đến cảnh bị ma trêu quỷ ghẹo. Chín Vọng chỉ nghĩ cô vợ trẻ vì suy nghĩ quá nhiều về Phượng Vân nên khi ngủ sinh ra ảo ảnh.
    Chín Vọng mới vỗ về cô vợ:
    – Chắc đêm qua em hát mệt mỏi, khi ngủ sinh ra ảo ảnh thôi. Còn qua chưa từng gặp ma bao giờ.
    Cô vợ trẻ có nghe tin Phượng Vân thắt cổ tự tử chết đã mấy năm, nay nghe chồng giải thích nên cô ta đành nằm ngủ lại, tuy vậy mỗi khi vừa chợp mắt là cô lại thấy hình ảnh Phượng Vân hiện ra trước mắt.
    Có lẽ là do ảo giác sinh ra ảo ảnh chăng? Nhưng gần đến sáng cô vợ trẻ của ông bầu Chín Vọng cảm thấy như có ai đang lay lấy chân, khi mở mắt quả nhiên đã thấy có người con gái đang đứng bên giường, tóc xoã ngang vai, đôi lông mày lá liễu, sóng mũi dọc dừa nhưng toàn thân chỉ mặc bộ áo tang màu trắng toát.
    Cô vợ Chín Vọng đang định há hốc miệng kêu lên vì sợ hãi khi thấy bóng ma Phượng Vân đang hiện ra đứng bên giường, cô ta định thét kêu nhưng không làm sao thét ra lời. Thấy hồn ma Phượng Vân đang trợn mắt nhìn, miệng nàng đang nói ra lời hăm doạ:
    – Bích Liễu ơi! Sao mày dám lấy chồng tao, mày tưởng tao chết không dám về đây để đánh ghen sao?
    Bích Liễu - tên cô vợ mới của Chín Vọng, đang líu lưỡi cũng cố lắp bắp thốt ra câu nói nhằm phân trần trước âm hồn của Phượng Vân:
    – Chị Phượng thông cảm cho em, vì anh Chín ép phải làm vợ ảnh mới chịu cho em đứng hát. Anh Chín còn nói chị đã tự tử chết rồi!
    Bóng ma nữ Phượng Vân bấy giờ mới mở miệng ra cười nhạt, nàng nói:
    – Ta thông cảm cho mi, cái thằng già Chín Vọng này thật đáng chết, hắn cứ bỏ người này lấy người nọ, thay vợ như thay áo. Hôm nay ta về cảnh báo cho mi biết, hãy rời xa tên già dâm đãng ấy bởi hắn không còn sống thêm bao lâu nữa đâu.
    Doạ xong Bích Liễu, hồn ma Phượng Vân chợt tan biến mất. Lúc đó cô ta mới thực sự giật mình thức giấc sau một cơn ác mộng kinh hoàng.
    Ông bầu Chín Vọng không tin vào lời kể của cô vợ trẻ. Vẫn sống dửng dưng như mọi ngày. Hắn lại thấy Bích Liễu ngày càng đẹp thêm ra, người trở nên đẫy đà gợi cảm không kém Phượng Vân ngày trước, làm hắn cứ say đắm ngày đêm ôm ấp vợ trong tay.
    Sau ngày Bích Liễu thấy hồn ma Phượng Vân hiện về báo mộng, giờ đến ông bầu Chín Vọng luôn thấy dáng bà Tư Trà ẩn hiện sau cánh gà ngoài sân khấu, nơi xưa bà Tư Trà thường đứng nhắc tuồng cho bọn đào kép.
    Chín Vọng chỉ nghĩ do ảo giác tâm linh sinh ra ảo ảnh, bởi từ lúc ông ta nghe Bích Liễu kể chuyện thấy hồn ma Phượng Vân hiện về, nên bị ám ảnh mãi hình ảnh hai mẹ con cô đào hát năm xưa, một người vì ghen mà vấp chân ngã chết, còn một người bị vợ chồng Diễm Sương hành hạ dã man phải thắt cổ quyên sinh trốn tránh nỗi khổ đau.
    Mới đây Chín Vọng nghe nói vợ chồng Diễm Sương vừa bị quỷ ám tại xóm Bình Khang, rồi cả hai phải nhận lấy chết đau thương. Người trong xóm Bình Khang kể lại, hai con quỷ ấy chính là Tư Trà và Phượng Vân.
    Vào buổi sáng khi Bích Liễu còn đang tập tuồng ngoài rạp, ông bầu Chín Vọng ngồi một mình trong căn phòng nhà trọ lo tính toán sổ sách, bỗng nhiên cảm thấy ở sau lưng ông như có người nhìn, mà cánh cửa phòng vẫn đang khoá chặt.
    Ông bầu Chín Vọng liền quay đầu nhìn lại, ông thấy ngay hình dáng bà Tư Trà đang đứng lơ lửng như hồn ma bóng quế, chân không chạm đến mặt đất còn thân xác mặc cái áo màu đỏ chói chang. Cái áo này ông bầu còn nhớ khi liệm xác “bà mẹ vợ”, ông mua về cho Phượng Vân mặc cho mẹ trước khi tẩm liệm vào quên tài.
    Bóng ma bà Tư Trà đang hiện ra trước mắt, khiến ông bầu Chín Vọng đâm sợ hãi, khuôn mặt ông trở nên tái xanh, rồi cuống quít lên tiếng hỏi:
    – Tư Trà chết rồi là ma sao lại về đây được?
    Con quỷ Tư Trà mới cất tiếng cười nghe lanh lảnh, vừa quái đản vừa lạnh lùng đến thấu xương, rồi nó mới lên tiếng:
    – Ta giờ là quỷ nào phải là ma!
    Ông bầu Chín Vọng lại càng sợ hãi thêm, giờ đây sắp chết ông ta mới thấy ma quỷ hiện hình ngay giữa ban ngày, làm cái lưỡi như sắp líu lại. Chín Vọng mới buột miệng hỏi thêm:
    – Tư Trà tìm qua để làm gì?
    Con quỷ già vẫn giữ âm vang của giọng cười ma quái, trả lời:
    – Hai má con tao đã trả xong mối hận thù với con Diễm Sương và thằng Uyên Giang, bây giờ về đây tìm mi tiếp tục báo oán những gì mi gây cho hai má con ta!
    Chín Vọng mới chợt nhớ đến lời Bích Liễu kể, cô vợ ông từng thấy bóng Phượng Vân hiện về trong giấc mộng, cũng như ông từng thấy hình dáng bà Tư Trà đứng sau cánh gà, lúc đó ông không tin có thật.
    Còn bây giờ hồn ma con quỷ cái Tư Trà đang bay lơ lững trong phòng, cho biết bà ta và Phượng Vân đi tìm ông để báo oán trả thù làm Chín Vọng sợ đến khiếp đảm kinh hồn, hồn vía phát tán tận đâu đâu. Ông ta chỉ biết thốt những lời ấp úng, nói như một cái máy:
    – Nào qua có gây thù oán gì với má con Tư Trà mà về đây đòi báo oán trả thù?
    Con quỷ Tư Trà đưa đôi mắt đỏ hau háu nhìn chằm chằm vào Chín Vọng, nó liền thét:
    – Nếu không có oán thù hai má con ta về tìm mi làm gì, bộ mi không còn nhớ hay sao?
    – Qua nhớ đã đối xử với Tư Trà rất tử tế ngay lúc Tư Trà còn mang bụng chữa con Phượng Vân, qua cũng nhớ từng đào tạo con Phượng Vân trở thành cô đào chánh trong gánh hát Long Vũ này ...
    Con quỷ Tư Trà vẫn thét mắng vào mặt ông ta:
    – Những điều mi nói hoàn toàn là sự thật! Nhưng mi cũng quên rằng để đổi lại hai má con ta phải trả giá cho mi những gì? Chẳng phải thân xác hai má con ta thành món hàng giải trí cho mi thoả mãn dục tình?
    Mồ hôi trên trán Chín Vọng tự nhiên tuôn ra tầm tã như ông ta đang ngồi bên lò lửa đỏ, còn đôi hàm răng đang đánh bò cạp cứ nghe như nhịp phách đập liên hồi, hai chân run rẩy từng hồi. Tuy vậy miệng Chín Vọng vẫn cố phân trần cùng con ác quỷ:
    – Đó là vì Tư Trà và Phượng Vân tự động đến hiến dâng cho qua, chứ qua có đòi hỏi gì đâu?
    Con quỷ già lại thét nói:
    – Mi nói láo, không ai tự động đến hiến dâng thể xác nếu mi không hăm doạ sẽ đuổi hai má con ta đi khỏi gánh hát Long Vũ này! Mi còn nhớ không lúc ta đang mang bầu con Phượng Vân, mi cũng nhẫn tâm hành hạ thân xác ta. Mà chưa hết đâu ...
    Lúc con quỷ Tư Trà nói đến đây đã tự im bặt, nó trông thấy khuôn mặt ông bầu Chín Vọng đã tím tái hẳn đi và đờ đẫn như người bị bất tỉnh. Biết ông bầu Chín Vọng đang hồn phiêu phách lạc vì sợ, cho nên con quỷ già mới khẽ mỉm cười rồi tự nói cho một mình nó nghe:
    – Mi sợ rồi à, chưa xong đâu ông Chín ơi, đêm nay không những má con ta mà cả con Sương thằng Giang sẽ tìm đến mi để hỏi tội đó!
    Khi tỉnh người, ông bầu Chín Vọng không thấy bóng ma của Tư Trà trong phòng nữa. Bấy giờ ông ta mới tĩnh trí trở lại nhưng nỗi sợ hãi vẫn còn đè nặng trong người.
    Chín Vọng vội vã mở cửa phòng đi ra ngoài. Bởi ông ta lo sợ con quỷ già Tư Trà xuất hiện trở lại. Lúc đó có thể ông đứng tim mà chết không kịp trối.
    Thấy Bích Liễu đang tập tuồng, ông bèn kêu cô vợ trẻ lại nói:
    – Qua sợ quá Bích Liễu ơi! Qua vừa mới gặp hồn ma Tư Trà hiện về ngay trong phòng trọ.
    Bích Liễu tình tứ nhìn ông, đoạn cô ta nói:
    – Bây giờ anh Chín đã tin chưa, em nói có hồn ma chị Phượng Vân hiện về mà anh Chín không tin, giờ thêm hồn ma bà Tư Trà, hai người về hỏi tội anh đó! Từ đêm nay em không đến ngủ chung với anh Chín nữa đâu.
    Chín Vọng nghe cô vợ trẻ nũng nịu nói không muốn về ngủ chung nữa, ông ta cảm thấy thất vọng nhưng cố nói với Bích Liễu:
    – Mình là vợ chồng không lẽ em bỏ qua chơ vơ ngủ một mình giữa lúc ma quỷ lộng hành.
    Bích Liễu mới nói:
    – Hồn ma chị Phượng Vân đã cảnh báo em phải rời xa anh Chín, nếu không sẽ bi hoạ lây, nên em không dám ngủ chung với anh Chín là vậy.
    Chín Vọng tỏ ra bực tức thấy cô vợ Bích Liễu nhất quyết không chịu về ngủ chung, mà theo ông bọn ma quỷ chỉ xuất hiện khi thấy ông đơn độc một mình, vì thế ông ta vừa tỏ ra năn nỉ vừa như để hăm doạ cô đào trẻ:
    – Bích Liễu mà bỏ qua trong lúc này chắc qua bị quỷ ám cho chết quá, vậy nếu Bích Liễu sợ thì qua đi tìm con Hải Xuân để thay, lúc đó Bích Liễu đừng trách qua sao quá vô tình bội bạc và nhẫn tâm.
    Hình như lời hăm doạ của ông bầu có hiệu lực, thái độ của Bích Liễu liền thay đổi:
    – Em chỉ nói giỡn chơi với anh Chín, chưa gì anh Chín đã giận em rồi. Mình là vợ chồng nỡ nào em để anh Chín ngủ một mình chứ?
    Câu nói tình tứ không kém phần lẳng lơ của Bích Liễu làm ông bầu Chín Vọng thấy tự tin trở lại, ông ta bèn bẹo vào mông cô vợ trẻ rồi nói:
    – Có như vậy qua mới cưng Bích Liễu, cho em đóng vai đào chánh chứ.
    Ông bầu Chín Vọng đâu biết hồn ma Phượng Vân đang mượn xác Bích Liễu.
    Một phần nàng nhớ đến gánh hát những đêm diễn sáng đèn, một phần Phượng Vân cùng mẹ muốn mượn tay Bích Liễu để trả thù tên già Chín Vọng.
    Do có hồn ma Phượng Vân vào mượn xác, nên cô vợ trẻ của Chín Vọng mới đẹp thêm ra, hấp dẫn gợi cảm làm ông bầu thêm say mê điêu đứng. Tối nay đầu tuần gánh Long Vũ nghỉ hát, Chín Vọng trước nay không sợ ma nhưng từ khi thấy hồn ma bà Tư Trà hiện về đòi mạng, khiến lúc nào ông cũng ở chỗ đông người, còn về đêm lúc nào ông cũng ôm ấp lấy Bích Liễu mà đèn phòng vẫn mở sáng trưng.
    Đang say sưa bên Bích Liễu bỗng nhiên đèn phòng như có ai tắt đi, căn phòng trở nên tối tăm, rồi ông ta càng ngạc nhiên hơn khi thấy cô vợ trẻ đã đổi sắc diện. Hai mắt cô ta trở nên sáng rực rở, toả ra một màu xanh đầy chất ma quái, con khuôn mặt từ từ thay đổi từ Bích Liễu sang hình ảnh của Phượng Vân.
    Chín Vọng mới há hốc miệng trong dáng vẻ đang ngạc nhiên tột độ, không thể tin rằng ông ta đang nằm bên một con ma nữ. Ông ta bèn dụi mắt để nhìn cho kỹ lại rồi chỉ biết cất tiếng lên hỏi:
    – Bích Liễu hay là Phượng Vân?
    Hồn con ma nữ Phượng Vân đang nhập trong xác Bích Liễu lên tiếng trả lời:
    – Thân xác Bích Liễu nhưng âm hồn là của Phượng Vân đây!
    Chín Vọng thường nghe tin ma quỷ hay ám vào người, bị hồn mê nhập vào mượn xác. Vậy ra ông ta đang gặp phải ma, mà con ma nữ này còn biết phép độn hình đã thay khuôn mặt Bích Liễu bằng chính mặt của nó. Ông ta bắt đầu líu lưỡi, chỉ hỏi được một câu:
    – Phượng Vân muốn về nhát ma qua hay sao?
    Con ma nữ bèn cười khanh khách, nó nói:
    – Không phải chỉ có mình ta ...
    Hồn ma Phượng Vân vừa nói vừa chỉ ra ngoài cho ông bầu Chín Vọng thấy còn có thêm ba bóng ma đang đứng nhìn ông ta. Con quỷ cái già Tư Trà đang dẫn dắt hồn ma cô đào hát Diễm Sương cùng tên kép Uyên Giang hiện đến.
    Hồn ma Tư Trà bấy giờ cũng cười lên khanh khách nối tiếp tiếng cười của ma nữ Phượng Vân, rồi âm hồn cô ta mới nói với tên Chín Vọng:
    – Đúng là tên già dâm tặc lúc nào cũng sống để hưởng lạc, mi đã dùng quyền thế để hiếp đáp, hãm hiếp biết bao cô gái vô tội, hôm nay bọn ta quyết về đòi mạng mi đây.
    Chín Vọng muốn van lạy các hồn ma hãy tha chết, nhưng ông ta không thể làm được việc đó, nỗi khiếp sợ khi thấy âm hồn bốn con ma già trẻ cùng hiện đến đòi báo oán trả thù, ông đang muốn chết giấc.
    Trong lúc đó, con quỷ cái Tư Trà còn lên tiếng:
    – Cái tội mi dùng quyền thế ức hiếp mọi người, ở đây ai cũng bị mi lợi dụng thân xác như món hàng giải trí, khi mi chán chê là bỏ rơi mọi người không thấy thương tiếc ...
    Mắt con quỷ cái Tư Trà từ từ long lên nhìn tên Chín Vọng, rồi nó tiếp tục lên tiếng như để tuyên án:
    – Từ ta là Tư Trà khi còn mang bụng chữa mi cũng đâu chịu tha, rồi đến Diễm Sương, đến Phượng Vân con gái ta và bây giờ người nằm kia là Bích Liễu, đó chỉ là mặt nổi còn mặt chìm hãy còn bao cô gái khác. Không ai tự động đến dâng hiến thân xác nếu mi không hăm doạ sẽ đuổi đi khỏi gánh Long Vũ này.
    Hồn ma tên kép Uyên Giang cũng nói:
    – Ông bầu Chín Vọng ơi! Hôm nay các hồn ma nữ về đây để tính sổ với ông.
    Là ngày bọn đầu trâu mặt ngựa đến đưa linh hồn ông xuống Diêm phủ để đền cái tội lỗi mà ông đã gây ra, như tôi bây giờ hàng ngày dưới địa ngục bị ma vương tùng xẻo lóc từng miếng thịt đau đến thấu xương để đền tội dâm đãng!
    Hồn ma Phượng Vân vẫn còn trong xác Bích Liễu, con ma nữ nói:
    – Mi nhìn lại mà coi, con ma Diễm Sương kia khi xuống dưới âm ty phải đền tội ra sao, vì nó có tính ganh tị dùng miệng lưỡi ức hiếp mọi người nên bây giờ không còn lưỡi để nói. Nó thành con ma câm, ma vương đã cắt mất lưỡi của nó rồi.
    Chín Vọng càng nghe càng thấy chết điếng cả người, giọng nói của các hồn ma như dứt khoát muốn đòi ông phải trả món nợ cửa quyền, nên ông ta chỉ biết cất tiếng van xin:
    – Xin các hồn ma hãy thương tình. Tôi xin ăn năn sám hối, từ nay tôi sẽ tu tâm tích đức không dám lấy quyền bầu gánh để hiếp đáp nhằm thoả mãn sắc dục như xưa nay nữa!
    Con ma nữ Phượng Vân đã trừng mắt nhìn ông bầu rồi nói:
    – Quá muộn rồi Chín Vọng ơi, số mi sống thọ đến hôm nay là do phúc đức ông bà để lại, nếu không mi cũng chết trẻ như tên kép Uyên Giang kia.
    Nói xong qua thân xác Bích Liễu, hồn ma nữ Phượng Vân liền hất văng thân thể ông bầu Chín Vọng rơi ngay xuống sàn nhà, như nàng từng hất tung tên Uyên Giang. Khi đó ma nữ giết chết tên kép hát bằng khí hàn, còn bây giờ qua thân xác của Bích Liễu nàng “mượn tay giết người”.
    Thực hiện xong mục đích cuối cùng, âm hồn Phượng Vân vội vàng thoát ra khỏi xác của Bích Liễu. Tất cả bốn hồn ma nhìn vào xác Chín Vọng nhập thổ, người ông ta từ hồng hào đã xanh tím toàn thân, rồi linh hồn ông ta thoát ra khỏi xác chết bị ngay bọn ngưu đầu mã diện đưa gông cùm ra khoá chặt tay chân, đoạn chúng lôi kéo linh hồn ông ta xuống chốn cửu tuyền không cho nhìn lại một ai.
    Bốn hồn ma xem như đã trả xong mối oán thù, nên từ từ bay bổng rồi tan dần sau những giọng cười đầy thoả mãn. Đèn trong phòng cũng từ đó được cháy sáng trở lại.
    Cũng ngay lúc đó Bích Liễu mới chợt choàng người tĩnh trí. Khi hồn phách đã hợp lại với nhau trong thân xác. Bích Liễu vừa mở mắt ra đã nhìn thấy xác ông bầu Chín Vọng đang nằm cứng người dưới sàn nhà, thân thể đã xanh tím lại.
    Trong tri giác của Bích Liễu như hiện ra hình ảnh lúc bấy giờ, cô ta như nhớ lại đã đạp ông chồng già té ngay xuống đất. Bởi trong tri giác, Bích Liễu còn thấy ông ta còn ngồi trên mình, thể xác đã cứng đờ, hai mắt ông trở nên thất thần làm cô quá sợ hãi mới gây ra nông nỗi như thế.
    Bích Liễu không còn biết cô ta đang ra sao, liền tung người ra khỏi phòng mà kêu la cầu cứu:
    – Bớ bà con mau chạy vào cứu ông bầu Chín Vọng! Ông ta bị trúng gió bất tỉnh rồi!
    Mọi người trong gánh Long Vũ đã chạy đến, thấy trên khuôn mặt Bích Liễu hớt hãi, thân thể chưa mặc gì còn ông bầu Chín Vọng nằm chết cứng dưới sàn nhà. Ai cũng rõ ông ta bị phạm phòng, tức bị trúng gió chết trên mình ngựa, người đời thường nói nôm na là bị thượng mã phong chết.

  2. #2
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    51,725
    Thanks
    1
    Được Cám Ơn 26 Lần
    Trong 26 Bài Viết

    Allbum Mùa Đông Hoa Trắng- Tâm Đoan



    https://www.mediafire.com/folder/f9t...ng_Hoa_Trắng

Chủ Đề Tương Tự

  1. Allbum Áo Dài Quê Hương - Mỹ Huyền
    By giavui in forum Nhạc Việt Nam
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-01-2016, 08:12 PM
  2. Allbum Anh Hãy Về Đi
    By giavui in forum Nhạc Việt Nam
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-01-2016, 08:08 PM
  3. Vì sao giới trẻ trở thành khủng bố và cực đoan?
    By duyanh in forum Thời Sự Chính Trị
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 11-22-2015, 01:12 PM
  4. Mùa đông hoa trắng - Tâm Đoan
    By giavui in forum Nhạc Việt Nam
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-20-2015, 11:30 PM
  5. Oan Hồn Người Vợ Trẻ
    By giavui in forum Audio Ma Kinh Dị
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 11-23-2013, 02:20 PM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •