Tự Do - Vui Vẻ - Tôn Trọng - Bình Đẳng

Upload Hình Ảnh Chữ Trang Trí My Album My Music Tạo Index


Tự Do Tôn Giáo
Thời Sự Chính Trị
Góc Bếp Ngũ Vị
Nhạc Việt Nam
Show Ca Nhạc - Hài

>>Suy Ngẫm: “ * Cái lạc thú của những tình yêu âm thầm là vừa có những nỗi chua xót, vừa có những hạnh phúc êm đềm thắm thiết.
X.
Trang 1 / 4 123 ... Cuối Cuối
Results 1 to 10 of 35

Chủ Đề: Bài thuyết pháp về Tâm

  1. #1
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết

    Bài thuyết pháp về Tâm




    Trích Dharma Talk on One Mind -- Bài thuyết pháp về Tâm

    Thiền sư Bassui giảng
    Thiền sư Eido Shimano dịch từ Nhật ngữ qua Anh ngữ,

    ..."..

    Nếu muốn tự giải thoát khỏi những nỗi thống khổ trong Lục Đạo Luân Hồi thì quý vị phải biết con đường trực ngộ thành Phật. Con đường này chẳng có gì khác hơn là nhận ra được Tâm của quý vị.

    Vậy thì, Tâm này là gì?

    Tâm này chính là bản chất chân thật tự nhiên vô hình của tất cả các loài sinh vật có tình cảm, nó vốn sẵn sàng, vốn hiện hữu ngay cả trước khi cha mẹ của quý vị được sinh ra, do đó, dĩ nhiên là nó đã có sẵn trước khi bản thân quý vị được sinh ra, nó vốn đã sẵn có đó, không thay đổi và không sinh diệt.

    Cho nên người ta còn gọi nó là Bộ mặt trước khi cha mẹ được sinh ra.

    Bản chất của Tâm này hoàn toàn thanh tịnh

    Không phải vì chúng ta ra đời mà Tâm này mới được sinh ra và khi chúng ta chết đi thì Tâm này cũng không bị hoại diệt.

    Tâm này không có sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà, không có mầu sắc của tốt hoặc xấu.

    Không thể so sánh Tâm này với bất cứ cái gì, cho nên được gọi là Tâm Bản Nhiên, Giác Tánh, Phật Tánh.

    Vô số lượng ý niệm đã khởi lên từ Tâm Bản Nhiên này như sóng nổi trên biển cả hoặc như hình ảnh phản chiếu trong gương vậy.

    Nếu muốn nhận ra được Tâm này thì trước nhất quý vị phải nhìn vào ngọn nguồn mà từ đó các ý niệm khởi lên và trôi chảy.

    Dù khi ngủ hoặc làm việc, đi đứng hoặc nằm ngồi, phải tự tra vấn tận đáy lòng sâu thẳm: Tâm của tôi là cái gì? và thiết tha muốn có lời giải đáp.

    Đó gọi là thực tập, hành trì, khát khao chân lý hoặc mong cầu giác ngộ.

    Cái gọi là tọa thiền thì cũng không có gì hơn là nhìn vào Tâm mình.

    Quán chiếu chính Tâm mình một cách tận lực còn tốt hơn là hằng ngày đọc nhiều vô số lượng kinh chú trong vô số lượng năm. Những loại cố gắng hình thức đó cũng tạo ra được một số phước báu, nhưng khi hưởng hết phước thì lại vẫn phải chịu sự đau khổ của Tam Ác Đạo.

    Bởi vì việc tìm tòi Tâm mình cuối cùng sẽ đưa tới giác ngộ cho nên cách hành trì này là điều kiện tiên quyết để trở thành Phật.

    Dù đã từng phạm các tội Thập Ác hoặc Ngũ Nghịch, quý vị vẫn có thể chuyển hóa tâm thức và giác ngộ thành Phật ngay tức khắc.

    Nhưng đừng có phạm tội rồi mong đợi được cứu thoát nhờ sự giác ngộ bởi vì không có sự giác ngộ, hoặc Phật hay Tổ nào, có thể cứu kẻ tự lừa dối bản thân để lao mình xuống Ác Đạo.

    Hãy tưởng tượng cảnh một đứa trẻ nằm ngủ cạnh cha mẹ, trong giấc mơ thấy bị đánh đập, hoặc bị bệnh nặng đau đớn. Cha mẹ nó không thể giúp dù nó đau khổ tới đâu, vì không ai có thể xen vào giấc mơ của người khác được. Nhưng nếu đứa trẻ thức dậy thì nó sẽ hết đau khổ ngay lập tức một cách tự động.

    Thì cũng như vậy, người nào nhận ra được Tâm mình chính là Phật thì ngay lập tức sẽ tự giải thoát khỏi mọi nỗi thống khổ của cảnh bị trôi lăn không ngừng trong dòng sông sinh tử.

    Nếu đức Phật có thể ngăn chặn được thì quý vị có nghĩ rằng Ngài lại để cho ngay cả đến một chúng sinh phải rơi vào địa ngục chăng?

    Nếu không Giác Ngộ, không ai có thể thấu triệt được những điều ấy.

    Ngay lúc này, cái gì là chủ thể ngắm nhìn mầu sắc bằng mắt, nghe tiếng động bằng tai, giơ tay, nhấc chân. Chúng ta biết đó là những chức năng tâm ý thức của chính mình, nhưng không ai biết đích xác chúng đã được thực hiện như thế nào.

    Có thể khẳng định rằng không có thực thể nào đằng sau những hoạt động này, thế nhưng rõ ràng là chúng được thực hiện một cách tự phát đột khởi. Hoặc có thể khẳng định rằng quả thật đã có những hoạt dụng của thực thể nào đó, nhưng là thực thể vô hình.

    Nếu coi như đây là một vấn đề khó hiểu, mọi suy luận để tìm câu trả lời đều ngưng bặt, ta sẽ hoang mang, không còn biết phải làm gì. Trong tình trạng thuận lợi này, nỗi niềm thống thiết mong lời giải đáp của ta càng lúc càng sâu sắc hơn một cách không mệt mỏi, lên đến cực độ.

    Khi nỗi thắc mắc thâm nhập tới tận đáy lòng, sẽ xảy ra đột biến nơi tâm thức, hiển lộ chính Tâm này là Phật, là pháp giới Tánh Không.

    Trong mộng, quý vị có thể quên đường về nhà. Quý vị nhờ ai đó chỉ lối hoặc cầu xin Trời Phật, nhưng cũng vẫn không về nhà được.

    Nhưng ngay khi tỉnh ngủ, ra khỏi giấc mơ, quý vị sẽ thấy mình đang nằm trên giường của chính mình và nhận chân được rằng chỉ có một con đường độc nhất để trở về là tự mình thức dậy, ra khỏi giấc mơ.

    Điều này gọi là Trở về bản thể hoặc Tái sinh nơi an tịnh.

    Đây là loại tỉnh thức nội tâm chỉ cần thực tập là người ta có thể đạt được. Hầu như tất cả những người hâm mộ tọa thiền và gắng sức trong hành trì thì dù là cư sĩ hay tu sĩ cũng đều có thể đạt được tới trình độ này. Nhưng dù chỉ tới trình độ này thôi, cũng không đạt được nếu không tọa thiền.

    Dầu vậy, bạn sẽ mắc một sai lầm quan trọng nếu như mới tới đây mà bạn đã tưởng rằng mình Triệt Ngộ, không còn điều hoài nghi về bản chất của thực thể.

    Như thế thì bạn cũng giống như một kẻ tìm được mỏ đồng đã vội bỏ ước vọng tìm ra mỏ vàng.

    Đến giai đoạn tỉnh giác này, hãy tự tra vấn sôi nổi hơn nữa với câu:

    - Thân tôi như bóng ma, như bọt nổi trên dòng nước. Tâm tôi tự nhìn vào chính nó thì rõ ràng là vô hình, chỉ như khoảng không gian trống rỗng, vậy thì từ nơi đâu trong đây nhận ra được âm thanh? Ai đang nghe?

    Cứ tự hỏi như thế bằng tất cả sự tha thiết, không hề buông lơi lòng nhiệt thành thì cái đầu óc lý sự sẽ kiệt quệ, dần dần chỉ còn lại nỗi thắc mắc mênh mông về câu hỏi không có giải đáp.

    Cuối cùng, ý thức về thân của bạn sẽ mất luôn. Những khái niệm và tư tưởng từ bao lâu nay chất chứa trong tâm bạn sẽ biến mất sau khi sự tra vấn tiến đến mức cùng cực, như là tất cả những giọt nước biến mất khỏi cái bình vỡ đáy, ngay đó hiển lộ tình trạng Triệt Ngộ như hoa bất thình lình nở bung trên cành cây héo tàn.

    Tới đây là quý vị đã đạt được sự giải thoát chân thật. Tuy nhiên, đến giai đoạn này là lúc mà quý vị phải liên tục xả bỏ những gì đã nhận thức, dẹp luôn khái niệm về nhận thức, dẹp luôn chủ thể nhận thức, nghĩa là quyết tâm thấu suốt tận đáy, Tự Tánh sẽ hiển lộ ngày càng bừng sáng hơn và trong suốt, trong khi những vọng niệm u mê tan biến như viên ngọc được chà bóng sáng choang, cuối cùng sẽ chiếu rực rỡ khắp cả vũ trụ.

    Quý vị đừng nghi ngờ! Nếu trong đời hiện tại mà niềm khao khát giác ngộ của quý vị chưa đủ mạnh để đưa đến được trạng thái này, thì chắc chắn quý vị sẽ dễ dàng Tự Ngộ trong kiếp tới, với điều kiện là quý vị giữ được sự tra vấn miên mật cho tới khi lâm chung, y như là một việc đang làm dở dang hôm nay thì ngày mai sẽ dễ dàng hoàn tất.

    Khi tọa thiền, nếu có niệm tưởng khởi lên, đừng coi thường cũng đừng trân trọng, chỉ tìm tâm mình, đó là ngọn nguồn của tất cả những tư tưởng và ý niệm. Phải hiểu rằng tất cả những gì xuất hiện trong ý thức hoặc trước mắt đều là ảo giác, không phải là thực thể bền vững. Vì thế không nên sợ hãi hoặc say mê những loại hiện tượng này. Nếu quý vị giữ được tâm mình trống rỗng như khoảng không gian, không bị ô nhiễm vì ngoại cảnh thì không ma quỷ nào có thể làm phiền, ngay cả trong giờ phút lâm chung.

    Trong lúc tọa thiền, quý vị đừng giữ lại gì trong tâm, kể cả những lời khuyên này.

    Quý vị phải quyết liệt chỉ làm một việc là hỏi:

    - Tâm này là gì?

    hoặc

    - Cái gì đang nghe những âm thanh này?

    Khi Ngộ được Tâm này, quý vị sẽ biết chính nó là cội nguồn của chư Phật và của tất cả hữu tình chúng sinh.

    Bồ tát Quán Thế Âm có tên gọi như thế vì ngài đã chứng đắc Nhĩ Căn Viên Thông, thông suốt nguồn gốc âm thanh của tất cả thế gian....".....



    Vy Khanh dịch


    Last edited by khieman; 11-26-2010 at 04:06 AM.

  2. #2
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết



    Cuộc đời thiền sư Basui.


    Trong "Bài thuyết pháp về Tâm", thiền sư Bassui, người đã thân chứng, truyền lại cho chúng ta những kinh nghiệm và những giai đoạn tâm thức mà ngài đã kinh qua trên con đường phá tan vô minh che mờ Chân Tánh, Giác Ngộ giải thoát trong đạo Phât.

    Thiền sư Bassui sinh năm 1327 tại thị trấn Kanagawa, Japan. Có tài liệu cho rằng do một thị kiến trong khi mang thai, bà mẹ tin rằng đứa bé sau này lớn lên sẽ trở thành quỷ mà giết cả cha mẹ, nên ngay sau khi sanh, đứa bé bị mẹ vứt bỏ. May nhờ có một gia nhân bí mật đem về nuôi nấng. Nhưng cũng có tài liệu cho rằng bà mẹ chỉ giả bộ vứt con đi thôi, vì ngay sau khi bà mẹ bỏ con, thì đã có gia nhân đến cứu, do bà mẹ sắp xếp trước, tin rằng làm như thế là đủ để thần linh ma quỷ cho là đứa bé không phải con mình, sau này quỷ sẽ không bắt làm những điều ác nữa.

    Vào thời xa xưa mông muội, người ta sợ đủ loại thần thánh ma quỷ, từ thần núi, thần sông, thần cây đa, cây đề, thần ông bình vôi, ma thần trùng, ma xó, vân vân. Sự mê tín đã khiến nhiều loại ma quỷ xuất hiện trong đầu óc họ, cho nên để bảo vệ những em bé sơ sinh yếu đuối, họ dùng những mưu kế để lừa ma quỷ, cứu đứa bé.

    Trường hợp như trong câu chuyện thiền sư Bassui, hoặc em bé bị bệnh tật liên miên, họ đem em bé ra bỏ ngoài chợ, hoặc ngã tư đường. Nhưng ngay sau đó bèn có một người đã được sắp xếp trước, bước tới làm bộ ngạc nhiên la lên: Ô này, có đứa bé bị vứt bỏ, tôi nhặt đem về nuôi. Và bế đứa bé về nhà mình. Sau đó, khi đem đứa bé trả cha mẹ, thì cha mẹ ruột bèn coi nó là người xa lạ, xưng hô với nó là chú, thím, hoặc anh, chị, mà không xưng là cha mẹ nữa, vì đứa bé nay đã là một người khác rồi. Đó là một trong những cách để cứu đứa nhỏ, theo niềm tin của họ mà thôi.

    Niềm tin này là một trong những thói tật của nhiều người thời xưa, thời mà các loại mê tín ngự trị trong đầu óc của rất nhiều dân tộc, trong số đó có cả dân tộc Việt Nam. Không những thời xưa, mà ngay tới thế kỷ 20, một số bà mẹ Việt Nam vẫn còn nghĩ rằng đó là cách để cứu đứa bé, nếu nó cứ bệnh hoạn, hoặc cho là hai mẹ con kỵ tuổi nhau nên đứa bé khó sống sót nếu không giả bộ vứt bỏ nó đi.

    Về thiền sư Bassui, ngay khi còn thơ ấu, mới bảy tuổi, trong đáng tang cha, cậu bé đã chỉ vào mâm thực phẩm lễ vật mà hỏi ông thày cúng:

    - Những bánh trái xôi chè này để cho ai ăn đây?

    Ông thày cúng trả lời:

    - Dĩ nhiên là để cho cha cậu ăn.

    Cậu bé hỏi lại:

    - Nhưng cha tôi không còn thân thể, chỉ có hộp tro kia, làm sao mà ăn?

    Thày cúng trả lời:

    - Dù không còn thân thể nhưng linh hồn cha cậu sẽ ăn.

    Cậu bé thắc mắc:

    - Nếu đã có cái gọi là linh hồn thì trong thân thể tôi cũng phải có một cái. Vậy hình dáng nó ra sao?

    Chắc chắn những câu hỏi như thế không thường xảy ra đối với một đứa bé, dù là một đứa bé mẫn cảm. Nhưng tuổi thơ của thiền sư Bassui thì lại luôn luôn có những câu hỏi nổi lên trong tâm, thí dụ: Linh hồn là gì?, Ai là kẻ đang nghe, nhìn, hiểu biết đây?.

    Chàng tuổi trẻ ấy cứ phải vật lộn với những câu hỏi như thế trong suốt phần đời niên thiếu. Một ngày kia, trong khi đang miên man với câu hỏi không có giải đáp, chàng trai trực nhận được rằng không thể nắm bắt được linh hồn vì bản chất của toàn thể vạn vật vốn là Tánh Không.

    Sau này, suốt chiều dài cuộc đời, thiền sư Bassui tích cực hoằng truyền pháp thiền Trực chỉ nhân tâm, Kiến Tánh thành Phật, pháp thiền mà Sơ Tổ Bồ Đề Đạt Ma đã từ Tây Trúc không quản khó nhọc, lặn lội sang phương Đông truyền dạy.

    Cuối đời, vào tuổi 60, một hôm ngài ngồi kiết già giữa đám đông đệ tử, lên tiếng:

    - Đừng bị lầm lạc! Nhìn thẳng! Cái gì đây?

    Thiền sư Bassui lớn tiếng nhắc lại câu hỏi một lần nữa rồi lặng lẽ qua đời.

    Tuệ Đăng




  3. #3
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    539
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by hienchanh Xem Bài Viết



    Trích Dharma Talk on One Mind -- Bài thuyết pháp về Tâm

    Thiền sư Bassui giảng
    Thiền sư Eido Shimano dịch từ Nhật ngữ qua Anh ngữ,

    ..."..

    “Nếu muốn tự giải thoát khỏi những nỗi thống khổ trong Lục Đạo Luân Hồi thì quý vị phải biết con đường trực ngộ thành Phật. Con đường này chẳng có gì khác hơn là nhận ra được Tâm của quý vị.

    Vậy thì, Tâm này là gì?

    Tâm này chính là bản chất chân thật tự nhiên vô hình của tất cả các loài sinh vật có tình cảm, nó vốn sẵn sàng, vốn hiện hữu ngay cả trước khi cha mẹ của quý vị được sinh ra, do đó, dĩ nhiên là nó đã có sẵn trước khi bản thân quý vị được sinh ra, nó vốn đã sẵn có đó, không thay đổi và không sinh diệt.

    Cho nên người ta còn gọi nó là “Bộ mặt trước khi cha mẹ được sinh ra”.

    Bản chất của Tâm này hoàn toàn thanh tịnh

    Không phải vì chúng ta ra đời mà Tâm này mới được sinh ra và khi chúng ta chết đi thì Tâm này cũng không bị hoại diệt.

    Tâm này không có sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà, không có mầu sắc của tốt hoặc xấu.

    Không thể so sánh Tâm này với bất cứ cái gì, cho nên được gọi là Tâm Bản Nhiên, Giác Tánh, Phật Tánh.

    Vô số lượng ý niệm đã khởi lên từ Tâm Bản Nhiên này như sóng nổi trên biển cả hoặc như hình ảnh phản chiếu trong gương vậy.

    Nếu muốn nhận ra được Tâm này thì trước nhất quý vị phải nhìn vào ngọn nguồn mà từ đó các ý niệm khởi lên và trôi chảy.

    Dù khi ngủ hoặc làm việc, đi đứng hoặc nằm ngồi, phải tự tra vấn tận đáy lòng sâu thẳm: “Tâm của tôi là cái gì?” và thiết tha muốn có lời giải đáp.

    Đó gọi là “thực tập”, “hành trì”, “khát khao chân lý” hoặc “mong cầu giác ngộ”.

    Cái gọi là tọa thiền thì cũng không có gì hơn là nhìn vào Tâm mình.

    Quán chiếu chính Tâm mình một cách tận lực còn tốt hơn là hằng ngày đọc nhiều vô số lượng kinh chú trong vô số lượng năm. Những loại cố gắng hình thức đó cũng tạo ra được một số phước báu, nhưng khi hưởng hết phước thì lại vẫn phải chịu sự đau khổ của Tam Ác Đạo.

    Bởi vì việc tìm tòi Tâm mình cuối cùng sẽ đưa tới giác ngộ cho nên cách hành trì này là điều kiện tiên quyết để trở thành Phật.

    Dù đã từng phạm các tội Thập Ác hoặc Ngũ Nghịch, quý vị vẫn có thể chuyển hóa tâm thức và giác ngộ thành Phật ngay tức khắc.

    Nhưng đừng có phạm tội rồi mong đợi được cứu thoát nhờ sự giác ngộ bởi vì không có sự giác ngộ, hoặc Phật hay Tổ nào, có thể cứu kẻ tự lừa dối bản thân để lao mình xuống Ác Đạo.

    Hãy tưởng tượng cảnh một đứa trẻ nằm ngủ cạnh cha mẹ, trong giấc mơ thấy bị đánh đập, hoặc bị bệnh nặng đau đớn. Cha mẹ nó không thể giúp dù nó đau khổ tới đâu, vì không ai có thể xen vào giấc mơ của người khác được. Nhưng nếu đứa trẻ thức dậy thì nó sẽ hết đau khổ ngay lập tức một cách tự động.

    Thì cũng như vậy, người nào nhận ra được Tâm mình chính là Phật thì ngay lập tức sẽ tự giải thoát khỏi mọi nỗi thống khổ của cảnh bị trôi lăn không ngừng trong dòng sông sinh tử.

    Nếu đức Phật có thể ngăn chặn được thì quý vị có nghĩ rằng Ngài lại để cho ngay cả đến một chúng sinh phải rơi vào địa ngục chăng?

    Nếu không Giác Ngộ, không ai có thể thấu triệt được những điều ấy.

    Ngay lúc này, cái gì là chủ thể ngắm nhìn mầu sắc bằng mắt, nghe tiếng động bằng tai, giơ tay, nhấc chân. Chúng ta biết đó là những chức năng tâm ý thức của chính mình, nhưng không ai biết đích xác chúng đã được thực hiện như thế nào.

    Có thể khẳng định rằng không có thực thể nào đằng sau những hoạt động này, thế nhưng rõ ràng là chúng được thực hiện một cách tự phát đột khởi. Hoặc có thể khẳng định rằng quả thật đã có những hoạt dụng của thực thể nào đó, nhưng là thực thể vô hình.

    Nếu coi như đây là một vấn đề khó hiểu, mọi suy luận để tìm câu trả lời đều ngưng bặt, ta sẽ hoang mang, không còn biết phải làm gì. Trong tình trạng thuận lợi này, nỗi niềm thống thiết mong lời giải đáp của ta càng lúc càng sâu sắc hơn một cách không mệt mỏi, lên đến cực độ.

    Khi nỗi thắc mắc thâm nhập tới tận đáy lòng, sẽ xảy ra đột biến nơi tâm thức, hiển lộ chính Tâm này là Phật, là pháp giới Tánh Không.

    Trong mộng, quý vị có thể quên đường về nhà. Quý vị nhờ ai đó chỉ lối hoặc cầu xin Trời Phật, nhưng cũng vẫn không về nhà được.

    Nhưng ngay khi tỉnh ngủ, ra khỏi giấc mơ, quý vị sẽ thấy mình đang nằm trên giường của chính mình và nhận chân được rằng chỉ có một con đường độc nhất để trở về là tự mình thức dậy, ra khỏi giấc mơ.

    Điều này gọi là “Trở về bản thể” hoặc “Tái sinh nơi an tịnh”.

    Đây là loại tỉnh thức nội tâm chỉ cần thực tập là người ta có thể đạt được. Hầu như tất cả những người hâm mộ tọa thiền và gắng sức trong hành trì thì dù là cư sĩ hay tu sĩ cũng đều có thể đạt được tới trình độ này. Nhưng dù chỉ tới trình độ này thôi, cũng không đạt được nếu không tọa thiền.

    Dầu vậy, bạn sẽ mắc một sai lầm quan trọng nếu như mới tới đây mà bạn đã tưởng rằng mình Triệt Ngộ, không còn điều hoài nghi về bản chất của thực thể.

    Như thế thì bạn cũng giống như một kẻ tìm được mỏ đồng đã vội bỏ ước vọng tìm ra mỏ vàng.

    Đến giai đoạn tỉnh giác này, hãy tự tra vấn sôi nổi hơn nữa với câu:

    - “Thân tôi như bóng ma, như bọt nổi trên dòng nước. Tâm tôi tự nhìn vào chính nó thì rõ ràng là vô hình, chỉ như khoảng không gian trống rỗng, vậy thì từ nơi đâu trong đây nhận ra được âm thanh? Ai đang nghe?”

    Cứ tự hỏi như thế bằng tất cả sự tha thiết, không hề buông lơi lòng nhiệt thành thì cái đầu óc lý sự sẽ kiệt quệ, dần dần chỉ còn lại nỗi thắc mắc mênh mông về câu hỏi không có giải đáp.

    Cuối cùng, ý thức về thân của bạn sẽ mất luôn. Những khái niệm và tư tưởng từ bao lâu nay chất chứa trong tâm bạn sẽ biến mất sau khi sự tra vấn tiến đến mức cùng cực, như là tất cả những giọt nước biến mất khỏi cái bình vỡ đáy, ngay đó hiển lộ tình trạng Triệt Ngộ như hoa bất thình lình nở bung trên cành cây héo tàn.

    Tới đây là quý vị đã đạt được sự giải thoát chân thật. Tuy nhiên, đến giai đoạn này là lúc mà quý vị phải liên tục xả bỏ những gì đã nhận thức, dẹp luôn khái niệm về nhận thức, dẹp luôn chủ thể nhận thức, nghĩa là quyết tâm thấu suốt tận đáy, Tự Tánh sẽ hiển lộ ngày càng bừng sáng hơn và trong suốt, trong khi những vọng niệm u mê tan biến như viên ngọc được chà bóng sáng choang, cuối cùng sẽ chiếu rực rỡ khắp cả vũ trụ.

    Quý vị đừng nghi ngờ! Nếu trong đời hiện tại mà niềm khao khát giác ngộ của quý vị chưa đủ mạnh để đưa đến được trạng thái này, thì chắc chắn quý vị sẽ dễ dàng Tự Ngộ trong kiếp tới, với điều kiện là quý vị giữ được sự tra vấn miên mật cho tới khi lâm chung, y như là một việc đang làm dở dang hôm nay thì ngày mai sẽ dễ dàng hoàn tất.

    Khi tọa thiền, nếu có niệm tưởng khởi lên, đừng coi thường cũng đừng trân trọng, chỉ tìm tâm mình, đó là ngọn nguồn của tất cả những tư tưởng và ý niệm. Phải hiểu rằng tất cả những gì xuất hiện trong ý thức hoặc trước mắt đều là ảo giác, không phải là thực thể bền vững. Vì thế không nên sợ hãi hoặc say mê những loại hiện tượng này. Nếu quý vị giữ được tâm mình trống rỗng như khoảng không gian, không bị ô nhiễm vì ngoại cảnh thì không ma quỷ nào có thể làm phiền, ngay cả trong giờ phút lâm chung.

    Trong lúc tọa thiền, quý vị đừng giữ lại gì trong tâm, kể cả những lời khuyên này.

    Quý vị phải quyết liệt chỉ làm một việc là hỏi:

    - Tâm này là gì?

    hoặc

    - Cái gì đang nghe những âm thanh này?

    Khi Ngộ được Tâm này, quý vị sẽ biết chính nó là cội nguồn của chư Phật và của tất cả hữu tình chúng sinh.

    Bồ tát Quán Thế Âm có tên gọi như thế vì ngài đã chứng đắc Nhĩ Căn Viên Thông, thông suốt nguồn gốc âm thanh của tất cả thế gian....".....



    Vy Khanh dịch





    Chào huynh HC,



    Theo Thiền sư Bassui giảng về Tâm, mình thấy có một số điểm hơi "khó hiểu" chút!!!!!




    1. Tâm này chính là bản chất chân thật tự nhiên vô hình của tất cả các loài sinh vật có tình cảm, nó vốn sẵn sàng, vốn hiện hữu ngay cả trước khi cha mẹ của quý vị được sinh ra, do đó, dĩ nhiên là nó đã có sẵn trước khi bản thân quý vị được sinh ra, nó vốn đã sẵn có đó, không thay đổi và không sinh diệt. Cho nên người ta còn gọi nó là “Bộ mặt trước khi cha mẹ được sinh ra”.

    2. Không phải vì chúng ta ra đời mà Tâm này mới được sinh ra và khi chúng ta chết đi thì Tâm này cũng không bị hoại diệt.




    !!!Vậy... phải chăng là:

    - "Tâm" có đồng nhất với vạn vật không nhỉ!??? Không rõ là Thiền sư muốn nói rằng vạn vật đều có chung một cái "Tâm" giống như nhau?

    - "Tâm" có trước như vậy... Đến khi 1 lòai vật hữu tình được sinh ra... "Tâm" có trước ấy sẽ đến với nó - sẽ sáp nhập với một cơ thể sống bằng con đường nào! nhỉ?

    - "Tâm" đã có từ trước và không mất đi... Vậy khi cơ thể sống mất đi "Tâm" lại trở về tự nhiên ban đầu của nó mà không mang một dấu ấn gì của cơ thể sống trước kia nữa chăng?!



  4. #4
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by MySweetLord Xem Bài Viết
    Chào huynh HC,



    Theo Thiền sư Bassui giảng về Tâm, mình thấy có một số điểm hơi "khó hiểu" chút!!!!!




    1. Tâm này chính là bản chất chân thật tự nhiên vô hình của tất cả các loài sinh vật có tình cảm, nó vốn sẵn sàng, vốn hiện hữu ngay cả trước khi cha mẹ của quý vị được sinh ra, do đó, dĩ nhiên là nó đã có sẵn trước khi bản thân quý vị được sinh ra, nó vốn đã sẵn có đó, không thay đổi và không sinh diệt. Cho nên người ta còn gọi nó là “Bộ mặt trước khi cha mẹ được sinh ra”.

    2. Không phải vì chúng ta ra đời mà Tâm này mới được sinh ra và khi chúng ta chết đi thì Tâm này cũng không bị hoại diệt.




    !!!Vậy... phải chăng là:

    - "Tâm" có đồng nhất với vạn vật không nhỉ!??? Không rõ là Thiền sư muốn nói rằng vạn vật đều có chung một cái "Tâm" giống như nhau?

    - "Tâm" có trước như vậy... Đến khi 1 lòai vật hữu tình được sinh ra... "Tâm" có trước ấy sẽ đến với nó - sẽ sáp nhập với một cơ thể sống bằng con đường nào! nhỉ?

    - "Tâm" đã có từ trước và không mất đi... Vậy khi cơ thể sống mất đi "Tâm" lại trở về tự nhiên ban đầu của nó mà không mang một dấu ấn gì của cơ thể sống trước kia nữa chăng?!



    Chào huynh (buổi sáng, hì hì ...),

    Có thể tạm thí dụ Bản Tâm Thanh Tịnh mênh mông như không gian .

    Vọng Tâm Sinh Diệt tạm ví như data phóng lên sẽ tạo thành một làn sóng có tần số Tâm .

    Thân xác như cái máy thâu, phát âm .

    Máy hư (người chết) thì dùng máy khác (tái sanh), vẫn tiếp tục thu phát làn sóng "nghiệp" (karma) đó .

    Chỉ khi nào tu hành bằng cách triệt tiêu được hết Tam Độc là Tham Sân Si thì tất cả data chứa nơi database coi như trong một sát na bị delete hết, gọi là "hết Vọng chứng Chân", hội nhập Bản Thể, đó là "Kiến Kiến chi thời".

    Nhà Phật cho rằng phải có những yếu tố cần thiết để có thể sinh ra một con người, đó là "cha mẹ gặp nhau và nhân duyên với một thần thức, có thể là thần thức đó mới chấm dứt một kiếp sống, nhưng chưa đầu thai", huynh à.

    Bản Tâm sẽ không bao giờ mất, cũng chưa bao giờ Sanh, nên gọi là Như, là vốn sẵn như thế ..

    Have a nice day, huynh MySweetLord,
    HC



  5. #5
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by MySweetLord Xem Bài Viết
    Chào huynh HC,



    Theo Thiền sư Bassui giảng về Tâm, mình thấy có một số điểm hơi "khó hiểu" chút!!!!!




    1. Tâm này chính là bản chất chân thật tự nhiên vô hình của tất cả các loài sinh vật có tình cảm, nó vốn sẵn sàng, vốn hiện hữu ngay cả trước khi cha mẹ của quý vị được sinh ra, do đó, dĩ nhiên là nó đã có sẵn trước khi bản thân quý vị được sinh ra, nó vốn đã sẵn có đó, không thay đổi và không sinh diệt. Cho nên người ta còn gọi nó là “Bộ mặt trước khi cha mẹ được sinh ra”.

    2. Không phải vì chúng ta ra đời mà Tâm này mới được sinh ra và khi chúng ta chết đi thì Tâm này cũng không bị hoại diệt.




    !!!Vậy... phải chăng là:

    - "Tâm" có đồng nhất với vạn vật không nhỉ!??? Không rõ là Thiền sư muốn nói rằng vạn vật đều có chung một cái "Tâm" giống như nhau?

    - "Tâm" có trước như vậy... Đến khi 1 lòai vật hữu tình được sinh ra... "Tâm" có trước ấy sẽ đến với nó - sẽ sáp nhập với một cơ thể sống bằng con đường nào! nhỉ?

    - "Tâm" đã có từ trước và không mất đi... Vậy khi cơ thể sống mất đi "Tâm" lại trở về tự nhiên ban đầu của nó mà không mang một dấu ấn gì của cơ thể sống trước kia nữa chăng?!




    Huynh à,

    Message trước còn quên một câu:

    "Tâm" có đồng nhất với vạn vật không nhỉ!??? Không rõ là Thiền sư muốn nói rằng vạn vật đều có chung một cái "Tâm" giống như nhau?


    Huynh à,

    Kinh Hoa Nghiêm của nhà Phật giải thích về thế giới hiện tượng, có bài kệ:


    Nhược nhân dục liễu tri,

    Tam thế nhất thiết Phật,

    Ưng quán Pháp giới tánh,

    Nhất thiết duy tâm tạo.

    Dịch nghĩa:

    Nếu người muốn biết rõ,

    Tất cả Phật ba đời,

    Phải quán tánh Pháp giới,

    Tất cả do tâm tạo.


    Thiền sư Duy Tắc giải thích và HT Duy Lực dịch như sau:

    Tất cả cảnh giới Thánh, phàm, thế gian và xuất thế gian, chỉ một bài kệ này đã bao gồm chẳng thiếu sót. Hai chữ "Pháp giới" gồm có tứ Thánh lục phàm, hợp thành mười Pháp giới.

    Mười Pháp giới này vốn chẳng có tự thể, chẳng có tự tánh, chẳng có tự chủng, cũng chẳng có tự căn (gốc), đều do một tâm tạo ra.

    Nói đến chữ TÂM cũng như hư không, vốn là thanh tịnh, vốn là thấu triệt, chẳng có hình dáng, chẳng có phương sở, bất diệt, bất sanh, bất động, bất biến. Vậy tại sao lại nói là duy tâm tạo? Nguyên cái tâm này dù nói bất biến mà cũng là tùy duyên, vì tùy duyên nên năng tạo; nói tùy duyên là vì một niệm thình lình sanh khởi, hoặc tiếp xúc với ngoại cảnh, trong và ngoài cảm ứng với nhau, gọi là nhân duyên, có nhân duyên mới thành Pháp giới. Nay dùng thí dụ để tỏ rõ:

    Tâm như nước, Pháp giới như làn sóng. Bản thể của nước vốn yên tịnh, chẳng phương sở lay chẳng động, khi gặp gió thổi thì muôn ngàn làn sóng tùy sự tiếp xúc mà nổi lên. Vậy thì nước có thể tạo ra làn sóng, làn sóng do nước mà có; cũng như Tâm có thể tạo ra Pháp giới, Pháp giới do tâm mà có vậy.



    Tóm lại, nhà Phật quan niệm rằng thế giới do huyễn hiện, như giấc mộng, nhưng khi chúng ta nằm mộng một đêm, sáng dậy biết là mộng.

    Giấc mộng đời người quá dài, trong mộng tao thêm nhiều mê vọng, mộng càng mênh mông sâu đậm thêm, chết rồi theo nghiệp trôi lăn trong luân hồi, vay trả, trả vay, nên khó mà coi như ... mộng được nữa rồi, huynh MySweetLord ơi !

    HC

    Last edited by hienchanh; 10-19-2010 at 02:51 PM.

  6. #6
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    539
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by hienchanh Xem Bài Viết



    Tóm lại, nhà Phật quan niệm rằng thế giới do huyễn hiện, như giấc mộng, nhưng khi chúng ta nằm mộng một đêm, sáng dậy biết là mộng.

    Giấc mộng đời người quá dài, trong mộng tao thêm nhiều mê vọng, mộng càng mênh mông sâu đậm thêm, chết rồi theo nghiệp trôi lăn trong luân hồi, vay trả, trả vay, nên khó mà coi như ... mộng được nữa rồi, huynh MySweetLord ơi !

    HC





    Nhà Phật quan niệm rằng thế giới do huyễn hiện, như giấc mộng, mà giấc mộng đời người quá dài, với nhiều tham vọng, điên cuồng, đảo điên... cho tới khi thức tỉnh, mới biết đó là Mộng!!! Chóng mặt thật nhỉ!!! Nhưng như thế đã đủ để thức tỉnh chưa nhỉ!? hay vẫn lại có kẻ tiếc mộng lại tiếp ngụp lặn trong luân hồi, vay trả, trả vay triền miên!?




    Huynh thử cho giải pháp nào an toàn chăng!?

  7. #7
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    539
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Huynh HC ơi,


    Thật ra vấn đề về Tâm/Linh hồn, thuộc về lĩnh vực thần hoc, với biết bao nhiêu là triết lý đã luận bàn về Tâm/Linh hồn, nhưng bản thân mình lại không có tham vọng trở thành một nhà thần học để có thể truyền đạt một khái niệm tuyệt đối nhất!


    Về phía niềm tin của Cơ Đốc giáo, xin phép huynh cho mình chia sẻ với huynh khái niệm về Tâm/Linh hồn như thế này, ..


    (Ga1: 1-5)

    1 Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. 2 Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. 3 Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài. 4 Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người. 5 Sự sáng soi trong tối tăm, tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng.

    (Ga1: 9-11)
    9 Sự sáng nầy là sự sáng thật, khi đến thế gian soi sáng mọi người. 10 Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài. 11 Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy.





  8. #8
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by MySweetLord Xem Bài Viết
    Nhà Phật quan niệm rằng thế giới do huyễn hiện, như giấc mộng, mà giấc mộng đời người quá dài, với nhiều tham vọng, điên cuồng, đảo điên... cho tới khi thức tỉnh, mới biết đó là Mộng!!! Chóng mặt thật nhỉ!!! Nhưng như thế đã đủ để thức tỉnh chưa nhỉ!? hay vẫn lại có kẻ tiếc mộng lại tiếp ngụp lặn trong luân hồi, vay trả, trả vay triền miên!?


    Huynh thử cho giải pháp nào an toàn chăng!?

    Huynh MySweetLord ơi,

    Tu hành là giải pháp an toàn nhất, huynh ạ . Theo nhà Phật thì Bản Tâm vốn thanh tịnh, vốn "như thế" (Như). Chỉ vì chúng sinh do Tham Sân Si mà tạo Nghiệp trả Quả báo nên kẹt vào luân hồi sinh tử thôi .

    Tạm thí dụ như con ốc, vì rong rêu bám vào vỏ nên thành ra quá nặng, không leo lên khỏi hố được . Nếu nó rũ bỏ hết rong rêu thì sẽ nhẹ nhàng thơ thới lên bờ .

    Cũng tương tự, nếu con người thanh tịnh hóa được tâm mình, như con ốc rũ sạch rong rêu, thì sẽ giải thoát . Do đó, có thiền sinh hỏi thầy:

    - Làm sao tu hành ?

    Thày dạy:

    - Chỉ xin ông một chữ "XẢ" thội .

    Một chữ XẢ này cũng mất nhiều thì giờ, vì tâm Tham đã hiện hành từ vô lượng kiếp, phải dùng những "pháp phương tiện", thí dụ Thiền, Tịnh, Mật, Luật Tông.. vv ... để hóa giải, huynh à

    Tứ Vô Lượng Tâm là Từ Bi Hỉ Xả . Xả hết thì Giải Thoát, cũng là Giác Ngộ đó huynh .

    HC.



  9. #9
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    848
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by MySweetLord Xem Bài Viết
    Huynh HC ơi,


    Thật ra vấn đề về Tâm/Linh hồn, thuộc về lĩnh vực thần hoc, với biết bao nhiêu là triết lý đã luận bàn về Tâm/Linh hồn, nhưng bản thân mình lại không có tham vọng trở thành một nhà thần học để có thể truyền đạt một khái niệm tuyệt đối nhất!


    Về phía niềm tin của Cơ Đốc giáo, xin phép huynh cho mình chia sẻ với huynh khái niệm về Tâm/Linh hồn như thế này, ..


    (Ga1: 1-5)

    1 Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. 2 Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. 3 Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài. 4 Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người. 5 Sự sáng soi trong tối tăm, tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng.

    (Ga1: 9-11)
    9 Sự sáng nầy là sự sáng thật, khi đến thế gian soi sáng mọi người. 10 Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài. 11 Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy.






    Huynh MySweetLord à,

    Về vấn đề Tôn Giáo, Tín Ngưỡng, mỗi người đều có những tình cảm riêng tư, nó cũng như "tình yêu", không ai có thể trả lời "lý do nào tôi yêu".

    Cho nên có bà mẹ kia thấy con trai mình yêu cô gái xấu, rất thắc mắc và buồn bực, hỏi con:

    - Hãy cho mẹ biết con có lý do nào mà yêu cô ta ?

    Cậu con trả lời:

    - Mẹ ạ, con chỉ yêu cô ấy thôi, không có lý do (unconditional love).

    Bà mẹ không thể biết lý do nào con bà yêu cô gái, vì bà không dùng Tâm, không thấy được nội tâm của cô gái, như con trai bà đã cảm nhận, đã yêu cô ta . Bà chỉ nhìn thấy bề ngoài, thấy hình tướng .

    Bất cứ Tôn Giáo nào đã tồn tại hàng ngàn năm, đã thấm sâu vào tâm tư của hàng trăm triệu người qua nhiều thế kỷ, hiển nhiên Tôn Giáo đó có những đặc điểm.

    Nếu muốn thấu triệt về một tôn giáo, người ta phải nghiên cứu nhiều năm. Đôi khi có những cuộc tranh cãi, nếu có tín đồ tôn giáo nào im lặng, không cãi cọ giành phần phải, thì có thể do họ ôn hòa, không phải vì thua kém, đúng không huynh ?

    Sở dĩ tôi bỏ VF mà đi chính vì mục THTG nơi đó lúc sau này trở nên quá tệ. Ở đó có những người nông cạn, không hiểu biết sâu sắc về Tôn Giáo khác, hoặc lợi dụng chiêu bài tôn giáo, dùng những lời thô tục để lăng mạ tín đồ đạo khác . Có lẽ nhìn thấy cảnh đó, huynh cũng buồn như tôi, phải không huynh ?

    Tôi không so sánh hai Tôn Giáo, huynh hỏi thì tôi trình bày phần tôi thôi . Tôi rất tôn trọng Tín Ngưỡng của huynh và của tất cả mọi người, huynh ạ .

    Chúc huynh vui,
    HC




  10. #10
    Join Date
    Sep 2010
    Bài Viết
    539
    Thanks
    0
    Được Cám Ơn 0 Lần
    Trong 0 Bài Viết
    Quote Originally Posted by hienchanh Xem Bài Viết
    Huynh MySweetLord à,

    Về vấn đề Tôn Giáo, Tín Ngưỡng, mỗi người đều có những tình cảm riêng tư, nó cũng như "tình yêu", không ai có thể trả lời "lý do nào tôi yêu".

    Cho nên có bà mẹ kia thấy con trai mình yêu cô gái xấu, rất thắc mắc và buồn bực, hỏi con:

    - Hãy cho mẹ biết con có lý do nào mà yêu cô ta ?

    Cậu con trả lời:

    - Mẹ ạ, con chỉ yêu cô ấy thôi, không có lý do (unconditional love).

    Bà mẹ không thể biết lý do nào con bà yêu cô gái, vì bà không dùng Tâm, không thấy được nội tâm của cô gái, như con trai bà đã cảm nhận, đã yêu cô ta . Bà chỉ nhìn thấy bề ngoài, thấy hình tướng .

    Bất cứ Tôn Giáo nào đã tồn tại hàng ngàn năm, đã thấm sâu vào tâm tư của hàng trăm triệu người qua nhiều thế kỷ, hiển nhiên Tôn Giáo đó có những đặc điểm.

    Nếu muốn thấu triệt về một tôn giáo, người ta phải nghiên cứu nhiều năm. Đôi khi có những cuộc tranh cãi, nếu có tín đồ tôn giáo nào im lặng, không cãi cọ giành phần phải, thì có thể do họ ôn hòa, không phải vì thua kém, đúng không huynh ?

    Sở dĩ tôi bỏ VF mà đi chính vì mục THTG nơi đó lúc sau này trở nên quá tệ. Ở đó có những người nông cạn, không hiểu biết sâu sắc về Tôn Giáo khác, hoặc lợi dụng chiêu bài tôn giáo, dùng những lời thô tục để lăng mạ tín đồ đạo khác . Có lẽ nhìn thấy cảnh đó, huynh cũng buồn như tôi, phải không huynh ?

    Tôi không so sánh hai Tôn Giáo, huynh hỏi thì tôi trình bày phần tôi thôi . Tôi rất tôn trọng Tín Ngưỡng của huynh và của tất cả mọi người, huynh ạ .

    Chúc huynh vui,
    HC





    Huynh HC nói phải,


    "Bất cứ Tôn Giáo nào đã tồn tại hàng ngàn năm, đã thấm sâu vào tâm tư của hàng trăm triệu người qua nhiều thế kỷ, hiển nhiên Tôn Giáo đó có những đặc điểm."

    -> Có thể tạm gọi là đặc điểm Ưu việt.





    Nếu muốn thấu triệt về một tôn giáo, người ta phải nghiên cứu nhiều năm. Đôi khi có những cuộc tranh cãi, nếu có tín đồ tôn giáo nào im lặng, không cãi cọ giành phần phải, thì có thể do họ ôn hòa, không phải vì thua kém, đúng không huynh ?


    -> Không chỉ là nghiên cứu mà còn gọi đó là trải nghiệm. Trải nghiệm qua cuộc sống hàng ngày và xem xét nó ứng với triết thuyết nào mình đã học được từ nó.


    Sở dĩ tôi bỏ VF mà đi chính vì mục THTG nơi đó lúc sau này trở nên quá tệ. Ở đó có những người nông cạn, không hiểu biết sâu sắc về Tôn Giáo khác, hoặc lợi dụng chiêu bài tôn giáo, dùng những lời thô tục để lăng mạ tín đồ đạo khác . Có lẽ nhìn thấy cảnh đó, huynh cũng buồn như tôi, phải không huynh ?


    Ở diễn đàn VF mình cảm thấy dường như ở đó bị áp đảo của nhiều thế lực khác nhau... Họ đến với diễn đàn tôn giáo không phải với mục đích tìm hiểu tôn giáo mà có thể vì một hay nhiều mục đích khác, thậm chí có cả vấn đề chính trị nữa.



    Thôi thì tình yêu và hạnh phúc vẫn là từ nơi lòng mình... Cho mọi người cũng như cho chính mình!! Những rào cản tín ngưỡng chỉ làm cho con người trở nên nông cạn và mù quáng..







    MSL

Trang 1 / 4 123 ... Cuối Cuối

Chủ Đề Tương Tự

  1. Video: Thuyết pháp của Supreme Master Ching Hai
    By anbinh in forum Pháp Môn Quán Âm
    Trả Lời: 14
    Bài Viết Cuối: 09-02-2011, 10:58 PM
  2. Kinh Chuyển Pháp Luân - Bài Pháp Đầu Tiên
    By khieman in forum Trang Phật Giáo
    Trả Lời: 4
    Bài Viết Cuối: 01-20-2011, 06:16 PM
  3. Về Các Bài Thuyết Giảng của HT Thông Lạc
    By khieman in forum Tự Do Tôn Giáo
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-14-2011, 04:00 PM
  4. Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 01-13-2011, 10:49 PM
  5. Truyền thuyết về Lão Tử
    By ThaiThuongLaoQuan in forum Trang Cao Đài
    Trả Lời: 0
    Bài Viết Cuối: 10-05-2010, 09:54 AM

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •